Chương 6:Trận đấu với cô gái thợ rèn, thám hiểm bình nguyên quái vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Góc nhìn của bên thứ 3

Nhật bản, khu vực Tokyo, 8h30 tối

Thời điểm này tại một thủ đô được mệnh danh là nơi bận rộn nhất châu á, ở một ngôi biệt thự cao cấp dành cho những người thuộc tầng lớp trên trong xã hội, vẻ hào nhoáng bên ngoài của tòa nhà như che giấu đi những mâu thuẫn đang diễn ra bên trong nó, một cuộc cãi vã giữa một cặp vợ chồng đang diễn ra, sẽ thật dễ dàng để xóa đi những hiểu lầm nếu đó chỉ là lần đầu tiên 1 trong 2 người phản bội người còn lại nhưng mọi chuyện lại không như thế, cả hai người đều đã phản bội nhau, không phải 1 mà là rất, rất nhiều lần:

"Cô giải thích như thế nào về mấy bức ảnh này đây, tại sao cô lại giấu tôi hẹn hò với thằng bồ cũ hồi đại học của cô hả, vậy thì danh tiếng của 1 thằng đã từng là thủ khoa kép đại học Tokyo, đã từng là nghiên cứu sinh tại Havard như tôi biết để đi đâu, chẳng nhẽ lại vứt cho chó ăn à? Đồ khốn."

"Thì tôi cũng chỉ như anh thôi mà, anh giấu tôi léng phéng với 1 con ả người Pháp học cùng lớp nghiên cứu sinh với anh tại Havard bên Mỹ tưởng ở đây tôi không thể "ăn nem" với người yêu cũ của tôi chắc? anh ấy tuy chỉ là Á khoa kép nhưng tốt bụng, biết quan tâm đến chị em phụ nữ, còn hơn chán cái loại chỉ biết suốt ngày công việc, cái loại người bán cả linh hồn mình cho tiền tài địa vị như anh, cái này cũng là có qua có lại thôi mà chẳng lẽ một người trí thức như anh lại không hiểu điều sơ đẳng đó nhỉ, mà không cần phải nói nhiều với anh nữa, tuần sau chúng ta sẽ ra tòa ly dị, từ nay đường ai nấy đi, tôi sẽ giành quyền nuôi con, tôi sẽ chăm sóc Manaka."

"Được thôi, như cô muốn, có ăn có chọi mới gọi là trâu."

Hai vợ chồng Marimura Itsuki và Marimura Kanako cứ tiếp tục trút giận lên nhau mà không hề biết rằng từ phía đằng sau cánh cửa, cô con gái 9 tuổi Marimura Manaka của họ đã nghe hết, thấy hết tất cả mọi thứ, tiếng cặp sách rơi phịch xuống sàn:

"Bố...mẹ...hai người không còn...yêu thương con nữa sao?"-Manaka vừa nói vừa khóc, những âm thanh phát ra từ trong tiếng nấc, Itsuki và Kanako vội vàng "chữa cháy", 1 cách chữa cháy hết sức vụng về:

"Không đâu con gái...mọi chuyện không giống như con nghĩ đâu."

Lúc này những cảm xúc của Manaka như bùng phát thực sự, cô bé vừa khóc vừa nói"ĐỦ RỒI...HAI NGƯỜI KHÔNG CẦN NÓI GÌ HẾT...CẢ BỐ VÀ MẸ NỮA, CON GHÉT HAI NGƯỜI...CẢ HAI NGƯỜI..." rồi chạy vụt đi, cả hai lúc này mới sực tỉnh rồi lao đi nhằm níu giữ đứa con gái bé nhỏ, níu giữ cơ hội cuối cùng để họ có thể làm lại nhưng đã quá muộn, khi họ đuổi kịp con gái thì cô bé đã bị một chiếc xe ô tô tông phải, thiên thần nhỏ Manaka nói lời giã biệt cuộc đời vào đêm ngày 24/12, cái ngày mà đáng lẽ ra nhà nhà phải quây quần đón giáng sinh thì gia đình Marimura lại phải đón nhận một tin quá đau buồn, cô con gái bé bỏng Manaka của họ giã từ trần thế bởi sai lầm của cha mẹ cô bé, ngày ra tòa, Itsuki và Kanako giống như mất đi chính linh hồn mình, 1 tháng sau khi ly dị, cả hai người họ đều tự kết liễu đời mình

Góc nhìn của Alicia(Tác:vợ mới)

