#3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa trưa của cả 2 dùng tại một nhà hàng tự phục vụ..   Kiểu như muốn ăn gì thì cứ lấy rồi theo giá mà tính tiền.

Vì Mikey lúc này muốn Omurice nên em đã lấy một phần cho anh.. Và thêm một phần cơm cà ri cho mình.. Không quên lấy thêm một ly sữa cho Manjiro.

Đồ ăn được em đem đến bên bàn... Đẩy ly sữa và cơm sang cho Mikey.

-" Anh ăn ngoan nhé... Ăn hết phần này sẽ thưởng Taiyaki cho anh " Takemichi.

-" Hứa nhé... Michi không được nuốt lời " Nghe đến Taiyaki thì Mikey lại sáng mắt cả lên... Từ nhỏ anh đã thích món đó vô cùng rồi.

-" Ừm.. Hứa " Em để Mikey tự ăn rồi cũng dùng phần của mình..

Xung quanh nhà hàng này không lớn lắm nhưng mang cảm giác khá ấm cúng .

-" Yo... Lâu rồi không gặp thiếu gia ngốc " .. Tiếng nói phát ra từ người thanh niên có phần trẻ trâu... Câu nói nhắm thẳng vào Mikey.

Em đang ăn nghe vậy thì liền liếc mắt nhìn lên... Là tên cháu trai trưởng của tộc Sano ..Sano Mahito ..

Sano gia có tận 4 người con trai.. Và rất nhiều cháu trai.. Nhưng chỉ công nhận 6 đứa là chính thất vì những người con kia là sản phẩm do ăn chơi mà ra nên không được công nhận của Sano gia. Mikey cũng có 2 người anh trai và một cô em gái.. Có lẽ 3 người đó là người duy nhất em tôn trọng trong cái gia tộc thối nát đó... Họ không xem Mikey là kẻ ngốc ngược lại rất thương anh.. Nhưng vị thế của họ trong gia tộc không là gì nên không được có tiếng nói.

-" Chào... Đích tôn của Sano gia sao lại rảnh rổi đến nơi này thế... " Em châm biếm hỏi, đồng thời kéo Mikey xích lại gần mình.

-" Ồ... Độc tôn của Hanagaki gia cùng có ở đây sao... Chỉ là thấy người quen vào chào hỏi thôi... Em dâu " Hắn nhấn mạnh câu em dâu làm em cảm thấy ghê tởm...

Loại người này không có tư cách gọi hai tiếng em dâu đó với Takemichi.

-" Quý hóa... Tôi không dám nhận chữ em dâu từ anh đâu.. Gánh không nổi " Em cười cợt nhìn hắn.

-" Với lại Manjiro nhà tôi chẳng liên quan gì đến Sano gia cả... Nên thiếu gia đừng nhận bừa người quen " Takemichi nói rồi quay xuống nhìn Mikey... Mikey có vẻ khó chịu khi thấy Mahito... Tên khốn này thường bắt nạt anh khi ăn còn ở Sano gia.

-" Michi... Về nhà với ba mẹ Hanagaki đi " Anh lí nhí nói với em.. Tay nắm chặt gấu áo của em làm nó nhăn nhúm lại.

Cảm thấy Mikey không thoải mái, em liền đứng dậy kéo Mikey đi không quên để lại cho Mahito một câu.

-" Manjiro nhà tôi có ngốc cũng không đến lượt thiếu gia quan tâm đâu... Chào nhé hẹn không gặp lại " .

Em dắt tay Mikey đi rong trên đường bộ... Nhà em cách nơi này không xa.. Đi bộ một chút cũng được... Đi ngang qua tiệm Taiyaki em định ghé vào thì bị Mikey níu lại.

-" Sao vậy ?.. Em vào mua bánh cho anh mà" Takemichi.

-" Lúc nảy... Mikey ăn chưa hết cơm... Michi nói ăn hết mới... " Manjiro cuối đầu nói nhỏ.. Nữa muốn em mua bánh nữa lại không..

