#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về sống chung mới biết được rằng:GÃ NHƯ CON NÍT.Lucy luôn thắc mắc,không biết ổng ở trung ương nào mà lúc lại điên,lúc lại khùng,sáng nắng,chiều mưa như thế này.1 ngày không gặp cô tựa như 1 thế kĩ,theo quan niệm riêng của anh là thế.Có ai tin nổi...đại thiếu gia nhà này là CON NÍT kia chứ.Nếu đi chơi mà người là nhìn vô cặp vợ chồng này thì chắc cũng không ai nghĩ cô đang đi cũng chồng mình đâu mà là CON mình.

Với cách nhìn riêng biệt của Lucy.Natsu thân hình phụ huynh,mặt học sinh,tính cách trẻ con.Nếu lạnh lùng,trưởng thành hơn thì có lẻ anh khômg cưới cô mà là 1 gã PLAY BOY khét tiếng rồi.Nhiều khi cô buồn hay quá mệt mỏi với 1 đống công việc nhưng khi về nhà thấy anh,cô lại thấy lòng nhẹ đi hẳn.

Hiện tại là 21:00,cô còn đang bận 1 đống việc trên công ty.Chao ôi...biết khi nào mới được về đây.Bất chợt...điện thoại cô có người gọi đến,nhìn vào màn hình chỉ biết lắc đầu ngán ngẫm.Còn ai ngoài chồng cô gọi nữa chứ!?

Vừa bắt máy,định lên tiếng thì có 1 giọng nói bên kia với điệu đà nũng nĩu như đòi kẹo:

-tiểu Lu khi nào về với Natsu?

Tiểu Lu??Cái tên cô độc quyền cho anh gọi.Nguyên nhân ư?ngay cả bản thân chính mình,cô cũng phải đặt dấu hỏi.

Cười nhẹ môi,đánh mắt xuống đống hồ sơ.Thoát nghĩ:"mai quay lại làm cũng không muộn"

-được thôi...về ngay đây.

Lạnh lùng là bản tính của cô.Trông cô lạnh lùng đến Natsu phải sợ.Nhưng máu sợ ít hơn máu liều.

Cô gom đóng hồ sơ,đặt vào nơi xuất chúng của chúng,ngăn nắp là tính cách của cô.Nhìn đồng hồ rồi xuống lấy xe lái về Dragneel gia.

Cô thừa biết thế nào mèo con của cô vẫn sẽ chờ cô ngoài cổng.

Hừm...cô đoán thì làm gì có sai?Đúng là mèo con của cô đang chờ cô.Phải miêu tả con mèo như thế nào nhỉ?Lông hồng ư?

-đứng lại.

Mèo con của cô nghịch ngợm thật.Xe cô đang chạy,to gan xông ra đứng chắn giữa.Cô lắc đầu,thở dài,bước xuống xe.

-Natsu...anh đang làm cái quái gì vậy hả?

Lạnh lùng nhưng không thiếu ấm áp,cô thật sự rất mệt mