seulyong: sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lúc taeyong bước chân vào nhà, điều đầu tiên làm chính là:

"kang seulgi de villengia!"

không có ai trả lời, lòng taeyong dội lên một trận lo lắng. lại gọi tên seulgi lần nữa, rồi bắt đầu vứt cặp chạy loạn lên tìm người. vừa bước chân vào cửa bếp đã bị ai đó hù cho suýt ngã dúi dụi.

"bleu ~ ơ sao anh không giật mình?"

"... seulgi... em đội cái gì trên đầu vậy?"

trên đầu seulgi là hai "bông hoa" đang tưng tưng, cô cởi cái bờm ra, đeo lên đầu taeyong sau đó cười tít mắt.

"tuyệt, này này, không được cởi nó ra! tôi không thấy bờm có hình hoa hồng... anh đội tạm đi, dù sao cũng giống bông hoa mà."

"ồ? kalguksu, hôm nay là ngày gì sao?"

"ngày gì? thích thì nấu ăn thôi? anh cấm à?"

"không cấm... chỉ nghĩ là em không biết nấu ăn..."

seulgi liền trừng mắt nhìn anh.

"thế anh nghĩ tôi đã sinh tồn như thế nào? không ăn thì..."

"ai bảo không ăn, em cứ nhì nhùng ở đây, sao tôi ăn?"

...

khó khăn lắm mới ngồi vào bàn ăn. taeyong thường ăn không nói chuyện, nhưng mà nếu không nói seulgi sẽ buồn, đành phải tiếp chuyện. đang lúc ăn ngẩng mặt lên thì thấy cô giơ điện thoại quay mình.

"gì? em quay tôi sao?"

"không không, mau ăn tiếp đi nào!"

"bà xã, hôm nay tôi đã về sớm rồi mà..."

seulgi đang phát trực tiếp, nghe taeyong nói xong thì đứng hình. việc phát trực tiếp là do mẹ lee nhờ, anh vừa ăn tới miếng thứ hai, cô đã giơ máy lên quay rồi. mẹ lee liên tiếp spam bình luận, còn có mấy cô em liên tục trêu ghẹo seulgi. lúc taeyong vừa phun ra câu kia, tất cả đều đồng loạt gửi chữ ồ, đến cả các người hâm mộ cô cũng liên tục khen ngợi gia đình hai người hạnh phúc.

mẹ lee ngồi trên chuyên cơ riêng, thấy con trai đội cái lăng quăng trên đầu vẫn ngoan ngoãn ngồi ăn mì, rất vui vẻ. đột nhiên, máy quay bị rung lắc dữ dội, vài giây sau camera liền hiện ra gương mặt của seulgi.

hội chị em liên tục bình luận gọi anh rể, hỏi bao giờ có cháu. taeyong cũng không biết xấu hổ hỏi seulgi.

"này bà xã, jennie hỏi em bao giờ mới cho em ấy một đứa cháu đấy, em tính sao?"

"khụ!"

seulgi đang định nuốt mì, nhận được câu hỏi thì phát nghẹn, liên tục ho sặc sụa. taeyong đưa cho cô uống một ngụm nước cam, bằng cốc của anh.

"jennie-ssi, có ngon thì đẻ trước cho chị xem nào!"

"ơ bà xã, anh cũng muốn..."

lại còn đổi cả xưng hô cơ đấy...

seulgi ngước lên nhìn, chỉ thấy taeyong cười xoà, anh để máy dựng ở lọ hoa, quay cảnh hai vợ chồng ăn. lúc seulgi đang bình tĩnh uống nước, taeyong lại tiếp tục thốt lên lời vàng tiếng ngọc.

"a, cốc nước của anh đó."

"khụ!"

lần thứ hai bị sặc trong một bữa ăn... seulgi lườm taeyong rồi quay ra tắt livestream. taeyong lại tiếp tục ăn, lúc đợi seulgi ăn xong liền lấy điện thoại nhanh như chảo chớp theo dõi hết sáu nick instagram của mấy cô em seulgi.

"anh... hôm nay đã hạ nhục tôi trước 10k người xem..."

"cho họ ăn cơm chó miễn phí mà. bã xã em không phải ngại."

"im đi!"

taeyong chỉ cười xoà đợi seulgi ăn xong liền tự động thu dọn bát đũa đi rửa. thấy anh tự nhiên xắn tay áo rửa bát, seulgi tròn mắt ngạc nhiên.

"gì thế? anh biết rửa bát sao?"

"em lạ lắm à?"

"không phải đàn ông các anh quan niệm việc nhà là của phụ nữ sao?"

