Chương 32. Tiệc tại biển!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đã ra khỏi nhà ma hết và chuẩn bị lên xe về khách sạn, trên mặt ai ai cũng có vẻ rất sản khoái và thích thú khi trải qua một thời gian không dài trong nhà ma. Cảm giác sợ hãi khi ở trong đó chính là một phần khiến mọi người vui vẻ và phấn khích đến vậy.

Ấy thế mà...

"Hức...huhu...hức..."

Min Yoongi ẵm cậu đi ra như ẵm một đứa trẻ đang khóc nhè. Cậu liên tục bị dọa đến muốn hồn bay phách lạc, dù đã ra khỏi nhà ma nhưng tay cậu vẫn còn bấu chặt vào áo anh.

"Jimin, ra khỏi đó rồi, em đừng khóc nữa"

"Em chào thầy!" Haeun đi đến cúi chào Yoongi cùng với một bịch khăn giấy trên tay.

"Ừm chào em!"

"Jimin, xuống nào, xem mặt mũi em kìa, muốn cho cả trường thấy sao?"

"Ưm...hức..."

Cậu từ từ xuống khỏi người Yoongi, mặt mũi vẫn còn bơ phờ. Haeun lấy khăn giấy ra giúp cậu lau mặt.

"Cảm ơn Haeun..."

"Dạ không có gì đâu ạ!"

"Em..em cảm ơn thầy đã đưa em ra khỏi đó...nếu không...chắc em xĩu trong đó mất!"

"Mệt em, sợ mà còn vào!"

Anh bước đến gần cậu rồi giơ tay lên, cậu cứ tưởng anh chuẩn bị cốc đầu mình nên nhắm tịt mắt, nào ngờ là anh chỉnh lại đầu tóc cho cậu.

Oh Yeop Woon đang đứng trò chuyện "thân thiện" với vài học sinh nữ thì bắt gặp hành động đó Yoongi dành cho Jimin, trong lòng ả lại bắt đầu dậy sóng.

Jung Kai định đến với Jimin thì bị mấy cô gái níu kéo nói chuyện này nọ, họ bu quanh Kai khiến anh không thế tiến thêm. Làm cho Kai lỡ tiếp một cơ hội chọc tức Min Yoongi.

Phòng nghỉ của Jimin và Taehyung.

"Mày đã biến đi đâu và bỏ bố ở trong đó vậy hả?!!"

"A a bình tĩnh đi nào...tao đi lạc chứ có cố ý bỏ mày đâu hihi..." Taehyung tỏ vẻ vô tội giải thích.

"À...với lại mày đi cùng thầy Min rồi con gì? Tuyệt mà đúng không?"

"Tuyệt cái con mắt mày!"

Nói xong cậu cũng ngẫm nghĩ về chuyện hồi chiều, trong suốt đường đi cậu chỉ toàn khóc với khóc, thế mà anh lại không than phiền mà còn nắm chặt tay cậu, vừa đi vừa chấn an cho cậu.

"Này"

"Jimin!"

"Thằng lùn!!"

Bốp!

Taehyung bị cậu tán một cái vào đầu rõ đau.

"A sao đánh tao!?"

Cậu lườm y và nói "Kêu thì kêu mắc gì đụng tới chiều cao của tao?"

"Quên quên...xin lỗi...mà tao nhớ ông thầy cũng từng đụng chạm chiều cao mày mà?"

"Mày khác thầy khác!" Cậu đáp, giọng nói vẫn còn hiện rõ sự bực bội.

"Xí!...Mà nè, tao có chuyện này muốn nói với mày nè, đảm bảo vui!"

"Chuyện gì?"

"Jungkook là người yêu của tao rồi đó nha!"

"Đm! thật sao?!"

"Tất nhiên!"

Park Jimin thật sự rất sốc khi nghe tin này, vừa mấy tuần trước còn nghe thằng bạn kể về cuộc tình đơn phương lâm li bi đát của nó, nhưng chỉ một buổi chiều trong nhà ma mà nó và crush của nó đã thành đôi! Thật không thể ngờ nhaaa!

"Mắc mệt, tin đéo liên quan gì tới tao luôn nha" Cậu liếc nhìn y một cách lạnh nhạt.

"Ơ này...bestfriend gì kì vậy? Chúc tao một câu coi!"

"Haiz...giỡn chứ...chúc mừng mày, đừng phát cơm chó cho bố ăn là được!"

"Haha...cảm ơn mày, bạn thân à!"

Tối hôm ấy, các khối có tổ chức tiệc gần bờ biển.

"Êy Jimin, ở đây có bia, uống không?"

Y huýt vào khuỷu tay cậu, hất mặt về phía thùng đá vuông chứa những chai bia ngập trong nước đã mát lạnh đã được chuẩn bị sẵn. Cậu muốn uống đó, nhưng hoàn cảnh không cho phép nha!