Tôi là Alicia, một người chuyển sinh gốc Nhật Bản, tên trước đây là Marimura Manaka, tôi là một đứa bé gái sinh ra với một nỗi bất hạnh về gia đình, cha tôi là một tiến sĩ trẻ, ông giành được học vị này năm 24 tuổi còn mẹ tôi là bạn cùng khóa ở trường đại học với ông, bất cứ ai khi nhìn vào đều sẽ thấy gia đình tôi là một gia đình kiểu mẫu và cực kỳ hạnh phúc, nhưng ở đời có câu nói"đừng bao giờ đánh giá 1 quyển sách qua bìa", đối với trường hợp của tôi thì điều đó không sai một chút nào, một buổi chiều ngày 24/12 khi tôi vừa đi học về thì đã nghe thấy bố mẹ cãi nhau, hóa ra bấy lâu nay họ đều đã lừa dối tôi, họ đều đã có tình nhân ở bên ngoài, lúc đó cảm giác thế giới đang sụp đổ như 1 lâu đài pha lê vậy, lần đầu tiên tôi cãi nhau với cha mẹ mình, sau đó tôi bỏ chạy khỏi đó, bỏ chạy khỏi nơi đã chôn một mảnh tâm hồn tôi trong suốt 9 năm liền, tôi cứ chạy cho đến khi có một chiếc ô tô chạy ẩu tông vào tôi, cũng tốt thôi, đằng nào thì tôi cũng không muốn sống làm gì nữa, thần chết ơi, ông đến đây đưa con đi với, con đã không còn muốn sống nữa rồi, cầu chúa ban ơn, nếu có kiếp sau, con chỉ xin được sinh ra trong 1 gia đình bình thường, không giàu cũng không nghèo, chỉ cần bố mẹ con yêu thương nhau và thương con thật lòng, con không cần thêm bất cứ điều gì nữa...sau đó thì tầm nhìn của tôi trở nên mờ dần, tôi gần như không còn thấy gì nữa, khi lấy lại được ý thức thì tôi đã thấy mình được bao phủ bởi một lớp chất nhầy rất dày, đạp hết sức vào đó, chợt 1 giọng nữ vang lên:

