Chín - H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cậu bắt đầu nổi dậy ham muốn, phân thân từ sớm cương cứng đã rỉ ra vài giọt bạch dịch, khiến cho cảnh tưởng tăng lên vạn phần dâm mĩ.

Bàn tay bấu chặt trên vai hắn bắt đầu cựa quậy, đẩy đầu Vương Nhất Bác xuống sâu hơn một chút, miệng nhỏ không ngừng mấp máy những từ rời rạc:

- ...muốn...cho...cho...

- Sẽ như em muốn.

Hắn dựa vào biểu hiện có thể đoán ra được yêu cầu mà tiểu mĩ nhân bên dưới đang đòi hỏi.

Bàn tay buông lỏng nãy giờ, túm chắc lấy phân thân của cậu, không ngừng xoa nắn.

Tiêu Chiến chỉ đột nhiên cảm thấy sự thích thú đang phát tác từ hạ thân. Tiếng kêu dâm loạn từ khẩu huyệt của cậu vang lên thanh mảnh:

- Ư...aaaa...ư...

Hắn rất hứng thú với sự phản tác của cậu, răng nanh bắt đầu cắn nhẹ trên đầu phân thân của Tiêu Chiến , bàn tay phía dưới cũng không ngừng nắn bóp hai viên bi nhỏ.

Nhận được sự chăm sóc kĩ lưỡng đến như thế, chẳng mấy chốc Tiêu Chiến đã muốn giải toả. Cậu hơi ưỡn người, bạch dịch đã sắp trào ngược ra ngoài.

Đột nhiên trào lên một trận khó chịu. Hắn đang bóp chặt gốc hạ thân, khiến bạch định không thể giải thoát ra ngoài. Thật sự cảm giác rất là khó chịu.

- Mau...thả...thả...

Cậu nức nở cầu xin hắn, dòng lệ chẳng mấy chốc đã tràn ngập khuôn mặt xinh đẹp.

- Nhanh quá sẽ không có vui đâu...

Hắn nở nụ cười, lời nói đem vài phần rất nhẹ nhàng, giống như là đang dỗ dành một hài tử nhỏ bé làm nũng.

Cậu đã không chịu nổi, bàn tay lần mò xuống phía dưới, chính là muốn tự thoả mãn cho bản thân mình. Chưa đạt được mục đích đã bị Vương Nhất Bác bắt lấy hai cổ tay, bẻ ngược lên trên.

- Đừng nháo.

Một tay giữ tay cậu, hai chân trấn giữ hai chân cậu, để tiểu huyệt nhỏ luôn mở rộng. Tay còn lại giơ lên lơ lửng giữa không khí, ánh sáng xung quanh đột nhiên tụ lại, phát lên một tia chói loá. Từ đâu rơi xuống một sợi dây thừng nhỏ, cũng không quá dài.

Hắn lập tức dùng sợi dây ấy, trói tay cậu cố định vào thành giường, hai chân cũng được trói vào hai cột giường, còn trước đó đem cậu lật sấp khiến tiểu huyệt đối diện với hai đồng tử xanh ngọc, hoàn toàn mở rộng. Nơi tư mật nhất chỉ trong vài giây đã được hắn quan sát toàn bộ.

- Chơi trò này đã nhé.

Hắn đứng dậy, từ từ tiến về tủ gỗ cao, bề ngoài là kính, nhìn xuyên suốt vào bên trong rất nhiều chai rượu ngoại đắt tiền.

Hắn lôi ra một chai Ballantines 30, nằm trong số những dòng whisky tinh tế và đắt tiền nhất thế giới, tối thượng trong phân khúc Scotch whisky siêu sang trọng.

Tiến lại bàn khách, mở tủ nhỏ bảo quản máu tươi, lấy ra một ly nữa.

