VẾT MỰC LOANG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đem chuyện mình viết thành tình ca
Lại chẳng thể nào viết tròn tất cả
Tình yêu dở dang - qua loa vội vã
Hồi ức đau buồn - cẩu thả trôi qua...

Có một đoạn hồi ức buồn...
Mang tên tình ta...

Khiến bút tôi sa giữa chừng viết dở
Giữa những bồi hồi chảy tràn nhịp thở
Lỡ dỡ trang này, hồi ức lắt lay...

Chuyện đã lâu sao mắt cứ cay cay
Giữa đêm thu nghe gió lay khung cửa
Đoạn hồi ức buồn muốn quên một nửa
Lại gặp gió lùa, vẽ hết lên tim.

Bút rơi xoảng giữa êm ắng trời đêm
Dòng mực xanh loang ra thêm một chút
Dẫu thời gian có nhảy sang một phút
Vết mực sẫm màu, chầu chực cơn đau.

Ừ thì viết lên tình khúc cho mau
Kỷ niệm thương đau cũng là quá khứ
Vết mực loang, hãy bình thường đi chứ

Như...

Thanh xuân nào cũng phải có thương đau.

-Vũ- 210917

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net