Tri kỉ một thời - 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện ngày mưa.

....Mưa....  những hạt mưa trong suốt, mơn man, nhỏ bé, nhưng chạm tới tận cùng ngóc ngách tâm hồn, gõ cửa những trái tim để đem ưu tư muộn phiền mà xoá đi, vỡ tan theo bóng mưa.
Mưa thật tuyệt phải không?  Bạn đã có bao kỉ niệm với mưa rồi!? Mưa bão lòng hay những cuộc nô đùa dưới cơn mưa. Tất cả tôi đều có những khoảng khắc riêng với nó, khoảng khắc ấy có thể miễn cưỡng xem đó là kí ức đẹp.

Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng dịu ngọt buổi sáng rọi lên trong làn sương lạnh. Tạo nên một bức tranh bầu trời khiến người nhìn cảm thấy ấm áp. Bỗng chốc hóa thành cơn mưa lớn, mang theo đâu ấy nỗi buồn của cơn mưa đầu mùa, cơn mưa mùa thua. Mưa mùa thu lại ảm đạm và man mác buồn phải không. Ngày ấy chúng ta vẫn còn cạnh nhau dù cho cơn mưa khóc lớn như thế nào cũng là cơn mưa mang niềm vui.

Dưới cơn mưa ấy có bảy con người đang ngồi trong căn phòng vàng nhỏ. Họ đang đóng vai là những học sinh gương mẫu, là đội trực cờ đỏ của trường buổi sáng ngày hôm ấy.  Trực ban là phải gương mẫu nhưng chúng tôi không làm được rồi. Trên bàn trực của chúng tôi là trái cây và những loại nước ngọt,  chúng tôi vừa ăn vừa ngắm bầu trời mưa đang hòa cùng bản nhạc Kiss the rain du dương trong phòng. 
Cơn mưa tạnh dần ánh nắng dịu nhẹ lại ngoi lên. Và bảy con người ấy cùng nhau vui đùa trên cái sân trường còn đọng nước ấy cơ.  Ơ...  những những giọt mưa còn đọng ở đâu đó trên những chiếc lá ở phía trên cao để cơn gió nào thổi ngang thì xà xuống. Người chúng tôi đã lắm mấy hạt mưa, nhìn nhau rồi cười toe toét.

Trực cờ đỏ sao vui thế nhở!?. Hẹn ngày gặp lại mày được không đội cờ đỏ?.

29/9/2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net