10 - Amuro, mình... kết hôn đi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một tuần sau đó, thông tin còn lại về tập đoàn YoI cũng đã được tập hợp lại đầy đủ. Haibara thông báo rằng cô bé tìm được nhiều thông tin giá trị hơn mong đợi và nó có thể giúp ích cho việc điều tra của Conan cùng Amuro.

Ngay sau khi có thông báo, cả Conan và Amuro đều lập tức đến nhà tiến sĩ Agasa, dù sao đi nữa đây vẫn là điểm gặp gỡ an toàn nhất cho cả hai. Trước khi đi, Amuro không quên làm một vài việc quan trọng. Anh lấy điện thoại và gọi cho một người thân thuộc.

- Kazami, tôi có một số việc cần làm nên không theo sát cô gái đó được, trông cậy vào cậu đấy!

- Vâng thưa sếp!

--

- Haibara! Tớ đến rồi.

Conan bất ngờ mở cửa phòng, rất nhanh chóng cậu bị Haibara ném cho một ánh nhìn sắc lạnh.

- Đồ bất lịch sự, cậu không biết gõ cửa sao?

Conan lúc này chỉ biết cười trừ và gãi đầu thẹn thùng, cậu đáp:

- Xin lỗi cậu, tại tớ muốn nhanh chóng biết thông tin nên... hehe

Đáp lời cậu, Haibara chỉ tay về phía Amuro và lạnh lùng nói.

- Có người còn gấp hơn cả cậu đấy, nhưng ít ra thì anh ta biết gõ cửa!

Như lần trước, cả ba người đều tập hợp trước màn hình laptop và quan sát một cách tỉ mỉ từng thông tin lẫn hình ảnh hiển trị trên đó. Haibara di chuyển chuột laptop đến một thư mục trên máy, hình ảnh của một chàng trai hiện ra.

- Bác tiến sĩ đã phân tích xong hình ảnh của Enrico Yoshida lúc nhỏ và hiện tại. Độ giống nhau được phân tích cho ra tỉ lệ rất thấp, chỉ 5%, điều này có nghĩa là là người trong ảnh lúc bé được cho là con trai ruột của ông Date Yoshida không phải là Enrico Yoshida.

Cả Conan và Amuro đều cảm thấy bất ngờ với kết quả, hàng loạt câu hỏi khác lại ùa vào trong tâm trí họ.

- Vậy... thì cậu ta là ai chứ?

Haibara nhìn vào những dòng chữ đang chạy trên màn hình, cô bé lặng đi một chút, sau cùng thì đáp lại bằng một giọng điệu chắc nịch.

- Enrico Yoshida là con trai của ông Kongo Yoshida, con trai trưởng tập đoàn YoI, anh của ông Date Yoshida.

- Chuyện này..! Rốt cuộc là như thế nào vậy Haibara?

Câu trả lời của Haibara khiến Conan vô cùng ngạc nhiên, ngay lặp tức cậu đã hỏi lại. Phía Amuro cũng có cảm xúc tương tự, nhưng sự bất ngờ của anh nén lại nhanh chóng, anh tập trung vào từng thông tin và chi tiết để cố gắng tìm ra được câu trả lời cho băn khoăn của chính mình. Im lặng lúc lâu, anh cũng cất lời:

- Chẳng phải ông Kongo Yoshida chỉ có hai người con gái và đã qua đời sau vụ tai nạn máy bay hay sao?

Haibara nhẹ lắc đầu, hành động thể hiện cho ý nói không của cô nàng. Tiếp đó cô đáp:

- Enrico Yoshida là con ngoài giá thú của ông Kongo Yoshida với một người phụ nữ khác người Nhật Bản. Còn con trai của ông Date Yoshida thì đã không may qua đời vì bạo bệnh, sau này, khi ông Date Yoshida phát hiện ra sự thật anh trai mình có một người con trai riêng nên đã tìm mọi cách đón nó về và nuôi dưỡng, nhưng có lẽ chuyện này không mấy suông sẻ, Enrico vẫn sống ở Ý ngần ấy năm và đến bây giờ mới trở về. Tóm lại, dù Enrico Yoshida chỉ là con nuôi của ông Date Yoshida, nhưng giữa họ vẫn có mối quan hệ huyết thống. Hay nói cách khác, vai vế thật sự thì ông Date Yoshida chính là bác của Enrico Yoshida.

Vì những thông tin về gia đình nhà Yoshida khá rắc rối cùng với nhiều bí ẩn nên tâm trí của cả Amuro và Conan không khỏi mệt mỏi. Cả hai đều cố gắng liên kết các nguồn thông tin lại với nhau để tìm ra vấn đề. Trong lúc nghĩ suy, Conan vô thức dùng tay chỉnh lại chiếc kính, cậu thoáng nghĩ ra được gì đó liền lặp tức nói.

- Như vậy thì đến hiện tại chúng ta chỉ biết được rằng ông Kongo có hai người con gái đã tử nạn trên máy bay, một người con trai riêng là Enrico Yoshida đang đứng dưới danh là con ruột của ông Date. Còn về những người con của ông Date, người con trai đã qua đời, vậy còn người con gái, chúng ta vẫn chưa có thông tin.

