Hoa anh đào rơi ở Osaka

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Minatozaki Sana]

Vài tuần trước Im Nayeon đã nói rằng chị ấy muốn đi ngắm hoa anh đào và thế là tôi đã đề nghị cả nhóm đi, mặc dù trước đây tôi đã đến nơi này sau giờ tan học hàng ngàn lần. Vì thế nên bây giờ nhóm tôi đã có mặt ở con phố hoa anh đào nổi tiếng

Im Nayeon thật sự rất đáng yêu như một đứa trẻ vậy. Bằng chứng là chị liên tục tròn xoe đôi mắt cảm thán hoa anh đào của Nhật Bản, làm như ở Hàn không có vậy

Thay vì đi ngắm hoa anh đào thì tôi muốn đi chơi mấy trò cảm giác mạnh hay mấy trò như escape room hơn. Một cánh hoa, hai cánh hoa, ba cánh hoa...Oa

Nhìn cánh hoa nhỏ đang nằm trong lòng bàn tay, hình như đây là lần đầu tiên tôi bắt được nó. Ừ không phải hình như nữa, mà đúng đây là lần đầu tiên tôi bắt được cánh hoa anh đào lúc nó đang rơi

"Woa Sana, cậu giỏi thế, bắt được cánh hoa luôn này"

Momo cảm thán cầm lấy tay tôi, Nayeon cách đó không xa cũng bắt đầu chú ý qua đây

"Người ta nói rằng nếu bắt được hoa anh đào đang rơi thì tình cảm trong lòng mình sẽ thành sự thật đấy"

"Thôi đi, tớ chả tin"

Truyền thuyết này tôi cũng đã nghe từ lâu, chỉ có điều, có thật hay không cũng không quan trọng nữa. Tôi muốn ở bên chị ấy thật lâu. Mà để thực hiện được nó, có lẽ tôi phải chấp nhận cho đi cơ hội tỏ tình với Nayeon

Nghĩ đến đây theo phản xạ quay sang nhìn chị ấy, phát hiện chị ấy cũng đang nhìn tôi. Cho dù đã ở bên cạnh nhau từ rất lâu nhưng mỗi lần chạm mắt với chị ấy, tim tôi đều đập nhanh hơn

Có thể ở bên cạnh chị như vậy
Dõi theo chị như vậy
Cũng đủ lấp đầy một ngày của em.

.
Sau khi ăn xong bữa tối, chúng tôi về lại khách sạn. Tất nhiên, trong suốt tuần nghỉ ngơi ở đây tôi sẽ phải ở cùng phòng với chị ấy

"Cho chị"

Tôi xoè tay đưa cánh hoa lúc chiều mình bắt được đến cho chị ấy

"Em nên giữ nó, sao lại cho chị?"

"Lúc đó nhìn vẻ mặt chị giống như muốn có nó lắm, nên... không thì em cho chị coi như quà kỷ niệm ở Osaka vậy"

"Ai lại tặng cánh hoa làm quà kỷ niệm bao giờ chứ"

Rõ ràng lúc đó bày bộ mặt mèo con ra nên mình mới rũ lòng, vậy mà bây giờ lại như vậy

Thấy tôi có vẻ xụ mặt không nói gì, chị đi đến ngồi xuống bên cạnh tôi nói tiếp

"Em nên giữ nó, em giống như cánh hoa anh đào vậy"

Tôi nhíu mày khó hiểu

"Sao? Em nhỏ bé trong mắt chị vậy à?"

"Là rất khó nắm bắt, giống như em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net