Hắn đem Ballantines 30 đắt đỏ đổ đi nửa chai, để lại một nửa, sau đó đổ ly máu đó vào chai rượu, lắc đều một cách điệu nghệ hệt như bartender thức thụ.

Chai rượu màu vàng trộn lẫn máu đỏ, tạo nên màu nâu đẹp đẽ.

Tiêu Chiến trên giường không ngừng cựa quậy, để phân thân có thể thoải mái một chút, nhưng dây trói chặt, khiến ý định của cậu một chút đã đổ bỏ hoàn toàn.

Đau đớn truyền đến cùng khoái cảm giống như con dao đâm nát sự chịu đựng của cậu. Cậu không ngừng lắc lắc đầu, mái tóc nâu nhạt loà xoà bết vào cùng mồ hôi, bờ má đỏ lên, tất cả đều là tuyệt cảnh. Bất cứ một người nào khi nhìn thấy cảnh này đều không thể kìm chế, huống chi là tên ác ma như Vương Nhất Bác.

Hắn ngồi xuống đối diện với hạ thân nâng cao của cậu, răng nanh giật mạnh nút của chai Ballantines, sau đó không nhanh không chậm kề miệng chai với tiểu huyện của cậu.

Tiêu Chiến cảm nhận được hơi lạnh từ lớp thủy tinh của chai rượu, giật thót mà kêu lên

- Cái...cái...gì...?

- Thứ sẽ làm em vui.

Hắn vui vẻ trả lời. Sau đó ngay lập tức lật ngược chai rượu đút sâu vào hạ thân Tiêu Chiến khiến từng giọt Ballantines cùng máu chảy đầy tiểu huyệt. Tiểu huyệt của cậu khá nhỏ, nên chỉ cổ chai đã gần lấp đầy nội bích.

Tiêu Chiến đột nhiên cảm nhận một cỗ nước chảy khắp thân mình, lại cảm giác tràng bích giãn ra, hạ thân lấp đầy bởi vật lạ lạnh léo liền không kịp được rùng mình mà kêu lên một tiếng thảm thiết:

- Aaaaa...

- Chẳng phải thích lắm sao?

Hắn vật cười, ánh mắt ánh lên sự thích thú nhìn thấy tiểu mĩ nhân chìm trong mệt mỏi không thể chống cự.

Nước trong chai khá đầy, chảy phân nửa đã tràn ra ngoài, dòng nước nâu sóng sánh chảy loang lổ khắp bờ mông trắng mịn, tong tong men theo mép đùi non của cậu mà chảy xuống đệm giường.

- Ây, em thật là xinh đẹp nha.

Những câu khen bóng gió, thật khác với hắn ngày thường.

Vương Nhất Bác đối với chuyện chăn gối hay Vương Nhất Bác Chúa Tể ma cà rồng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Chai rượu sau khoảng ba mươi giây đã chảy hết. Hắn rút mạnh ra, vứt xuống đất.

Vương Nhất Bác bắt đầu mơn trớn da mông căng mịn của Tiêu Chiến, dùng lưỡi liếm hết vết rượu đang đọng lại trên đó.

Tiêu Chiến dưới thân hắn rên rỉ không ngừng, cầu xin không ngừng.

Trong mắt hắn lại càng kích thích dục tính hơn nhiều, Vương Nhất Bác quả thật đã rất kiềm chế mới chơi đùa với Tiêu Chiến lâu đến như thế.

Đầu lưỡi liếm sạch từng giọt rượu, thoả mãn liếm môi. Sau đó ngày lập tức bao trọn cổng huyệt đang tràn đầy ắp rượu, hút hút như đang thưởng thức một ly rượu ngon lành.

Tiêu Chiến cảm thấy bản thân thật vô dụng, để hắn đùa giỡn đến vô cực vô hạn như vậy.

Lượng nước cứ đầy lên rồi lại giảm xuống, sau một lúc liền cạn đi đến sáu bảy phần.

- Ngon quá nha.

