CAFFEINE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã không còn vị cafe đắng chát
Bỏ thêm đường cũng nhạt vị ngọt ngon
Thức đêm nay trông mây xám, trăng tròn
Khi cafe chỉ còn dư vị tỉnh.

Khói cafe loang trong đêm an tĩnh
Vị đắng nồng dâng lên đỉnh thăng hoa
Nhớ một người khoảng cách là bao xa
Mà trắng đêm bắt ta thao thức mãi.

Cafe ơi, giọt đắng đen ngang trái
Chẳng có nàng nghe khắc khoải từng đêm
Caffein khiến ta chẳng ngủ êm
Vắng đi nàng ta càng thêm thao thức.

Cafe cay, hay miệng ta chầu chực
Nuốt vị nồng một mực nhớ đến ai
Caffein - ta chẳng thể ngủ say
Vắng một người, trắng đêm ta lay lắt...

-Vũ- 101017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net