- Đúng vậy Conan - kun. Anh cũng có cùng thắc mắc đó, anh cảm thấy nếu chúng ta tìm được thông tin của người con gái này, ít nhiều chúng ta cũng sẽ tìm ra được vài thông tin quan trọng về tập đoàn YoI và tìm thấy sự liên quan tới Haru. Còn chuyện chứng minh Haru thật sự là Marsala, chúng ta không cần phải vội, khi kí ức của cô ấy lũ lượt trở lại, mọi thứ sẽ sáng tỏ.

Khi nói đến những điều này, trong tâm trí anh đột nhiên nghĩ tới hình ảnh cô nàng sợ hãi khi biết mình có khả năng dùng kiếm. Anh vẫn chưa nói cho Conan việc này, anh cảm thấy bây giờ không phải là lúc thích hợp. Nếu quá manh động, có lẽ sẽ đánh tiếng đến phía FBI và anh không thể kề cận để tiếp tục điều tra về Haru nữa.

Khi cả Amuro và Conan đều lặng thinh được một lúc, Haibara liên tục gõ những phím chữ trên laptop, âm thanh lách cách đó vội vã và hồ hởi giống như tâm tư của mọi người lúc này, đều muốn nhanh chóng tìm ra sự thật.

- Như tớ đã nói, thật khó để tìm thấy được thông tin đầy đủ về những người phụ nữ của nhà Yoshida, nhưng thật may, tớ tìm được vài thứ.

Nghe đến đây, mắt của Conan sáng rực, cậu mỉm cười đắc ý và không quên nhắn nhủ với Haibara.

- Đúng là Haibara, không gì làm khó được cậu!

Với phản ứng đó của Conan, Haibara chẳng mảy may nở một nụ cười nào, chỉ đáp lại cậu bằng ánh mắt sắc lạnh đã giữ từ đầu buổi gặp và đáp lại bằng một giọng điệu vô cùng lãnh đạm.

- Đồ nịnh bợ.

Cô nàng nói tiếp:

- Vợ của ông Date Yoshida là một người phụ nữ Ý, nhưng có vẻ như bà ấy chỉ là một người gốc Ý bình thường, không phải là người của gia tộc đã nâng đỡ tập đoàn YoI. Nhưng dù sau, điều này cũng cho chúng ta biết con gái của ông ấy là con lai. Hình ảnh của cô con gái thì không thể tìm được, nhưng trong những hình ảnh truyền thông của tập đoàn vẫn có thể tìm thấy hình người vợ. Còn nữa, theo như tài liệu lưu trữ tại bệnh viện thì theo tính toán, con gái của họ thời điểm hiện tại có lẽ cũng đã 26 tuổi, được sinh ra và nuôi dưỡng tại Nhật.

Những thông tin mà Haibara vừa cung cấp thật sự rất có giá trị và khiến cho Amuro có chút kinh ngạc về điểm giống nhau giữa Haru với người con gái của ông Date Yoshida. Anh vỡ lẽ: Thật trùng hợp, Haru cũng hai mươi sáu tuổi..!

Nhìn sang Conan, anh gật đầu với cậu như ngầm xác nhận thông tin với nhau. Nếu chỉ dựa trên những thông tin ít ỏi trên thì sau cùng vẫn thể chứng minh được quan hệ huyết thống của Haru với gia đình nhà Yoshida. Chợt trong đầu Amuro nảy ra một ý nghĩ táo bạo:

- Nếu đã tìm thông tin đến đây, có lẽ chính anh phải xác nhận thôi Conan - kun!

Conan dù đã cố đoán, nhưng cậu vẫn không hiểu được ngụ ý câu nói ấy.

- Amuro - san có kế hoạch gì khác sao?

Amuro nhẹ gật đầu, mắt anh đăm chiêu nhìn về tấm ảnh gia đình của ông Date Yoshida trên tờ báo mà lòng vừa băn khoăn vừa thấy căng thẳng, bởi vì anh sắp đưa ra một quyết định hệ trong có thể chứng minh được giả thuyết mà ngay từ đầu đã đặt ra.

- DNA sẽ trả lời câu hỏi của chúng ta một cách chính xác. Sẽ sớm thôi, Conan - kun.

Nói xong, Amuro rời đi nhanh chóng, cánh cửa căn phòng bí mật dù đã khép lại, nhưng những toan tính, lo âu và hiềm nghi vẫn luôn bám theo Amuro trong mọi chặng đường. Trong những suy tính của anh, mọi kế hoạch đã được vạch sẵn ngay từ đầu, anh dọn đường cho những bước đi của bản thân thật lý trí và gai góc, những cũng vì mải mê đuổi theo điều đó mà anh đã không hề nhận ra trái tim mình cũng đang rên rỉ một cách đau đớn, cái gọi là lý tưởng và công lý đã đeo đuổi suốt tuổi trẻ của anh, sau cùng rồi sẽ còn lại điều gì đây?