Hắn không dưng buông ra một câu khen thưởng đầy thú tính.

- Cầu xin anh...thả...tôi...tôi...ra.

Tiêu Chiến nức nở, giọng nói nhỏ nhỏ nấc lên.

- Được, thả thì thả.

Hắn nhanh chóng tuột dây trói cho cậu, cổ tay và cổ chân bị dây thít khá chặt có hơi sưng đỏ, nhưng cũng không nặng lắm.

Do bị cố định lâu, nên Tiêu Chiến vẫn chưa cử động ngay được. Cổ tay run rẩy chống lên đệm, cố lắm mới ngồi thẳng lưng dậy, tư thế nửa quỳ nửa ngồi quay lưng lại hắn.

Vương Nhất Bác liếm mép, sau đó khẽ nói:

- Chúng ta chơi trò khác.

Tiêu Chiến còn đang bất ngờ thì đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn khủng khiếp truyền đến từ tiểu huyệt.

Hắn không báo trước, đã một hơi đẩy ngập lút phân thân của mình vào người Tiêu Chiến. Cậu đau đớn đến ứa nước mắt, thét lên một tiếng.

Cổ họng khàn đặc khiến âm vực vang lên khá trầm, giống như đang vì thứ gì đó mà kiếm chế. Đau đớn giây đến cơ thể vô lực, ngã ngửa về phía sau, dựa lưng vào ngực hắn.

Hắn vuốt ve bờ vai đang run lên từng hồi, thổi thổi nhẹ vào vành tai nhạy cảm của cậu, hỏi thăm rất quan tâm:

- Đau lắm không?

Cậu thở hổn hển, hai mắt nhắm nghiền, nước mắt không ngừng trào ra ướt đẫm cổ và mặt.

- Chịu khó một chút, sẽ qua nhanh thôi.

Liền đó nhẹ nhàng đưa đẩy hạ thân vào cơ thể cậu. Ban đầu tiểu huyệt bị khai mở quá cỡ, căng nứt dẫn đến chảy máu tươi, tuy nhiên sau rồi đỡ dần, kɦoáı ƈảʍ cũng theo đó mà tăng lên.

Hắn đẩy cậu úp mặt xuống giường, tiểu huyệt nâng lên ngang tầm với hạ thân của hắn, trừu sáp một cách điên cuồng.

Tiêu Chiến nhắm nghiền mắt, nước mắt vẫn rơi, hai tay bấu chặt vào ga giường.

Là lần đầu tiên của cậu, là lần đầu tiên.

Kí ức lần đầu tiên cậu mong mỏi là với người vợ nhỏ sẽ cùng chung sống suốt đời nhẹ nhàng trải qua. Kết quả lại là kí ức sợ hãi với một nam nhân độc ác dùng hết cách khiến cậu vừa nhục nhã vừa đau đớn.

Tâm trí cũng không nghĩ được quá nhiều, chỉ dừng ở đó, rồi cùng hắn bị cuốn vào ham mê đến lạc lối.

Vương Nhất Bác luật động khá lâu, sau đó khoái cảm theo bạch dịch mà chảy vào cơ thể Tiêu Chiến.

Hắn thở ra một tiếng nhẹ bẫng, sau đó đổ gục sang bên cạnh cậu. Tiêu Chiến cũng vì quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi ngay sau đó.

Hắn vuốt vuốt mái tóc mềm mại của cậu, kéo chăn đắp lên ngang ngực cho cậu, sau đó ôm cậu mà cùng chìm vào giấc ngủ.

Lần đầu của em, cho anh.

Đã là cho anh tất cả rồi...

Sau này, anh có giữ lấy em không?...

Em sợ lắm, sợ lắm, sợ anh sẽ quên em...
Sợ anh sẽ đứng dậy ra đi sau mọi chuyện...

Đừng làm vậy anh nhé.

Cầu xin anh, Vương Nhất Bác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net