Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chọn cho tôi chiếc dây nào đơn giản cho người 80 tuổi ( anh ta chọn dây có vẻ đắt tiền) lại đây tôi thấy đôi giầy kia hợp vs cô đấy ( anh ta kéo tay rồi tháo giầy cho tôi để thử nhân viên bán hàng trầm trò hét ầm lên)
_Tôi tự tháo dc
_Tôi là ck cô mà có vc nhỏ này tôi làm dc ( Tôi cười tủm rồi khi Kevin đi vào chân tôi xoa đầu anh ta)
_Cám ơn nhiều
_Này đừng có xoa đầu chứ ( chúng tôi đùa nhau tranh luận)...Đến khi ra thanh toán tiền Kevin để điện thoại bên cạnh tôi...
_Quên đồ này ( tin nhắn hiện lên anh ta lưu là 1 nửa" Đêm qua là đêm em hạnh phúc nhất trong thời gian qua,em vẫn nhớ từng hơi thở của anh lúc ôm em ,giờ em về rồi vẫn cứ như mình đang mơ có anh ở bên vậy,em yêu anh 1 nửa đời em ạ"...
Kevin: Xong rồi đi thôi
_Anh để quên máy ( thấy tin nhắn Kevin nhìn sang tôi rồi cho máy vào túi ấp úng)
_Về chuẩn bị đi thôi ( từ lúc lên xe tôi k nói câu gì xe tới lâu đài Smit)...
Tại dòng sống tại Thủ Đô Amsterdam
Bố Kevin: Nay tôi phải về sớm
_Vâng tôi cũng đỡ chèo mỏi tay ( Bố Kevin cười)
_Tôi boa cho cô hậu hĩnh rồi còn than gì
_Cũng tạm thôi...mà sao nay phải về sớm vậy
_Nay sinh nhật mẹ tôi...
_Vậy sao ,vậy chờ tôi chút ( Chạy đi mang 1 bó hoa to) tặng mẹ anh giúp tôi dù kb là ai nhưng cứ cắm trong nhà anh là dc ...nếu anh thấy k đẹp có thể vứt đi ( tại thấy k phản ứng gì)
_Vứt sao dc tôi sẽ chuyển ( ôm bó hoa)
_Vậy tốt rồi
_Cô về sớm đi có làm cũng k có khách đâu
_Sao lại thế ạ
_Vì tôi mua cô rồi ( họ nhìn nhau trên chiếc thuyền)...
Tại lâu đài Smit
Kevin: Sao cô k nói gì?
_Tôi đâu phải người nói nhiều ( Kevin giật mình )
_Cô k nói nhiều thì ai nói nhiều nữa ( đùa đùa)
Tôi chợt nhận ra tôi đâu phải là gì,mình k có quyền giận dỗi như vậy,anh ta có thể bất kì cô bạn gái nào nếu muốn...
Bà: Cháu dâu đến rồi nào lại đây cắm cho bà bó hoa tú cầu đó đi,bố của Kevin mang về nói là phải cắm giữa sảnh...
Kevin: Bà ( thơm má) mừng sinh nhật bà
Tôi: Chúc mừng sinh nhật bà ạ
Bà: Ở đây gọi là sinh nhật ở nc con thì chắc k đâu nhỉ
_Dạ chỉ tổ chức thượng thọ năm/ lần nhưng cũng làm to lắm ạ ( bà xoa đầu bố Kevin đi ra)
Bố: Đến rồi à Kevin lại đây bố giới thiệu con vs chủ tịch...
Tôi thấy Thu Ngọc đi cùng Robin...
Robin: Hello Phương ( ôm thơm má tôi) cô khoẻ k trăng mật tuyệt vời chứ
_Tuyệt lắm
Thu Ngọc: Cháu thay mặt cho chồng anh ấy bận cv nên k thể đến mong bác thứ lỗi
Bà: Đến là tốt rồi k qtrong...kể cả cháu k đến cũng dc mà k cũng dc ( có vẻ bà đay nghiến)
Tiệc bắt đầu các ca sỹ hát vang các khách mời nói chuyện rôm rả ...
Bố Kevin: Cám ơn quý vị đã đến bữa tiệc nhỏ này chung vui với gia đình,con người k gì bằng sức khoẻ và tôi hạnh phúc nhất là vẫn còn có mẹ ( mn vỗ tay còn Kevin ngồi cạnh tôi mặt lầm lỳ ...anh ta đứng dậy tức gì đó)
Bà: Kệ nó đi thằng bé k có mẹ nên nghe bố nó nói vậy nó tức thôi...người mẹ ruột thật ra đã chết nhưng ta và bố nó quyết định nói là bỏ đi...ta k muốn nó đi hận bố của mình,trên danh nghĩa Kevin là con của ả kia ( chỉ phu nhân) con trai ta chưa bh yêu ai ngoài mẹ Kevin nó cũng chung tình nhưng Kevin k hiểu cho bố nó ,vs cương vị như bố nó cần phải có 1 người vợ mang danh dễ bề hậu thuẫn...
