chap I: one shots

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay tôi đến nhà hàng của gillby, thật bất ngờ là anh ta có ý định chuyển đi, anh ấy tặng tôi một ít nước và thức ăn và dĩ nhiên thứ tôi rất thích kepchup, tôi cảm ơn và xin số anh ta để tiện liên lạc, tôi phóng lên xe và quay về nhà, nhìn những cảnh vật xung quanh tôi nghĩ rằng mình cũng nên chuyển nhà đi thôi, à có lẽ tôi nên kể lại từ khi câu chuyện bắt đầu.
Từ xa xưa có 2 chủng tộc sống trên trái đất, con người và quái vật, họ sống cùng nhau cho đến khi con người gây chiến với quái vật, quái vật đã thua họ bị đày xuống dưới lòng đất. Sau hàng ngàn năm những câu chuyện về cuộc chiến giữa con người và quái vật đã bị quên lãng. Một ngày nọ có 2 con người rơi xuống underground, một cặp sinh đôi, họ sau đó được vua và hoàng hậu của quái vật nhận nuôi, họ sống ở dưới đây cùng chúng tôi họ cũng dần lớn lên, đến một ngày cuối cùng quái vật cũng phá được rào chắn mà ko phải giết một con người nào cả.

Quay trở lại thực tế, khi tất cả quái vật lên được mặt đất nhưng ko thấy bất kỳ con người nào và mọi truyện cũng đã 15 năm trước rồi, con người hiện tại đang sống tại nhà chúng tôi, nhà của tôi và anh trai mình papyrus khá là rộng nên việc có thêm thành viên cũng ko sao nhưng những năm gần đây, khu rừng xung quanh chỗ chúng tôi ở ngày càng thưa thớt, thay vào đó là cát và cát, tôi cũng ko chắc nữa, một số quái vật đã chuyển đi nơi khác, một số thì vẫn ở lại. Tôi tiếp tục quay về nhà, khá yên tĩnh, chị em con người thường ngày khá là nổi loạn nhưng thôi kệ 2 con người cũng hiểu chuyện hơn rồi, tôi bước vào và " cốp " thứ gì đó vừa va vài đầu tôi, HP 5/1, là những con người khác bụi quần áo của papyrus và máu mắt tôi tối sầm lại. Tôi ko biết đã qua bao lâu, tôi tỉnh lại đầu tôi giờ đã lủng một lỗ, lũ con người kia ko tôi phải giả vờ nhưng papyrus và con... chara và frisk ko tôi cảm nhận được ko có tiếng của cặp sinh đôi, cũng như mùi của món spaghetti của papyrus, thứ trước mắt tôi là bụi của papyrus, tôi căm phẫn tức giận, tôi cố nén sự căm phẫn, lũ con người lũ chó cái đó đâu rồi chúng mày đi đâu rồi, tôi cố bình tĩnh, chúng ko có ở đây, HP 2,5/5, shit mẹ nó ra, tôi nhìn xung quanh và thấy frisk ko ko, là máu rất nhiều là đằng khác nhóc đó ko được chara đâu rồi ko...ko mấy đứa nhóc nổi loạn của ta đâu rồi, sao bây giờ đôi mắt cảu chúng lại vô hồn và máu, quần áo của chúng bị sé toạt mặt sưng lên và rất nhiều dấu tay, lũ khốn đó đã làm gì nó thật khủng khiếp, một tên trong nhóm con người đang đi xuống, tao đã vượt giới hạn rồi, ko chần chừ tôi đã lao vào tạo ra thật nhiều xương và đâm hắn, máu văng ra rất nhiều cùng tiếng hét của hắn, lũ khốn kia nghe thấy tiếng hét của đồng bọn cũng chạy ra, chưa kịp để chúng sẵn sàng tôi đã ghim một tên vào tường hắn ko chết và rất đau đớn máu chảy ra, tên còn lại hắn kinh hoàng hắn cầu xin tôi tha cho hắn vậy tại sao hắn ko tha cho anh trai tôi cho frisk cho chara chứ, ko gì cả tôi xiên hắn từ đít lên hắn ú ớ cố hét, và có máu chảy, tên bị ghim cố xin tôi sự tha thứ nhưng tôi đã ko còn lòng nhân từ rồi, mấy thằng chó như chúng mày nên bị thiêu sống dưới đị ngục, tôi cắt phăng hung khí gây án của hắn hắn đau đớn, tôi ko chằn chừ chặt toàn bộ tứ chi còn lại và lóc thịt hắn từng miếng ... tôi ngồi bệt xuống đất chúng bị tra tấn đến chết nhìn khuôn mặt kinh hoàng của chúng kìa, tôi ngồi cười một mình, LV của bạn là 5 HP 4,75/21, tôi chợp lấy chai kepchut hôm nay vị nó đắng hơn thường ngày lạ, tôi khóc khóc rất nhiều, tôi tự nhốt mình ko làm gì cả tôi chỉ ôm chặt cái áo khoác của papyrus nhớ về những kỷ niệm thật đẹp.
Đến một ngày căn nhà nhỏ ko còn một ai, chỉ có bụi máu, bên cạnh còn có 3 ngôi mộ nhỏ để minh chứng rằng ngôi nhà hạnh phúc hôm nào giờ chỉ còn nỗi cô đơn và trái tim băng giá, sans cũng biến mất chỉ còn xuất hiện 1 lính đánh thuê tên RED, đúng vậy sans đã ko còn nữa anh ấy đã mất đi tất cả người thân của mình giờ chỉ còn RED, còn sans anh ấy đã chết rồi.
Nhiều năm sau nơi này đã hoàn toàn trở thành sa mạc nơi có những tên cướp và sự bất công, nó ko còn là khu rừng hạnh phúc tràn ấp tiếng cười nữa. Nơi này đã chết rồi

------------------------------- dải phân cách :>---
Ok đây là một au của mị và mị ko nói nhiều comemt ko văn minh xóa 953 từ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#undertale