1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là một người ít khi thể hiện tình cảm Kim Seungmin sẽ ít khi đáp trả những cái ôm, hôn của các thành viên xung quanh nhưng đó chỉ là oncam thôi offcam thì sẽ lại là một trường hợp khác...

" Nào tên Seungmo nài mau bỏ tớ ra coiiii " Han

" Tớ không thả " Seungmin

" Mau bỏ tớ ra để tớ đi ănnnn " Han

" Tớ đưa cậu đi " Seungmin

" Cậu bỏ tớ ra điii " Han

" Khônggg " Seungmin

" Cậu bị làm saoo vậy ? " Han

" Tớ thả cậu ra thì cậu lại bỏ tớ theo Lino huyng à còn lâu nhé " Seungmin

" Hâm à tớ chỉ kiếm cái gì đó bỏ bụng thôi " Han

" Hay tớ bế cậu đi ă- " Seungmin

" Ngáo hả có bỏ tớ ra không ? " Han

" T..thì bỏ " Seungmin

" Sao không ra chơi với Jeonginie í, tự nhiên ra bám tớ chi " Han

" Tại... " Seungmin

" Sao ? " Han

" Tại... " Seungmin

" Không nói được chứ gì ? " Han

" Tớ... " Seungmin

" Thôi kệ cậu " Han

" Tớ xin lỗi màaa " Seungmin

" Haizz thôi được rồi " Han

" Tớ bao cậu ăn nhá ? " Seungmin

" Thiệc hả, zậy tớ muốn ăn cheese cake trước " Han

" Cậu phải ăn cơm trước cái đó để tráng miệng đii " Seungmin

Thế là một cún một sóc dắt tay nhau đi xuống căn-tin để lại anh sói già đặt một dấu hỏi chấm to đùng là cái gì vừa diễn ra trước mắt, đấy có phải Kim savage hằng ngày hay dis người người khác không, có phải Han Jisung đang cáu vì Kim Seungmin ôm cứng ngắc cậu không chịu buông không, cuộc sống này khiến người anh lớn hoài nghi nhiều chút, mà thôi kệ ngủ trước rồi tính sau vậy...

" Ơ Hanie hiong đâu rồi huyng ? " In

" Mới đi ăn với Seungmin rồi thấy vui v- " Bangchan

" Em đang định rủ Hanie hiong đi ăn mà " In

" Haizz " Bangchan

" Đồ con cún thối nì " In

Jeongin nghe vậy cũng chạy xuống căn-tin để giành lại huyng iu quý từ bàn tay của họ Kim con cún. Người anh lớn chỉ biết thở dài vị sự "con nít" của hai bạn út, kì này chắc Han còn mệt dài với hai bạn trẻ nhà vocal mất thôi sao mà thấy thương bé út nhà 3racha thế này không biết...

" Ớ Han đâu anh già ? " Changbin

" Nó đi ăn với Seungmin rồi mà anh mày chưa già đâu nhá quá đáng vừa thôi " Bangchan

" Đi ăn không ? " Changbin

" Có nhưng mày bao à ? " Bangchan

" Ờ đi không "" Changbin

" Đi chứ ngu gì không đi " Bangchan

" Bày đặt " Changbin

" Kệ anh mày nha " Bangchan

Thôi không cần suy nghĩ chi cho mệt đi ăn rồi nghĩ tiếp cũng không muộn, đời còn dài nghĩ nhiều nhanh già uổng cả thanh xuân chứ chẳng đùa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net