"anh có nói sao? seulgi-ssi, nếu như đã là vợ chồng thì phải biết cảm thông và chia sẻ. có ai quy định là việc nhà là của phụ nữ đâu? ngoan ngoãn ra phòng khách ngồi đi."

được rồi. seulgi ngoan ngoãn ra ngoài phòng khách, lôi điện thoại ra check đơn hàng. khách hàng của cô hình như cũng biết cô mới kết hôn, để cô nghỉ ngơi sắp một tháng rồi. lại ngó vào taeyong trong bếp, chả biết nghĩ gì lại mở phần ghi chú, làm một danh sách về người đàn ông ưu tú vẫn đang rửa bát vô cùng chuyên nghiệp.

một số nhược điểm của anh lee:

- đầu tiên chính là đẹp trai

- giàu

- lên được phòng khách, xuống được phòng bếp

- rất quan tâm chị đây

- là một bác sĩ được cả bệnh nhân lẫn y tá theo đuổi cuồng nhiệt

- dẻo miệng

- là một người sống không có liêm sỉ...

-... chết rồi, thằng này hoàn hảo quá, không phốt được

seulgi thở dài một hơi đầy khổ tâm. số cô sao lại vớ được quả chồng hoàn hảo, gì cũng biết làm... không có nhược điểm để bốc phốt...

"danh sách có thiếu gì à?"

"anh ta hoàn hảo quá không phốt được."

"còn thiếu."

"uây nhược điểm tiếp theo của anh ta là gì cơ?"

"là yêu kang seulgi de villengia quá nhiều, quá mù quáng, quá mất liêm sỉ."

"ừ ừ để vi-... vãi *** anh dám đọc trộm sao?"

taeyong rửa bát xong gọt một đĩa táo mang lên, thấy vợ thở dài, ngó vào thấy tên mình liền đọc một lượt. không nghĩ là con gấu ngơ ngác này bị lừa tới ngoạn mục luôn. nếu mà để cô ra đường một phút thôi chắc là bị người ta lừa đi mất ấy nhỉ?

"bà xã chửi bậy dễ thương quá, thưởng một đĩa táo này mau ăn đi."

"ê cái thằng này..."

"tự ăn hay để ông xã đút cho? mà thôi ông xã đút cho nhé!"

seulgi trợn tròn mắt, lặng lẽ mở điện thoại, vào danh bạ, đổi tên taeyong thành "đồ cợt nhả".

...

truyền thuyết kể rằng có nam nhân họ lee nào đó cưới vợ được nửa tháng mà hành động thân mật nhất chỉ dừng lại ở nụ hôn hôm ấy. vì vậy, anh ta liền liên lạc với nhân vật giấu tên syn để có kế lôi vợ lên giường.

bỏ qua phương án đầu là rape luôn bởi vì nó sẽ làm tổn thương seulgi, cũng trách đầu con bé 18 tuổi kia quá vẩn đục.

phương án thứ hai chính là dụ, kế hoạch ngay lập tức được thi triển, nhưng chóng tàn vì người thực hiện bị đối phương vả cho một cái dỗi mấy phút liền.

phương án thứ ba, syn đề xuất là nên chiều chuộng đối phương để họ lên giường với mình. nhưng lần này còn thảm hơn lần trước, bị đối phương thúc một cái vào con chim cúc cu ẩn mình dưới hai lớp quần mong manh.

cuối cùng, cảnh giới cao nhất, dù taeyong có không nguyện ý cũng phải thực hiện, là cho người kia một tí xuân dược. phương án này nhận được sự đồng ý cô soo điện ảnh, cô jen catwalk, cô chae mukbang, cô qi đất bắc và cô sa nhiếp ảnh.

bật mí nho nhỏ là lee taeyong đã lập một cái groupchat có tất cả các cô em vợ, dùng để buôn chuyện đời. quả thật là mỗi người mỗi chuyện, có người thì đang cưa lại người yêu cũ, có người thì tích cực chạy trốn, có người còn chưa biết đối tượng là ai. mà lee taeyong nghe seulgi kể, tình cờ là biết cả sáu nam nhân trên.

nhưng mà, tiết lộ bây giờ khác gì vạch áo cho người xem lưng? thà là cho người ta đi tìm tình yêu đi! anh nhanh chóng lập một nhóm chat, tổng hợp những người sau này sẽ phải gọi mình là em rể.

