SẼ CÓ MỘT NGÀY TA BỖNG LẠC MẤT NHAU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bất chợt một ngày ta bỗng lạc mất nhau
Phố cũ mùa sang có hanh hao nỗi nhớ
Tiếng lòng ta tan ra trong từng nhịp thở
Biết có bồi hồi khi lỡ bước qua nhau?

Liệu có một ngày ta bỗng lạc mất nhau
Cơn gió đông ôm những rì rào đau đớn
Thổi lên làn da buốt từng cơn giá lạnh
Tránh ánh mắt nhìn đã một thoáng rất yêu.

Liệu có một ngày trên phố nhỏ liêu xiêu
Đôi bàn tay nào có hắt hiu cô độc
Ánh mắt một người có rưng rưng, bật khóc
Có nhớ một người khi đọc lại tin xưa.

Rồi đến một ngày trên phố nhỏ lưa thưa
Bất chợt quên nhau như cơn mưa vội vã
Bỏ lại sau lưng những ngày còn tất cả
Bỏ lại một người đã hứa mãi bên nhau.

Sẽ có một ngày ta bất chợt quên nhau...
Những tháng năm xưa đem ngọt ngào đi mất!

-Vũ- 031218

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net