_Vì thế nên Kevin trên giấy tờ là con của phu nhân
_Đúng vậy sự hiện diện của mẹ ruột thằng bé chỉ vài người biết...( tôi thấy pháo hoa bắn lên)
_Ô con có cái này tặng bà
_Gì vậy con
_Để con ra xe lấy ( tôi đứng dậy chạy thật nhanh đi ra xe tôi thấy trong xe Kevin và Thu Ngọc họ đang hôn nhau say đắm Kevin thấy tôi đứng trước đầu xe anh ta vội vã cởi bỏ nụ hôn đó rồi mở cửa xe)
Kevin: Sao cô lại ra đây
_Tôi đến lấy hộp quà ( Thu Ngọc nhìn tôi rồi nhếch mồm ...tôi mở cửa xe phía sau lây hộp quà)
Thu Ngọc: Cô thấy rồi chứ ,anh ây cho cô bao nhiêu tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế...
_Nếu tôi là cô thì ra khỏi xe trước đi khi tôi còn đủ bình tĩnh ...
Kevin: Phương...
Tôi: Cứ tiếp tục đi chúng ta vốn là giả tôi k sốc đâu ...đêm qua anh chẳng say chỉ tiéc tôi mất công lo lắng ,có lẽ phí hoài rồi ( tôi vỗ vai Kevin rồi bước đi nhưng tại sao bc chân hôm nay nặng trĩu và buồn đến vậy...tôi rơi nc mắt rồi gạt đi ngẩng cao đầu bước vào bên trong lâu đài)...
Kevin đóng sầm cửa xe tức tối
Thu Ngọc: Tại sao anh lại cáu chứ cô ta đâu là gì?
_Không là gì đối vs em mà thôi ( kevin chạy theo Phương)
_Ý anh là sao Kevin ...chết tiệt con nhỏ đó k ổn rồi...k thể để nó bên anh ấy quá lâu
Tôi tặng bà khăn rồi chào bà ra về
Bà: Sao về sớm vậy ngủ lại cũng dc mà con
_Con hơi mệt ah
_Hay nghén ( tôi xua tay)
_Dạ k đâu cháu mệt thôi
_Uk vậy nghỉ ngơi đi cuối tuần bà tới chơi
_Dạ ( Tôi quay đi ra bên ngoài đi bộ Kevin lấy xe đuổi theo phía sau)
Kevin: Lên xe đi
_Tôi muốn đi 1 mình k muốn phiền đến vc anh và cô gái ấy
_Cô làm phiền rồi đó thôi ( anh ta nói làm tôi tức thêm)
_Vậy tôi hứa sẽ k làm phiền nữa
_Lên xe đi ( anh ta phanh két xe đi xuống kéo tay tôi) tôi nói cô lên xe cơ mà
_K lên thì sao
_Cô ăn nói vs tôi nvay mà dc à
_Tại sao k?
_Cô tức tôi chứ gì?tại sao ? vì tôi hôn cô gái khác à,vậy thì tôi nói cho cô biết cô và tôi chỉ là giả,đừng đem tình cảm của cô dành cho tôi áp đặt lên rằng tôi là ck thực sự của cô,tôi kp chúng ta chẳng là gì cả ( Kevin nói lớn tức giận rồi thấy Phương đổi sắc mặt ...anh ta trùng xuống vì biết nói sai)
_Anh yêu rồi phải không?vậy đã bh anh yêu chậm lại 1 chút để cảm nhận tình yêu thật sự chưa?đúng vậy chúng ta chẳng là gì cả ,tôi sẽ k đợi anh nữa,cũng k mong là gì của anh cả vì như anh nói chúng ta chẳng là gì cả ( Tôi bước qua anh ta mà ngẩng cao đầu)
Robin: Sao đứng đây vậy ( tôi lên xe Robin)
Tôi: Làm ơn đi đi Robin
Robin: Uk nhưng ...( Thấy tôi mắt đỏ anh ta k hỏi thêm)
Kevin nhìn xe Robin chở Phương đi anh ta đấm tay vào nóc xe ô tô...mình điên rồi nói gì vậy...( anh ta ôm đầu ân hận vì nói ra những lời k thật lòng)...
Tôi có trái tim rất dễ rung động nhưng đồng nghía với việc tôi luôn ghi nhớ lại tất cả tổn thương vào nơi đó...1 nửa trái tim của tôi khép lại khi con tôi mất cứ ngỡ nửa còn lại sẽ sáng hơn nhưng có lẽ không,nó lại đang dần đóng lại...( Điện thoại tôi reo lên)
Thu Ngọc: Mày nhanh chóng cút ra khỏi nhà anh Kevin tao sẽ cho mày 1 khoản xứng đáng
_Kevin là cái mỏ mà đào mãi cũng sẽ k hết thì tại sao tôi phải ôm 1 đống tiền xu trong khi vàng đang bầy trc mắt...( tôi cúp máy)...
Trời đổ cơn mưa...đúng là thanh xuân như 1 cơn mưa rào ...kẻ nào ướt kẻ đó dại khờ....
- [ ]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net