Em thì lại cười với bộ dạng này của anh, Manjiro của em đáng yêu chết đi được... Có cần thành thật vậy không chứ. -" Hôm nay là ngoại lệ, với lúc nảy anh ăn chưa no mà đúng không.. Chờ em nhé " Em nói rồi đi vào tiệm bánh để Mikey chờ bên ngoài.. Nếu mà cho anh vào cùng chắc Mikey sẽ đòi em mua hết bánh ở cái quán này mất.

Cầm ra một túi bánh trên tay em đưa cho Mikey.

-" Anh ăn 2 cái thôi nhé... Còn 3 cái tối sẽ cho anh " ....

Thế rồi cả 2 tiếp tục đi về nhà... Vừa đến cổng giúp việc đã mở cổng chào 2 người.

-" Cậu chủ và thiếu gia mới về " ...

-" Ba mẹ cháu có ở nhà không dì " Em hỏi.

-" Dạ chỉ có bà chủ ở nhà.. Ông chủ vừa đi đâu rồi thưa cậu chủ " ...

Em nghe vậy thì nắm tay Mikey đi vào trong.

Vừa đến phòng khách thì đã thấy mẹ em ngồi đó xem ti vi.

Vừa thấy mẹ em Mikey đã chạy vụt vào ngay.  -" Mẹ Hanagaki... Mikey về rồi này " Anh chạy đến ôm bà làm nũng.

-" Ôi.. Manjiro.. Con đến rồi... Michi vào đây luôn đi " ...

-" Manjiro ở nhà mới Michi có bắt nạt con không " Bà bây giờ mới hỏi Mikey.

-" Mẹ... Con mới là con ruột của mẹ mà.. Anh ấy đáng yêu vậy ai nỡ mà bắt nạt chứ " Em bỉu môi nhìn mẹ mình nâng niu Mikey.. Đó thấy chưa thành con ghẻ rồi.

-" Michi rất tốt... Con yêu Michi lắm " Anh lúc này mới nói.

Bà nghe 2 đứa trẻ nói vậy thì hài lòng... Mikey là đứa trẻ ngoan , nó vì con trai bà mà  chịu đủ thứ mất mát nên việc yêu thương Mikey nhiều hơn là việc họ phải làm.

-" À.. Lúc nảy thằng điên cháu đích tôn nhà Sano lại kháy đểu Manjiro đấy mẹ.. Đi ăn cũng không yên với hắn nữa " Takemichi.

-" Cái nhà đó không biết sao lại có thể phồn vinh đến bây giờ... Cả máu mủ ruột thịt cũng muốn giết thì việc kháy đểu hay moi móc là việc bình thường mà con... Mặc kệ đi " Bà nghe em nói vậy thì an ủi...  Bà biết là con trai bà muốn lấy lại công bằng cho Mikey .

-" Ngày mai có khách bên Sano gia qua nhà chúng ta bàn công việc đó.. Con muốn ở lại xem không " Mẹ em hỏi.

-" Con thì sao cũng được.. Nhưng để lát hỏi Manjiro đã.. Con sợ bọn họ làm anh ấy sợ thôi " Em ngả ngửa ra sau sopha... Mấy ngày nay làm việc mệt mỏi.. Muốn chợp mắt một chút rồi.

-" Lên lầu nghỉ đi.. Để Manjiro mẹ chăm cho" Em nghe mẹ nói vậy thì lên phòng nghĩ.. Dù dọn ra riêng rồi nhưng phòng của em vẫn giữ i nguyên và được dọn dẹp thường xuyên.

Được tầm 30 phút Mikey lại thấy nhớ Michi nên anh bỏ dở chiếc iPad đang xem phim lại đi lên phòng với Michi.
Lên phòng thấy em đang ngủ Mikey cũng không quấy.. Anh leo lên giường chui vào chăn ngủ cùng em thôi....   Đúng là những người yêu nhau vừa dứt ra được một chút lại thấy nhớ.

__________ end chap 3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net