Chương 32: Vấp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi hôm sau dậy rất sớm, cậu quay sang thì thấy người bên cạnh vẫn còn nhắm mắt, hơi thở đều đặn, liền nhẹ nhàng cẩn thận mà xuống giường rồi vệ sinh cá nhân.

Cậu muốn làm bữa sáng truyền thống, đầy đủ dinh dưỡng cho hắn. Trông hắn gần gòm như vậy chắc bữa sáng cũng chả thèm ăn bao giờ, có chăng cũng chỉ là thức ăn nhanh.

Thiếu niên nhanh chóng nấu cơm, trong lúc chờ cơm chín thì  bỏ hai miếng cá vào nồi chiên không dầu. Sau đó làm salatd đậu hũ¹, nói là tội phạm đi chăng nữa, thì ở Mạn Uyển Mikey cũng có rất nhiều thực phẩm, đa phần đều tươi mới, vì vậy Takemichi không cần tốn công đi siêu thị vào buổi sáng.

Sau khi cơm đã chín, cá và salatd cũng đã xong, cậu bày ra bàn ăn rồi lật đật mở tủ lạnh lấy hai hộp natto² sau khi bỏ ra bát thì đập trứng vào rồi khuấy đều, cho một thìa nước tương, vậy là xong.

Trông cậu vậy thôi chứ nấu ăn là thuộc dạng ngon, Takemichi ít ra ngoài ăn, hay ăn đồ ăn nhanh. Thứ nhất không tốt cho sức khoẻ, thứ hai không có tiền.

Cậu bày hai phần ra bàn ăn, chậm rãi đi lên phòng đánh thức Mikey

"Này, dậy đi Mikey-kun. Tao đã làm bữa sáng cho mày rồi, dậy ăn kẻo nguội."

Hắn lật người qua lại, vươn tay ưỡn chân rồi ngồi dậy, im lặng nhìn qua ngó lại, im lặng.

Được một lúc thì cũng vào nhà tắm, cả hai cùng đi xuống, Mikey cẩn thận dìu cậu xuống cầu thang rồi ngồi vào bàn. Anh khá bất ngờ khi thấy bữa sáng đầy đủ thế này, hắn đã lâu rồi chưa có ăn một bữa sáng hẳn hoi

"Itakidamatsu³. Takemicchi, mày tự làm hết sao?"

"Chứ không lẽ tao đi nhặt thùng rác về cho mày. Itakidamatsu."

Gã phì cười. Có lẽ trong lúc chờ chân của cậu khỏi thì hắn sẽ ở nhà thôi, bởi tiện chăm sóc cũng như quản lí thiếu niên. Mikey muốn cho cậu đi du lịch ở đâu đó nhưng lại bị thế này thì không được, nên có lẽ phải rời lại thôi.

Gã vẫn đang nghĩ không biết phải làm gì để cho đỡ chán khi ở nhà cả tháng trời, xem phim chăng, sẽ rất lãng mạn. Nhưng màn hình tivi không đủ lớn như ngoài rạp nên không thú vị lắm, hay lặn lội một chút cũng được.

Nói mới để ý, Mikey là cảm thấy cậu trai này rất có tay nghề nấu ăn, có lẽ cũng sẽ được lâu dài đây. Những người trước chỉ chăm chăm đi ăn ngoài, hoặc có nấu cũng sẽ chỉ hỏng, hoặc khá dở.

Takemichi ăn xong thì cũng chỉ ngồi chờ hắn, rồi đợi đem đi dọn rửa, anh thấy vậy liền nói

"Thôi, đi ra sofa ngồi mà xem tivi, để đấy tao dọn cho, chân đang đau thì đừng đứng."

Takemichi ngỡ ngàng, tên này mà cũng có lúc như vậy sao? Nếu đã muốn thì cậu cũng đi ra ngoài thôi. Nhưng thế nào vừa đứng dậy, đi được một bước thì nạng vấp phải chân bàn ăn, Takemichi liền ngã xuống nền, kêu la oai oái

"Takemichi! Không sao chứ, mau đứng dậy."

Mikey dìu cậu đứng lên rồi ra sofa, ôi cái chân cậu, nó đau như muốn tan xương nát thịt ra vậy

"Mẹ nó, thế nào lại vấp phải cái chân bàn chết tiệt, đau chết tao rồi!"

Thiếu niên suýt xoa, nằm tựa lưng vào bệ để tay. Mikey ngồi phía dưới cẩn thận xoa nắn cho cậu

"Đi đứng phải cẩn thận chút chứ, xem kìa, hậu đậu không. Cứ thế này bao giờ mới khỏi."

Takemichi bĩu môi.

Mikey muốn đưa cậu đi xem phim trong mai hoặc ngày kia, nhưng có lẽ thôi vậy. Đi đứng thế này chết dở, không ổn một chút nào. Đành thôi vậy.

_____________
¹:Salatd đậu hũ: Cắt cà chua thành từng lát. Bước 2: Tiếp theo cắt đậu hũ thành hạt lựu. Cho tất cả gia vị gồm: 2 muỗng canh dầu mè, 3 muỗng canh hạt nêm, mè rang vào 1 cái chén nhỏ, trộn đều. Trải đều xà lách và cà chua lên dĩa to sau đó cho đậu hũ lên trên mặt.

Đây là quy trình làm món salatd đậu hũ của Nhật Bản.

²:Natto là một món ăn truyền thống của Nhật Bản làm từ hạt đậu tương lên men.

³:Trước khi ăn cơm, người Nhật thường nói “itadakimasu”, là một câu nói lịch sự có nghĩa là “ xin mời”. Động từ Itadaku nghĩa là nhận được, được ai làm cho việc gì.

Tôi quên mất không nhắc mọi người việc từ dịp tết là tôi không ra chap mới =)) hehe xin lỗi nhé.

Bù lại từ giờ ra chap đều đều, cứ khoảng 2, 3 ngày sẽ có một chap, khi nào mà có ý tưởng và chăm viết thì sẽ mỗi ngày một chap, có khi một ngày hai, ba chap.

_____________Jenicas.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net