🌻Chương 12 : Bí mật của bác sĩ Good🌻

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌸🌸🌸🌸🌸

Game Online trên điện thu hút hoàn toàn sự chú ý của Guide trong khi cậu ấy đang ngồi chờ bạn gái học tiếng Hàn tại học viện ngôn ngữ ở trung tâm mua sắm Bangkok. Trò chơi vui vẻ và thú vị đến nỗi cậu không hề nhận ra Yaimai đã đi đến đứng ngay phía trước mặt, cô gái làm vẻ mặt thất vọng trước khi thở dài, người kia còn chưa kịp nhận ra thì cô ấy đã đưa tay giật lấy điện thoại.

"Oh! Hoh!" Guide lập tức kêu lên với vẻ mặt bực bội.

"Hoh cái gì? Hoh với ai đó?" Yaimai nhìn mặt bạn trai đồng thời nhướng mày.

"Là Yaimai à! Em học xong rồi sao?"

Giọng của Guide lập tức thay đổi khi nhìn thấy bạn gái đang đứng trước mặt, cậu ấy cười rồi đưa tay lên gãi đầu, lúc đó cậu ấy nhìn vào điện thoại với vẻ mặt nhăn nhó nhưng cũng không dám lấy lại.

"Uhm! Học xong rồi. Mà anh đó, chỉ mãi chơi điện thoại à!"

"Anh chỉ chơi trong lúc đợi em thôi mà!"

"Em đùa thôi! Em tưởng anh quan tâm Game hơn em nữa chứ!"

"Không đời nào! Game sao quan trọng hơn Yaimai được chứ! Mà hôm nay em học sao rồi?" Guide vội vàng thanh minh trước khi chuyển sang chủ đề khác.

"Cũng tốt! Em đói rồi. Mình đi ăn gì nhé!" Yaimai làm vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.

"Yaimai chọn đi! Guide ăn gì cũng được!" Chàng trai trẻ nói, hi vọng sẽ làm hài lòng bạn gái.

"Guide chọn đi!"

"Vậy đi ăn đồ Nhật nhé!

"Thôi không thích đâu! Hôm qua em ăn rồi, anh đổi món khác đi!" Yaimai cau mày, còn Guide đưa tay lên gãi đầu suy nghĩ.

"Thế đồ Hàn nha!"

"Ôi! Không ăn đâu. Mập lắm!"

Chán thật!

"Vậy Yaimai chọn đi!"

Yaimai suy nghĩ hồi lâu, cô ấy cau mày nhăn mặt nhưng rồi cũng nở nụ cười rạng rõ khi sauc cùng cũng nghĩ ra được gì đó.

"Mình đi ăn sushi nhé!"

"Sushi?" Guide ngẩng đầu lên mỉm cười. Vâng, đây chính là... bản tính của con gái, họ thích để chúng ta lựa chọn nhưng khi ta chọn rồi thì họ lại không thích, khi chúng ta gợi ý thêm nhiều món khác nhưng họ vẫn không muốn. Để cho tự suy nghĩ thì lại không, cuối cùng thì họ cũng chọn đi ăn thứ mà họ thích. Vậy tại sao không nói ngay từ đầu cho xong chuyện đi, có khi bây giờ đang ngồi tại nhà hàng Nhật Bản rồi cũng nên, mà sushi không phải là món ăn Nhật hay sao?

Mặc dù chỉ nghĩ thầm vậy thôi, nhưng Guide vẫn luôn mỉm cười trong khoảng thời gian đi vào bên trong trung tâm thương mại để đến nhà hàng sushi. Yaimai cứ mải mê nói chuyện, cậu ấy nghe chữ được chữ mất, nhưng vẫn phải cố gắng để hiểu vì nếu cô ấy hỏi cái gì mà cậu ấy không trả lời được thì chắc chắn sẽ bị hờn dỗi.

"Anh Good kìa!"

Yaimai thấy Good đang chọn quần áo với một cô gái lạ mặt nên dừng lại xem với vẻ ngạc nhiên, cô ấy chỉ vào cửa hàng đồ nam để Guide nhìn theo.

"Đúng thế!"

"Đi với ai vậy nhỉ? Người yêu à?" Yaimai quay sang hỏi bạn trai với vẻ mặt nghi ngờ.

Guide cũng thắc mắc giống như Yaimai. Cậu ấy cầm điện thoại lên và lén chụp hình trước khi làm ra vẻ như không quan tâm, sau đó quay sang nói với bạn gái.

"Thôi kệ đi!"

Yaimai dường như vẫn chưa hết nghi ngờ, nhưng Guide đã nắm tay cô ấy đi ra khỏi khu vực đó ngay lập tức.

Runway trở về từ trường học, để ba lô lên giường, đôi mắt cậu liếc nhìn chiếc 'Dreamcatcher' đang đung đưa trong gió. Cậu đi đến và chạm vào nó, nét mặt bình thường lúc nãy trở nên buồn bã khi câu chuyện quá khứ ùa về làm trái tim cậu thêm đau nhói.

Cậu bé Runway sáu tuổi nằm ngủ mà nước mắt ướt đẫm gối. Cậu không còn chút sức lực nào để đứng dậy bảo mẹ đừng cất đồ của bố đi, đừng lấy tất cả của cậu, bố đã đi rồi, đừng lấy thêm gì của cậu nữa...

Mặc dù vậy cậu vẫn nằm yên một chỗ, nhìn mẹ lấy đồ của bố bỏ vào thùng, từng cái từng cái một thật đau lòng. Những giọt nước mắt cứ chảy ra không ngừng, đến cái cuối cùng mà mẹ cho vào thùng đó là... 'Dreamcatcher'.

Trái tim của Runway gần như tan nát khi thấy hình ảnh người mẹ đang tháo gỡ chiếc Dreamcatcher xuống, cậu nhắm chặt mắt lại không thể chịu đựng được khi thấy mẹ bỏ hết đồ vào chiếc thùng rồi đóng chặt lại.

"Bố!... Bố ơi!"

Chỉ cần nghĩ thôi là nước mắt đã trào ra lúc nào không hay.

Khi màn đêm buông xuống, cậu nhóc nằm trằn trọc bởi vì cậu đang mơ về điều gì đó trước khi giật mình tỉnh dậy và kêu lên.

"Anh Dream!"

"Way!" Tiếng gọi của Thanai làm cho cậu thoát khỏi ký ức và quay trở lại thực tại. Anh ấy kêu lên khi thấy Runway đứng ngoài ban công, "Chạy thể dục với anh không?"

Runway nghiêng người nhìn.

"Em không chạy đâu, lười biếng lắm!" Cậu trả lời.

"Vậy để anh chạy trước nhé!" Thainai mỉm cười trước khi chạy đi, Runway chỉ biết đứng nhìn theo.

"Nhà hàng này ngon quá! Ngày mai chúng ta lại đến ăn nhé!" Yaimai nói khi bước ra khỏi quán sushi, trông vui vẻ hơn lúc bước vào. Guide lén mỉm cười, cô ấy có thói quen ăn một thứ nhiều lần, cho dù rất thích nhưng cũng rất nhanh chán. Nhưng lần nào cậu ấy cũng không đoán được ý đối phương, đúng như lời người ta nói, phụ nữ thật là khó hiểu.

"Được chứ! Chỉ cần em thích là anh thích mà!" Guide trả lời nghe như đang chiều chuộng bạn gái hết mực, khiến cho Yaimai quay sang tươi cười rạng rỡ.

"Ôi! Cửa hàng bán bông tai kìa, mình qua đó xem đi!"

Yaimai không cần chờ câu trả lời là đồng ý hay từ chối của bạn trai mà cô ấy đã nắm lấy cổ tay cậu kéo đến cửa hàng bông tai. Anh đèn nơi đó phản chiếu lấp lánh đến nhức mắt nhưng đối với cô gái đó có vẻ là điều thú vị nhất.

"Đôi nào cũng đẹp hết á!"

"Em cứ chọn đi!"

"Guide giúp em chọn với nhé!" Cô gái trẻ nũng nịu.

"Được chứ!"

Yaimai buông tay bạn trai và đi đến lấy chiếc bông tai nhỏ hình ngôi sao bằng bạc để xem, đôi mắt của cô ấy sáng rực lên vì thích thú trước khi quay sang hỏi bạn trai.

"Guide thấy đôi này đẹp không?"

"Chờ chút anh quay lại nhé Yaimai!"

Đôi mắt của Guide không hề nhìn vào đôi bông tai mà Yaimai đưa cho cậu ấy xem dù chỉ một chút, vì cậu ấy nhìn thấy anh trai của mình xách nhiều túi đồ đang đi cùng một người con trai có khuôn mặt quen thuộc như đã từng thấy ở đâu đó. Với sự nghi ngờ đó, cậu ấy vội vàng nói với bạn gái rồi đuổi theo anh trai, mặc dù Yaimai gọi nhưng cậu ấy cũng không ngoảnh lại bởi vì trong lòng cậu ây bây giờ đang tập trung vào người con trai đang đi cùng với anh Good.

"Anh Good!" Guide bí mật theo anh Good đến bãi đậu xe và lên tiếng gọi anh ấy.

"Ôi! Guide!" Bác sĩ Good quay lại nhìn với vẻ mặt có chút kinh ngạc. Sau đó quay sang nhìn vào mắt El, không biết phải giải thích với em trai như thế nào nên anh ấy nói với người kia.

"Cậu lên xe ngồi đợi trước đi nhé!"

El gật đầu trước khi bước ra xe theo yêu cầu của bác sĩ Good.

"Anh đi với ai vậy?" Guide nhướng mày.

"Uh... Oh... Bạn ở phòng khám của anh." Người anh trả lời một cách ấp úng. "Thế em đến đây làm gì vậy?"

"Em dẫn Yaimai đến học tiếng Hàn." Guide trả lời nhưng vẫn chưa hết nghi ngờ. "Khoan đã!... Anh đừng vội thay đổi chủ đề. Lúc đầu em thấy anh đi cùng bạn gái mà sao bây giờ lại về cùng bạn trai thế ạ?"

"Em có hoa mắt không vậy?" Bác sĩ né tránh ánh mắt của Guide.

Chỉ nói thôi không đủ, Guide quyết định lấy điện thoại ra, sau đó mở tấm hình chụp lén anh trai và cô gái đó cho bác sĩ Good xem khiến anh ấy hết đường chối cãi.

"Thì bạn anh cả hai người luôn đó. Này! Đến mức phải lén chụp hình sao? Mẹ bảo em theo dõi anh đúng không?"

"Anh điên à?" Cậu em trai vội vàng phản biện.

"Thôi anh về trước đây!" Bác sĩ Good chào tạm biệt, "Em cũng nhớ về nhà sớm đó!"

"Hẹn gặp lại anh nhé!"

Bác sĩ Good vẫy tay chào Guide trước khi đi rời đi. Lúc mở cửa bước lên xe thấy em trai vẫn đang nhìn chằm chằm vào người ngồi bên cạnh không rời mắt.

"Nhanh về nhà đi em!" Bác sĩ Good nói, ý bảo em trai đi đi.

"Lái xe cẩn thận nhé anh Good!" Guide gật đầu đáp lại, nhưng cậu ấy vẫn đứng yên cho đến khi bác sĩ Good khởi động xe và lăn bánh rời đi. Cậu ấy vẫn đứng đó suy nghĩ, nhưng nghĩ thế nào cũng chẳng đoán ra được người đàn ông đó là ai cả.

Guide trở lại tìm Yaimai ở cửa hàng bông tai nhưng đến nơi thì không thấy cô ấy đâu cả. Cậu ấy đưa mắt nhìn xung quanh, rồi chau mày khi nhìn thấy Yaimai đang đứng cùng với một chàng thanh niên đẹp trai, nhìn bên ngoài cũng trạc tuổi cậu ấy và Yaimai. Trong khi đó cô ấy đang đưa điện thoại lại cho người kia, cậu ấy thấy có điều gì đó không ổn nên nhanh chóng đi đến.

"Yaimai!"

Khi Guide đi đến, người con trai kia mỉm cười với Yaimai trước khi rời đi. Yaimai nhìn Guide rồi mỉm cười, thái độ bình thản như không có chuyện gì xảy ra.

"Ai vậy?"

"Không có gì đâu! Chỉ là quen biết bình thường thôi, bạn của bạn đó mà!"

"Thế lúc nãy nó xin gì của em vậy?"

"Chỉ là xin Instagram thôi, không có gì đâu mà!" Yaimai mỉm cười với bạn trai thêm lần nữa trước khi nắm lấy tay cậu ấy, sau đó đánh lạc hướng cậu bằng cách thay đổi chủ đề khác.

"Chúng ta về thôi!"

Guide đi theo Yaimai mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc nhưng cậu ấy vẫn không dám lên tiếng hỏi bạn gái như mọi khi.

Runway tắm rửa gội đầu xong xuôi, sau đó lấy một chiếc khăn nhỏ nhẹ nhàng lau đầu tóc đang ướt, trong khi đang lau thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

"Vào đi ạ! Cửa không khóa ạ!"

"Có chuyện gì không vậy mẹ?"

Cậu nhóc trả lời trước khi quay lại nhìn về phía cánh cửa và phát hiện ra đó không phải mẹ mà là Thanai. Chàng thanh niên trong bộ đồ thể thao sát nách, nhìn thấy được cơ bắp vạm vỡ. Anh ấy bước vào rồi lập tức khóa cửa lại.

"Anh Thanai!"

Thanai đi tới bên Runway với vẻ đáng nghi, cho đến khi cậu lên tiếng hỏi.

"Anh đến đây làm gì vậy?"

Thanai bước đến gần Runway hơn, ánh mắt của Runway nhìn anh ấy đầy sợ hãi, không thể đoán được người phía trước mặt có đang suy nghĩ gì xấu xa hay không. Trước khi Runway lên tiếng hỏi và thụt lùi lại thì chiếc nhẫn màu xanh pha lê đặt ở trên bàn bỗng lóe lên một ánh sáng, Runway mở to mắt khi thấy cơ thể Thanai bị hất văng lên đập vào bức tường của căn phòng.

"Anh Thanai!"

Cơ thể của Thanai rơi xuống đập mạnh vào sàn nhà, anh ấy ôm người với vẻ đau đớn, Runway nhìn chiếc nhẫn rồi nhìn Thanai với ánh mắt kinh ngạc.

Chuyện quái gì thế này?

🌹🌹🌹End chap 12🌹🌹🌹

Mọi người cuối tuần bình yên.

🌸🌸🌸🌸🌸

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net