"Ngoan nào chiến binh bé nhỏ của mẹ, đừng nghịch nữa mà."-Alice

Lúc này tôi mới biết, mình đã đc đầu thai làm 1 hài nhi trong bụng mẹ, cố gắng cảm nhận xung quanh, vung vẩy, đạp...tôi nghĩ mình được khoảng 8 tháng, 1 tháng sau điều gì đến cũng đã đến, cũng đến ngày mẹ tôi chuyển dạ và tôi được ra đời, lúc này tôi mới nhìn rõ mặt cha mẹ mình, mẹ tôi có mái tóc đen dài và đôi mắt màu xanh còn cha tôi...ông ấy có 1 cái đầu bò trông rất đáng sợ nhưng qua những cử chỉ yêu thương của cha mẹ dành cho nhau, tôi có thể đoán được cha đã phải cố gắng đến mức nào để có thể cùng với mẹ tôi "về chung một nhà", sau đó tôi được bú dòng sữa đầu tiên, 1 thời gian sau tôi mới soi được toàn cơ thể mình, vào sinh nhật năm 4 tuổi, một mái tóc đen dài ngang vai cùng đôi mắt màu nâu, 1 cặp sừng nhỏ mọc lên ở trên đầu, 1 chiếc đuôi màu trắng ở sau mông, đôi môi hình trái tim cùng một đôi chân với lông trắng giống như cha mình, gần như tôi thừa hưởng tất cả những đặc điểm của cả cha và mẹ, lớn hơn 1 chút tôi mới biết được nghề nghiệp của họ, cha tôi là một ma kiếm sư kiêm thợ rèn còn mẹ tôi thì ở nhà nội trợ và quản lý cửa hàng rèn của gia đình, cha tôi là thợ rèn giỏi nhất vương đô Amon Ra còn mẹ tôi là người phụ nữ đẹp nhất và đảm đang nhất ở đó, bà cũng là một pháp sư giỏi, năm 6 tuổi tôi thức tỉnh thuộc tính ma pháp, gần như tất cả mọi người đều bất ngờ khi tôi thừa kế thuộc tính ma thuật của cả cha và mẹ, một điều mà gần như rất hiếm gặp trong những gia đình thường dân, với những gia đình thường dân sẽ rất khó để 1 đưa trẻ thừa hưởng thuộc tính ma thuật của cả cha và mẹ nhưng ở đây tôi lại thừa hưởng cả hai thuộc tính lửa và đất từ cha cũng như nước và khí từ mẹ, về chức nghiệp thì tôi kế thừa những kỹ năng của nghề thợ rèn và ma kiếm sư từ cha, từ đó tôi nỗ lực luyện tập, học hỏi từng chút từng chút, cũng nhờ tư chất thông minh lại nỗ lực từng ngày, tôi nhanh chóng làm chủ được cả ma pháp lẫn kiếm thuật và được cha truyền lại thanh cự kiếm được làm từ hợp kim của Mithril, Adamantine và Orichalcum mà ông dùng khi còn là mạo hiểm giả, gần như ai cũng nói về tài năng tôi thừa hưởng từ cha còn sắc đẹp thì từ người mẹ của mình, nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, 1 ngày nọ tôi nhận được tin dữ từ guild, cha và mẹ tôi đã bỏ mạng khi đến vùng bình nguyên quái vật nằm giữa biên giới của vương quốc elf Edolas và quê hương tôi đế quốc nhân tộc Thebe, đó là nơi có mứa độ nguy hiểm ngang ngửa với dungeon hang không đáy mặc dù nó chỉ là một phần của rừng hiểm họa bị tách ra cách đây 600 năm, đúng vào ngày kỷ niệm 500 năm ngày anh hùng Arthur tiêu diệt ma thần Satan, từ đó tôi dần trở nên ít nói, suốt ngày lao vào tập luyện ma pháp và kiếm thuật cũng như nâng cao kỹ năng rèn của mình nhằm mục đích báo thù cho những đấng sinh thành, cuối cùng thì thời điểm đến, tôi gửi 1 yêu cầu nhiệm vụ đến guild , tháp tùng tôi đến nơi cha mẹ tôi đã ngã xuống năm tôi tròn 15 tuổi, do danh tiếng mà cha mẹ tôi để lại tôi được phép lựa chọn mạo hiểm giả tháp tùng mình nhưng đa phần họ đều yếu hơn cha tôi rất nhiều, dù là mạo hiểm giả hạng A nhưng hôm nay, đúng hai năm kể từ ngày cha mẹ tôi qua đời, cuối cùng tôi đã tìm được một mạo hiểm giả có thể giúp tôi làm điều đó, trong khi đấu với anh ấy, 1 chàng trai chỉ hơn tôi khoảng 3, 4 tuổi, lần đầu tiên cảm xúc của tôi đã quay về.

góc nhìn của main

cuối cùng thì tôi cũng đã có trận đấu pvp thứ 2 kể từ khi tôi đến thế giới này, ngay khi tôi vừa cất lời"xin chào, tôi đến đây để nhận ủy thác của cô", ngay lập tức tôi bị cô ấy lôi ra một bãi đất được guild sử dụng làm sân tập, cô ấy lấy ra 1 thanh cự kiếm màu đen tuyền được yểm các kỹ năng như "Hỏa ma thuật", "Thổ  ma thuật" và "Vô hệ ma pháp:tăng cường độ sắc bén" ra và thủ thế, tôi ngay lập tức triệu hồi"hoàng long kim giáp" và "hoàng long cự kiếm" ra và sẵn sàng chiến đấu(tác:main khi trang bị 2 thứ này giống như skin garen long tướng ấy, cứ nhìn vào đó mà tưởng tượng), lập tức sử dụng tốc biến, tôi nhanh chóng tiếp cận với cô gái này, không quên dùng thẩm định:

Alicia

Chủng tộc:Ancient Minotaur(tác:anh em cứ áp dụng hệ thống tiến hóa của Re:Monster mà tự hiểu nhé, tác mắc bệnh lười)

Tuổi:17

Giới tính:nữ

chức nghiệp:thợ rèn, ma kiếm sư

Level:184

Kỹ năng

Hỏa ma thuật(Max), Thổ ma thuật(Max), Thủy ma thuật(Max), Phong ma thuật(Max), Cự kiếm thuật(Max), Kỹ năng rèn đúc(Max)

Chỉ số

HP:555.000

MP:543.000

Str:530.000

Agi:400.000

Dex:480.000

Vit:500.000

Atk:580.000

Def:580.000

Danh hiệu:Thợ rèn siêu đẳng, Thiến nữ u hồn(Tác:Thiến nữ:tiếng hán chỉ người con gái đẹp), Kiếm sĩ thiên tài

