#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổ chức tội phạm Hắc Long chỉ vừa thành lập mấy năm trở lại đây nhưng nó phát triển một cách mất kiểm soát kể cả cảnh sát có điều tra đều sẽ bị bịt mất đầu mối..
Những mối làm ăn ngày càng tăng đến chóng mặt... Ma túy.. Gái mại dâm.. Buôn người.... Ám sát... Tất tần tật mọi thứ mà người đời sợ hãi đều gói gọn trong Hắc Long.

Kẻ cầm đầu chẳng ai ngờ tới lại là thiếu gia độc tôn của tộc Hanagaki..... Với bề ngoài thướt tha mềm yếu chẳng ai nghĩ đến đó là kẻ cầm đầu mọi loại tội ác của thế giới đen.

Ngay lúc này đây em đang vừa nghe Kokonoi nói luyên thuyên về mấy lô hàng sắp được chuyển đi vừa phải trông Manjiro vì sợ anh động vào thứ gì đó nguy hiểm... Vì là tổ chức tôi phạm mà có gì là an toàn đâu chứ.

-" Ngày kia khi chuyến hàng được chuyển đi sẽ có một chiếc xe khác đánh lạc hướng lũ cớm... Tao nghĩ lô hàng này cần giao ở đường thủy... Cớm bây giờ rất cảnh giác, bọn chúng sẽ đánh hơi thấy rất nhanh " Kokonoi.

-" Cứ làm mọi thứ như mày nói... Còn Sano gia mày làm đến đâu rồi " Takemichi em lúc này đang nhìn Mikey nghịch bể cá phía bên kia... Nhưng vẫn chú tâm vào việc của tổ chức.

-" Tao đã bảo Taiju làm việc đó rồi.. Không biết hắn ta đã làm chưa hay lại đi ghẹo trai nhà lành rồi " Kokonoi nghe đến Taiju thì mặt méo xệch đi.... Tên khốn kia cả tháng nay rất ít khi ló dạng ở tổ chức... Nghe Inuipi phong phanh nói rằng hắn đang theo đuổi một nhà thiết kế nổi tiếng ở phố Kyoto.

Em nghe đến đây thì hơi nhăn mày... Nhưng cũng mặc kệ miễn Taiju đem được thông tin em cần về là được, chuyện tình cảm của hắn em không để tâm.

-" Này, Takemichi... Bảo Mikey dừng lại mau lên... Mấy con cá Koi chết ngộp mất " Inuipi bên này hét toáng lên....
Tình hình là anh người yêu của Michi đang cầm lấy cái dây ôxi của bể cá ra nghịch.. Nhìn xem lũ cá đang yếu dần có hiện trạng ngửa bụng rồi kia.

-" Ôi trời... Mikey bỏ cái đó ra đến đây với em " Em dùng tay đặt lên trán, chỉ là vừa rời mắt khỏi anh một chút thôi mà đã gây chuyện rồi.
Nhìn tên Kokonoi kìa hắn đang đen mặt cả rồi.. Đám cá đó là hắn tranh trong buổi đấu giá hôm trước đó.

Inuipi đặt lại ống oxi vào bể cá rồi cũng Mikey đến chỗ em và Kokonoi đang ngồi.

-" Anh nhắc lại những gì đã hứa với em ở nhà xem nào Manjiro " Giọng của em lúc này hơi trầm xuống một chút vì hơi đau họng... Nhưng Mikey suy nghĩ đơn thuần rằng anh làm em giận rồi.. Lập tức sụt sùi lên mà mếu máo với em ngay.

-" Hức... Mikey xin lỗi... Michi đừng giận... Là Mikey không ngoan " ....

Lúc này Inuipi mới đến kéo anh người yêu đang đua khổ với bầy cá kia ra khỏi phòng họp để an ủi anh.. Chừa không gian riêng tư cho Boss.

-" Nào... Đã mắng anh đâu.. Nín nào.. Đến đây không trách anh nữa " Em hơi hoảng khi Mikey khóc.. .. Chỉ là vô tình thôi giờ thì lại phải dỗ dành anh.