---

Trở về căn hộ của mình với những suy tư và toan tính chồng chất, anh thật sự mệt mỏi, nhưng có lẽ anh đã quen với nó. Từ khi mới tốt nghiệp học viện cảnh sát, anh đã được cấp trên nhắm đến sẽ đảm nhiệm những trọng trách quan trọng, tuổi trẻ của anh đã sớm gánh những áp lực và nặng nề, nhưng anh không hề than vãn. Chạm ngõ tuổi 24, anh nhânn nhiệm vụ thâm nhập vào tổ chức đó, cái gọi là thanh xuân đối với anh rất mơ hồ, cuộc sống từ đó lúc nào cũng phải toan tính một cách cẩn thận, bởi vì nếu bước sai một bước anh không đi "xa một dặm" mà là chính thức đi vào cõi chết. Tuổi trẻ của anh cho đến hiện tại vẫn luôn nhiều mỏi mệt nhưng không phải ai cũng thấu hiểu điều đó, những người theo chủ nghĩa dân tộc ích kỷ vẫn phỉ báng anh vì ngoại hình ngoại lai, còn đồng nghiệp thì tị nạnh việc anh quá tài giỏi và thăng chức quá nhanh chóng.

Tất cả những gì họ làm với anh đều là kì thị, hay đơn giản chỉ là anh không vừa mắt họ, nhưng anh chưa bao giờ ghét, anh vẫn ngày đêm chiến đấu vì người Nhật và Nhật Bản vẫn là kim chỉ nam trong đời anh.
Anh sống và bán mạng vì lý tưởng đó.

Nhìn cô gái đang mỉm cười với anh khi cánh cửa vừa mở, anh chợt nghĩ, liệu cô nàng có từng giống anh không, cô đã phải trải qua những gì khi mang dáng vẻ lai đó trên đất Nhật. Nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng vụt tắt, anh tự nhủ với chính mình rằng, nếu cô là người đến từ tổ chức đó, thì làm sao mà cô hiểu được những đau đớn thường tình hay kể những thương yêu vụn vặt. Có lẽ, từ sau cái chết của Hiro (Scoth), anh càng trở nên căm ghét tổ chức áo đen, và với anh mọi kẻ đến từ đó đều máu lạnh và tàn nhẫn.

Cô nàng thấy anh trở về, vui vẻ chào đón anh như một chú cún nhỏ đã chờ đợi chủ rất lâu, nhưng anh lại không phản hồi lại, anh không cười cũng không nói bất kì lời nào. Chính là gương mặt đó của anh đôi lúc đã khiến cho cô vừa lo lắng vừa sợ hãi, cùng với đó là cảm giác xa cách, và cuối cùng trong lòng cô hiểu rõ: anh ấy vẫn luôn đối diện với mình bằng bộ mặt giả dối...

Và thắc mắc ấy cũng hiện lên trong đôi mắt cô khi cô nhìn vào anh: liệu rằng... mối quan hệ này cũng chỉ là giả dối...?

Anh cười rồi, một nụ cười nhạt.

Lấy ra chiếc điện thoại từ túi quần, anh mở lên mục tin nhắn và đọc những dòng báo cáo từ Kazami vừa gửi đến.

"Tôi đã theo sát cô ấy ngày hôm nay, sau khi sếp rời đi thì cô ấy có đến nhà tiến sĩ Agasa và chơi đùa với cún cùng lũ nhóc, không có gì khả nghi thưa sếp. Sau đó thì trở lại nhà và nấu ăn, có uống rượu lấy ra từ tủ bếp của sếp. Hết!"

Chợt trong đầu hiện lên suy nghĩ: sao lại uống rượu?

Anh bước vào và liếc mắt về tủ bếp, để ý thấy chai Whisky đã bị xê dịch và vơi mất cả nửa chai. Anh có chút bất ngờ, chẳng lẽ một mình cô nàng uống hết chừng ấy rượu hay sao, huống hồ đây còn là loại rượu mạnh. Sau đó anh lặp tức nhìn sang cô nàng, anh nhìn một cách chăm chú như để kiểm tra gì đó, và rồi anh lắc đầu.

Trông chả giống như say rượu là mấy... chẳng lẽ tửu lượng cô ấy cũng tốt vậy sao...

Bỏ qua dòng suy nghĩ ấy, anh di chuyển đến gần chỗ cô đang ngồi, định lòng sẽ hỏi han cô một chút nhưng anh chưa kịp mở lời cô đã nói trước, với một giọng điệu cô cùng trầm lắng nhưng lại rất dứt khoát:

- Amuro, mình... kết hôn đi!

- Em say rồi...

---
P/s: OTP lằn nhằn quá, tự viết ròi tự thấy hai người cồng kềnh :>
Nhân dịp truyện đã đến chap thứ 10, mình xin chút cảm nhận của mọi người về nhân vật nữ chính do mình tạo ra với nhe, cũng như cảm nhận về tình cảm đôi chính, điều này sẽ giúp mình hoàn thiện truyện tốt hơn ở những chap sau. Cảm ơn mọi người. Love you guys!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net