Nói chuyện chút thôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình hình là sáng nay tôi thi học sinh giỏi, tôi có cái vấn đề này mà cũng chẳng biết nói với ai nên chia sẻ tạm lên đây vậy.

Câu một là nghị luận xã hội và nội dung nghị luận chính là sự chủ động. Cái vấn đề nghị luận được gói trong một câu chuyện và học sinh phải tìm ra nó. Trong khi đó tôi làm được cả nghị luận xã hội, cả nghị luận văn học được ba tờ giấy, tờ thứ ba sang mặt thứ hai.

Thế nhưng.

Tôi mắc phải một lỗi rất đơn giản đó là xác định sai nội dung nghị luận.

Ôi tôi không hiểu sao mình ngu vậy luôn.

Bạn tôi thì ngồi khác phòng tôi, mới ban đầu nó cũng xác định sai nội dung nghị luận nhưng bạn bên cạnh đã hỏi "Chủ động là gì?" thì nó mới ngờ ngợ ra sự chủ động chính là nội dung nghị luận.

Trong khi đó, một đứa như tôi thì không có nói năng gì hết. Đến cả việc lúc thi xong rồi và phòng tôi kiểm tra đề đã xong thì tôi sang phòng bạn tôi mà có một bạn nữ đứng chắn đường tôi cũng không nói gì cả, đến khi bạn ấy quay lại nhìn thấy tôi thì mới tránh.

Và, sau khi ra khỏi phòng thi và cô giáo nói nội dung của đề chính là sự chủ động, tôi mới ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa.

Bài làm của tôi nội dung lại là lòng thương người và quan tâm người khác. Vì việc xác định sai nội dung nghị luận dẫn đến cả bài đấy của tôi không có điểm.

Trong khi đó nghị luận xã hội tám điểm và nghị luận văn học mười hai điểm.

Tôi đã chắc chắn mình không có giải, và thậm chí điểm vô cùng kém.

Sau đó thì đến nghị luận văn học, yêu cầu của bài là phân tích tình huống truyện trong các tác phẩm truyện ngắn đã học trong học kì một lớp chín.

Tôi đã rất mong ra thơ, bởi tôi không học kĩ truyện.

Thì đương nhiên đó là tại tôi rồi.

Tôi chọn Lặng lẽ Sapa thay vì Làng và Chiếc lược ngà. Cô nói Lặng lẽ Sapa thì tình huống truyện không nổi bật.

Tôi sốc lần hai.

Tôi không nghĩ mình sẽ tệ đến vậy, tôi viết đến tờ thứ ba trong khi cô nói chỉ cần viết kín hai tờ là ổn rồi.

Viết dài, viết nhiều không có nghĩa là có điểm.

Thì sau đó tôi nói với bác sĩ của mình, cô bảo đó là do tâm lý của tôi.

Đây là đề. Và chính vì câu "để người khác không đâm sầm vào tôi" đã làm cho tôi nghĩ nội dung nghị luận của bài là lòng thương người, quan tâm người khác.

Bởi tôi hay nghĩ nếu đâm vào người khác thì không chỉ họ đau mà mình cũng đau.

Nên tôi đặt mình vào ông lão mù, tôi để tâm đến người khác quá, sợ họ đâm vào tôi sẽ đau thay vì tôi chuẩn bị kĩ lưỡng phòng trừ trường hợp người khác đâm vào tôi.

Bác sĩ nói bệnh tôi càng lúc càng nặng rồi, cô nói về vấn đề này là do tâm lí tôi thường nhường nhịn, quan tâm đến người khác chứ không để ý đến bản thân mình. Thành ra tôi có cái suy nghĩ về câu chuyện sai lệch đi.

Có lẽ tôi không hợp với văn, nhất là từ khi mức trầm cảm của tôi tăng lên 73 điểm, tức là trầm cảm nặng.

Vấn đề này cực cực kì phiền phức, tại nó mà tôi mất hết điểm ở bài văn nghị luận xã hội, không, vẫn được 0,25 điểm vì có đủ cấu trúc ba phần thôi, còn lại không được điểm.

Nói tóm lại câu một tôi lạc đề.

Tôi không có ai để nói vấn đề này, tôi thu mình và dối cả cô giáo vì sợ cô mắng vì không xác định đúng nội dung nghị luận.

Căn bệnh chết tiệt, hại tôi ra nông nỗi này đây. Khốn khiếp.

Ngày mai sẽ có chap mới cho Song Song, cảm ơn vì đã lắng nghe nhé.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net