35. nhớ em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+***2919**** 18/4/****

Chaeyoung, những lời hôm qua tôi nói, cô đừng để bụng, ngày mai nhớ đi làm như bình thường nhé.

+***2919**** 19/4/****

Hôm nay tôi mời cả công ti đi ăn đấy... .ô không đi thì thật uổng mà.

Chaeyoung, có thể nghe điện thoại của tôi không?

+***2919**** 20/4/****

Thôi được rồi, Chaeyoung, anh xin lỗi, anh chịu thua rồi... Anh thương em

+***2919**** 22/4/****

Chaeyoung, anh xin lỗi vì hôm qua không nhắn tin cho em được... Anh bị sốt rồi

Chaeyoung, anh nhớ em.

+***2919**** 23/4/****

Anh đã không gặp em sáu ngày rồi... Anh thật sự rất nhớ em

Em vẫn nhớ anh là Park Jimin chứ? mong rằng Kim Mingyu sẽ thay anh chăm sóc tốt cho em

+***2919**** 24/4/****

Hôm nay Seoul trở lạnh đấy em, Chaeyoung nhớ mặc ấm vào nhé, kẻo bệnh lại khổ thân

Chắc là Kim Mingyu đã nhắc nhở em rồi nhỉ? Em cứ coi như anh tiện thể nhắc nhở nhân viên cũ cũng được

Chaeyoung, anh lại nhớ em mất rồi

+***2919**** 25/4/****

Em có đọc được tin nhắn anh gửi không? Nếu có thì làm ơn nhắn lại cho anh biết với

Anh nhớ em đến phát điên rồi...

.

Park Jimin cứ ngây ngốc ngày ngày đều đặn gửi một tin nhắn đến cho Chaeyoung. Anh nhớ, nhớ em rất rất nhiều, nhớ đến nỗi làm việc gì cũng không xong, nghĩ nhiều đến nỗi để bản thân ngã bệnh lúc nào không hay.

Park Chaeyoung thì cả đời cũng chẳng biết được điều này, cứ như một con ngốc chẳng hay biết điều gì cả. Vì Kim Mingyu đã kịp xóa hết chúng khi tình đọc được tin nhắn cuối cùng trên màn hình điện thoại của em, cũng may... Park Chaeyoung vẫn chưa kịp đọc được một dòng tin nhắn nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net