Chương 107. Qua Mỹ với anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ứng, Jimin đã ngồi vào chiếc xe công vụ đắt giá đỗ sẵn từ lâu.

Cô tức giận quát "Park Jimin."

Chiếc xe chở Jimin lúc này đã chậm rãi chạy đi.

Chị Yoo mỉm cười nói với Chaeyoung "Park tiểu thư, ngồi máy bay mười mấy tiếng rồi, mời theo tôi đến biệt thự nghỉ ngơi."

Chaeyoung xua tay "Tôi không đi đâu hết, tôi sẽ đưa Ji Ae trở về Seoul luôn."

Chị Yoo nhìn Ji Ae đang ngủ trong lòng Chaeyoung, vui mừng hỏi "Đây là con gái cô và tổng giám đốc sao? Đáng yêu quá, lông mi thật dài, mắt rất giống tổng giám đốc."

Cô nhẹ nhàng ôm chặt Ji Ae, không nói gì.

Từ vẻ mặt chán nản của Chaeyoung chị Yoo có thể đoán được sự thấp thỏm bất an của cô, nên an ủi "Park tiểu thư, cô yên tâm, tổng giám đốc không làm tổn thương cô và con đâu."

Cô luống cuống lắc đầu "Tôi không biết rốt cuộc anh ta có mục đích gì..."

Chị Yoo trả lời thành thật "Bởi vì tổng giám đốc muốn bảo vệ cô và con."

Cô nghi ngờ nhíu mày "Tôi không hiểu ý chị... Nhưng bây giờ tôi cũng không muốn hiểu, tôi chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây." Xung quanh cô đều có vệ sĩ, cô biết mình không thể chạy được khỏi đây.

Chị Yoo khẽ gật đầu, như thể hiểu được tâm trạng cô lúc này, nói "Park tiểu thư, xin lỗi, tôi không thể không nghe lệnh tổng giám đốc dẫn cô về biệt thự, nhưng xin cô tin tôi, tổng giám đốc cũng không vô tình ác độc như cô nghĩ đâu, lần trước cô tìm đến tổng giám đốc vì con bé, mặc dù tỏ ra thờ ơ nhưng thực chất có một số việc cô không biết được."

Chaeyoung bỏ sang một bên, nói lãnh đạm "Ngày đó nếu không phải đã không còn cách nào khác, tôi sẽ không đến Mỹ tìm anh ta... Hôm nay Ji Ae đã bình an, tôi nghĩ tôi cũng không cần tìm hiểu những việc này." Bất luận chuyện gì cũng không thể thuyết phục được cô sau khi đã tận mắt nhìn thấy một người đàn ông máu lạnh như vậy, huống chi anh ta cũng chưa bao giờ có tình cảm với đứa con này, bây giờ mới thấy anh phản ứng như vậy cũng là bình thường.

Chị Yoo kiên nhẫn giải thích "Thực ra đúng là sau bữa tiệc tổng giám đốc đã rời khỏi Los Angeles. Ngày cô đến tìm, tổng giám đốc vẫn chưa về, cho nên hôm sau cô gặp được tổng giám đốc cũng là vì biết lý do cô đến tìm. Vì lo lắng cho đứa bé nên tôi đã tìm mọi cách, thật may cuối cùng đã liên lạc được với tổng giám đốc... Sau khi biết chuyện con bé bị bắt cóc, tổng giám đốc đã lập tức bay từ Saudi về Mỹ, bốn giờ sáng mới về đến Los Angeles..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net