.

quá là đẹp trai:

taeyong: yo

yoongi: ?

jungkook: dùng tiếng gì để giao tiếp?

jimin: hàn đi

lucas: ok

taehyung: mấy người dửng mỡ à? gần nửa đêm mà vẫn nhắn cho nhau?

yeonjun: có ông anh là chậm thôi :))

taeyong: thế tất cả ôm được vợ về giống tôi không mà ở đó cãi nhau?

yoongi: cái thằng ép hôn như mày không có quyền lên tiếng

lucas: +1

yeonjun: +2

taehyung: +3

jimin: +4

jungkook: +5

taeyong: không có vợ đúng là đáng :))

.

taeyong liếc nhìn đồng hồ, đêm rồi, bắt seulgi uống sữa rồi mới đi ngủ. mà sữa này ngon lắm, có tí xuân dược anh mua ở chợ đen thôi mà. là mẹ kim đặc biệt pha sữa, đương nhiên là con dâu phải uống hết rồi.

đẩy cửa vào phòng, seulgi đang tập trung với bản thiết kế, cô cắn bút suy nghĩ, hết vẽ lại xoá, lông mày cau lại. taeyong nhẹ nhàng chốt cửa, tới bên giường, tự nhiên đưa cho cô cốc sữa.

"uống chút đi, em mệt rồi."

"anh hôm nay cũng uống sữa sao?"

"mẹ pha mà. mau uống đi."

cả hai cùng cạch nhau rồi uống hết. hiếm khi taeyong uống sữa, nhưng anh càng không dám đổ đi sữa mẹ pha. đặt hai cái cốc lên trên bàn, anh nằm xuống bên cạnh cô, mỗi người một việc của mình làm.

được một lúc, seulgi bắt đầu cảm thấy nóng. không phải quá kì lạ sao? hiện tại là tháng một, không phải là nên mát sao? cô đặt bản thiết kế sang một bên, lấy tay phe phẩy mặt mình. vừa định quay sang hỏi taeyong, đã thấy anh mặt mũi đỏ gay, lột cả áo ngoài ra rồi.

"tae... taeyong... anh sao... vậy?"

taeyong đang nằm xem lại bản báo cáo của y tá, chưa được bao lâu liền thấy nóng. anh đã không đắp chăn vẫn nóng. thời tiết thì có phải là nóng đổ lửa đâu? điều hoà vẫn bật, nhưng mà anh nóng đổ mồ hôi. lúc nghe thấy giọng seulgi, chợt cả người anh như cứng lại. lúc quay mặt nhìn cô, ý đầu tiên chính là muốn ăn sạch sẽ người kia!

"lee taeyong... sao lại nhìn tôi như vậy?"

"có nóng không?"

"nóng."

"tôi có một cách."

seulgi nghe giọng của taeyong nói một cách rất khó khăn, nhìn mặt mũi anh đỏ gay thế kia, hẳn là... khoan, theo kinh nghiệm đọc ngôn tình của cô học từ yuna, có lẽ... cô và taeyong bị hạ xuân dược rồi!

"anh với tôi... bị hạ xuân dược..."

taeyong ngơ người. ừ đúng là anh cho cô xuân dược thật nhưng đâu có cho vào cốc của chính.... đột nhiên anh nhớ ra một người, mẹ lee.

ý gì đây? anh đã thử cốc của seulgi, vẫn bình thường nên anh mới dốc cả gói xuân dược vào như vậy, chứ chưa có thử qua cốc của mình. mẹ anh làm vậy là chê anh yếu không có sức hay sao?

"tôi... tôi đi tắm trước... anh tắm sau... á!"

seulgi chưa nói hết lời liền bị đè xuống giường, ngay lập tức, hơi thở nóng bỏng của taeyong phủ lên gương mặt của cô. nhìn mồ hôi trên mặt anh, cô bất giác nuốt nước bọt.

"sao? muốn anh đúng không?"

"muốn cái đầu anh! cút!"

"nào, chúng ta không nên làm phụ lòng mẹ như vậy..."

"cút, đừng có hôn hít bà đây?"

"seulgi, mẹ anh muốn có cháu bồng rồi!"

...

ngay khi tiếng nỉ non của nữ nhân vang lên, mẹ lee cười trộm rón rén tránh xa cửa phòng con trai. gì chứ! bà dốc cả một lọ xuân dược loại mạnh vào cốc sữa của taeyong, mãi anh chẳng làm ăn được gì làm bà rất thất vọng, nên bà đành ra tay. bà không cho thuốc vào cốc seulgi vì muốn cô chứng kiến sự dũng mãnh của đứa con trai mình. nhưng mà đâu có ngờ đâu...

thôi thì đêm còn dài, sức trẻ hãy còn đó, cứ mạnh mẽ mà phát huy nhé con trai!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net