Mikey lúc này nhão vào lòng em ngồi, xem kìa cái thân thể không khớp với cái tâm hồn này chút nào.. Anh có phần đô con hơn cả em tuy chiều cao cả 2 chủ sêm sêm nhau.

-" Michi... Xin lỗi... Do anh thấy cái đó xì ra bong bóng nên muốn xem thử " Anh lúc này mới lí nhí nói với em.

-" Không sao... Anh thích thì về nhà sẽ làm cho anh một bể cá như ở đây... Chỉ là đây là đồ của Kokonoi.. Hắn ta sót tiền đấy " Em cười cười xoa đầu anh.

Mikey của em mỏng manh lắm đấy nhé, dễ khóc cực nhưng em cực yêu cái bộ dáng đáng yêu đó của anh... Tuy anh ngốc nhưng rất đơn thuần yêu thì sẽ nói yêu.. Mà ghét thì sẽ nói ghét... Không như những gã đàn ông hay nịnh hót khi làm việc cùng em.

-" Chiều chúng ta sẽ về nhà nhé... Mẹ của mua bánh ngọt anh thích nữa đó " ......

-" Yay.... Về nhà với mẹ và cha Hanagaki " Như một thói quen vậy... Anh thường kêu ba mẹ em là cha Hanagaki và mẹ Hanagaki...
Họ thương anh như cách họ thương Takemichi vậy.... Không như ai kia.

-" Được rồi... Giờ thì đến nơi này với em rồi chúng ta đi ăn trưa nhé " Em nói rồi đứng lên nắm tay anh dẫn đi sâu vào trong.

-" Ta đi đâu vậy Michi... Trong này tối .. Sợ " Bàn tay anh vội nắm chặt tay Takemichi... Anh không thích những nơi tối tăm.

-" Đi đến xem lô súng vừa nhập sáng nay thôi... Đừng sợ đi sát vào em này " Takemichi vẫn luôn dịu dàng với Manjiro... Những việc em làm đều cho Mikey thấy hết nhưng anh lại chẳng để tâm mấy... Thì có đứa trẻ nào thèm quan tâm chuyện của người lớn đâu.

Đi làm việc mất tầm vài tiếng đồng hồ... Mikey lúc này đã chán ngắt khi ngồi thui thủi với Takemichi rồi...  Em chỉ lo nói chuyện với tên kia thôi không để ý anh gì cả.

-" Trả Michi cho Mikey đi... Ông già xấu xí " Anh lúc này chợt nói lên tiếng lòng của mình,, nhìn kia ánh mắt liếc xéo nhìn người đang nói chuyện với em như muốn cắt ông ấy ra luôn vậy.

Em nghe Mikey mắng thuộc hạ của mình thì phụt cười thích thú.... Lão Takeomi thì nhăn nhó vì khi không lại bị chửi xấu xí... Nếu Mikey không phải chồng Boss của lão thì anh xong đời rồi...

-" Được rồi... Ông cất mấy cái này vào kho đi... À xin lỗi vì Manjiro nhé.. Haha " Em nói rồi dắt Mikey đi ra ngoài bỏ lại Takeomi ở đó.

-" Michi  ... Đừng nói chuyện với ông già kia nữa... Ổng cướp Michi đi đó " Anh lúc này phụng phịu nói với em... Bộ dáng này là đang ghen tị đó a.

-" Haha... Mikey của em đáng yêu quá đi mất... Ông ấy không cướp em ra khỏi anh đâu.. Đừng lo " Takemichi lúc này cười rộn lên... Bộ dạng ghen tuông của anh đáng yêu quá đi mất.

-" Bữa trưa anh muốn ăn gì nào " Dắt anh ra khỏi căn cứ.. Lên con xe đã chờ sẵn em hỏi.

-" Cơm chiên trứng... Món đi Michi nấu là ngon nhất nha " Mikey.

-" Nịnh gớm.. " Em đưa tay bẹo má anh... Mikey lúc này rướn người lên hôn chùn chụt vào má em.....

Chỉ có lúc vui vẻ Mikey mới hôn em thôi.... Còn bình thường là chỉ em chủ động trong việc này.. Nói Mikey ngốc nhưng việc giường chiếu không ngốc đâu nhé rất rành nữa là đằng khác.

_________ end chap 2


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net