28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc Minhyun ôm cậu xong cứ im lặng không nói một lời nào.

Jaehwan thấy bầu không khí là lạ, từ lúc anh ôm cậu xong thì anh im lặng không nói một lời suốt quãng đường về nhà anh.

" Anh, sao anh không nói gì hết vậy?"

Im lặng...

" Anh ngượng hả?"

Tiếp tục im...

" Chỉ là ôm thôi mà, có phải hôn đâu mà anh im lặng vậy?"

" Dưỡng khí!"

...

Một câu trả lời rất ư là liên quan.

À, liên quan chứ! Tại Jaehwan quên mất là anh đang bị bệnh mà. Kiệm lời để dưỡng khí, người thương thật thông minh quá đi a~!

Khụ khụ,... Minhyun khẽ ho nhẹ.

" Anh mệt lắm hả? Về lẹ đi rồi em nấu cháo cho anh ăn!"

Im lặng gật đầu.

Cứ thế về đến nhà Minhyun.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net