TRẢ LẠI CHÚT ÂN TÌNH TA VIẾT MÃI CHƯA XONG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao em mãi hững hờ như kẻ lạ người xa
Câu chuyện chúng ta hay riêng mình tôi mãi
Là ngôn ngữ tình yêu vốn muôn đời khắc khoải
Hay do cõi lòng người chưa rộng mở yêu ai...

Ta chẳng thể trách người hay đổ lỗi đúng sai
Thế nhân sinh ái tình như ván bài may rủi
Ai định sẵn cho ta một cuộc đời đen đuổi
Để thua dưới chân người ta đau đớn không nguôi.

Ở giây phút nhìn thấy ai đó bỗng thật vui
Ta bỗng dưng an lòng dù chân đang lùi bước
Ôi trái tim ta, một trái tim đầy vết xước
Nhường lại cho người lên phía trước chẳng bão giông.

Ta là một con nợ tình trả mãi chẳng xong
Chưa kịp trả say mê đã nợ thêm đau đớn
Để ta dành những tháng năm đang dần khôn lớn
Trả lại hết cho người chút xưa cũ cô đơn.

-Vũ- 031218

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net