"Thầy mà biết tao uống là toi luôn, mày cũng vậy đấy, đi chơi với trường lớp mà uống rượu công khai vậy?"

"Trời ơi...mày ra vẻ ngoan hiền cho ai xem vậy? Một chai làm mày say được hả? Đi, uống một ít thôi ai mà biết"

"Thôi không uống đâu, đừng có mà xúi tao!"

"Trời ơi...thầy với mấy thầy cô khác ở xa đằng kia kìa, ai mà biết đâu"

"Thôi thôi" Jimin luôn miệng từ chối.
.

.
.
.
"Hai ba dô!!!"

"Lâu rồi không uống, giờ uống vô sảng khoái vãi...!!" Jimin thõa mãn với cảm giác sảng khoái loại bia mát lạnh ấy vừa mang lại.

"Ê Jimin, bố cho mày xem cái này"

"Đâu"

Kim Taehuyng nói xong rồi lấy điện thoại từ trong túi quần của mình ra, mở lên rồi vào thư viện. Rất nhanh đã đưa điện thoại cho Jimin xem tấm ảnh.

"..."

Park Jimin gương mặt đang vui vẻ bỗng trở nên vô cảm xúc, bản thân rơi tự do vào sự trầm tư. Rất sốc!

"Sao mày chụp được?!" Cậu trừng mắt nhìn y.

"Tao mà, ghê không?"

"Đmm ghê cái quần, chó!"

Bụp, bốp, chát! Taehyung bị cậu đánh đá vào lưng tay chân còn miệng thì liên tục kêu cậu dừng lại. Thật ra...y đã chụp được tấm ảnh lúc cậu khóc khi ra khỏi nhà ma, và đó là một bộ dạng khá thảm hại đó!

"Haiz...hai người này là vậy đó, bạn thân mà!" Jungkook nói với Haeun với thái độ bất lực.

"Haha...trông thật vui!"

Park Haeun từ đầu đến giờ cười như được mùa. Không nhiều bạn, khó làm quen, nhưng ít ra...cô thật may mắn khi có thể quen biết họ, và đặc biệt là Jimin. Người anh trai mà cô thầm mơ ước.

"Anh ơi, đừng uống nhiều quá, say thì thầy cô phát hiện mất!"

"Không sao, Haeun đừng lo, mấy cái này nhầm nhò gì!" Cậu vui vẻ đáp lại lời nói của Haeun, tự bản thân tự hào về tửu lượng của mình!

Rất vui...nhưng cậu thầm nghĩ nếu có thêm Choi Soobin và Kang Taehyun nữa thì sao nhỉ? Có lẽ hơi mệt vì hai nhóc khá năng động nhưng cậu chắc chắn sẽ rất vui. Cả Taehyung cũng vậy, y nghĩ rằng hè này cả nhóm nên rủ nhau đi biển, vì đó có thể là lần cuối cả nhóm còn đầy đủ trước khoảng thời gian dài sắp tới.

"Mà nghĩ lại nhà trường cho đi biển đúng lúc vãi"

"Ừa, lạnh thấy mụ nội rồi cho đi biển" Jimin lắc đầu chán nãn.

Min Yoongi đứng ở khá xa so với nhóm cậu nhưng mắt anh cứ hướng về cậu...nhìn cậu vui vẻ bên những người bạn. Anh biết cậu uống bia, thế nên anh sẽ không uống vì nếu anh say thì ai đưa cậu về phòng? (Anh đã tự nói với lòng sẽ không cho Jung Kai đưa bạn Jimin về nhé =)) )

"Tiền bối Yoongi có thể uống với em một ly chứ?"

Jung Kai đi đến với ly thủy tinh chứa chất lỏng màu đỏ thẫm trên tay, miệng cười cười mời rượu Min Yoongi.

"Xin lỗi Kai nhé, tửu lượng của tôi không tốt!" Anh nhẹ mỉm cười từ chối lời mời của Kai.

"Anh này xạo!"

Kim Namjoon từ đâu đi lại choàng tay qua vai anh, gã cười.

"Uống với bọn em một ly nào, một ly sao làm anh say được đúng không?"

Yoongi liếc gã, thầm chửi gã trong lòng, rõ là anh đã từ chối khéo Kai rồi, thế mà gã lại xuất hiện như thế này sao?

Một lát sau.

"Jimin, mày say rồi, lên phòng ngủ đi, ở đây hồi thầy lại kím thì toi"

"Toi gì toi, ai say mà kêu ngủ, thầy ổng say thì có!"

Sau khi nghe cậu mạnh miệng khẳng định, Taehyung nở một nụ cười gian tà, rồi y nói với Jimin.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net