Mạnh khủng khiếp, cô ấy về mặt chỉ số chỉ thua tôi đúng 10 ngàn đơn vị, kèo này mà để kéo dài thì rất có khả năng tôi sẽ phải thúc thủ, cầm chắc thanh "hoàng long cự kiếm", tôi ra 1 đòn tấn công tầm cao:

"Kiếm kỹ tấn công tầm cao:Avalanche"-Minh Nhật

Ngay lập tức, 1 luồng kiếm khí giáng thẳng xuống Alicia, cô ấy nhanh chóng vào thế, đánh lệch thanh kiếm của tôi, tôi lập tức lùi ra xa để tránh đòn phản công của cô ấy, nhanh chóng tái lập thế tấn công, cầm ngang thanh kiếm bằng cả 2 tay, tôi nhanh chóng tung ra ma pháp kiếm kỹ:

"Ma pháp cự kiếm thuât:Phi Long Trảm"-Minh Nhật

Ngay lập tức 1 luồng kiếm khí được bọc trong Hỏa ma thuật và lôi ma thuật nhằm thẳng Alicia mà lao đến, cô ấy cũng không phải tay vừa, ngay lập tức vận ma lực của 2 nguyên tố lửa và đất vào kiếm, miệng lẩm nhẩm:

"Ma pháp cự kiếm thuật:dung nham trảm"-Alicia

2 chiêu thức va vào nhau, tạo ra 1 tiếng nổ lớn, biết rằng cơ hội đã đến, tôi ngay lập tức xác định vị trí của Alicia rồi lao đến, để thanh kiếm lên lưng, tôi vào thế tấn trước trong karatedo, vận ma lực lôi hệ vào đó rồi tung ra 1 quyền:

"Không thủ đạo ma pháp võ kỹ:Lôi quyền"-Minh Nhật

1 cú đấm mang theo sấm sét nhắm thẳng vào chấn thủy của Alicia, cô ấy văng ra xa hơn 10 mét và bất động, có lẽ tôi hơi mạnh tay, tôi ngay lập tức dùng 1 số ma pháp hồi phục của quang hệ để phục hồi cho cô ấy, nhìn gần mới thấy cô ấy thực sự là một mỹ nhân(dù có thua Ariana 1 bậc), mái tóc dài đen suôn mượt, đôi mắt màu nâu sáng, chiều cao 1m75, gương mặt lạnh lùng đầy quyến rũ, do không kiềm chế được nên tôi đã hôn trộm cô ấy , không để ý đến những ánh mắt sắc như dao cạo đang nhìn vào mình

"SOLARIUS, anh còn gì để nói nữa không?"-Ariana

"CÓ VẺ NHƯ LÀ ANH CHÁN SỐNG RỒI!!!"-Sicylia, Miko

"Chủ Nhân là...đồ biến thái!!!"-Lilith,Lilim

"Xin lỗi vì đã làm phiền, thưa chủ nhân."-Sebastian

Sau đó thì chuyện gì xảy ra chắc ai cũng biết, đáng lý tôi chỉ bị phạt quỳ 4 tiếng nhưng sau đó vì Alicia đã tỉnh dậy nhưng thay vì cho tôi 1 trận, cô nàng Minotaur này lại ôm lấy tôi và nói"vì anh ấy...thắng được tôi...anh ấy...là...Phu quân tương lai của tôi...không...là chồng tôi..." rồi tặng cho tôi 1 nụ hôn kiểu pháp nên tôi  còn bị cấm cơm, về khoản"hành sự"thì bị cắt giảm 50% số lần, cũng may là có Lilith và Lilim cùng với Miko đem cho tôi một ít súp thịt orc, thịt orc nướng và mấy chiếc bánh mì nên mới sống sót được, riêng về phần Alicia thì đã dọn toàn bộ những dụng cụ rèn, lò rèn cũng như những vật dụng cần thiết vào trong 1 chiếc túi không gian mà bố mẹ cô để lại rồi chuyển đến ở chung với chúng tôi mặc cho Ariana và những người khác tức lộn ruột, tiện đây cũng nói luôn, chúng tôi đã mua 1 căn nhà khoảng 4 tầng với 12 phòng ở gần cổng phía bắc, tính từ cổng này nếu đi đến đồng bằng quái vật chỉ tốn khoảng 15 ngày đường, chuẩn bị những thứ cần thiết, chuẩn bị cùng với 1 cô nàng thợ rèn Kuudere lên đường thám hiểm nơi được mệnh danh là"bình nguyên tử thần".





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net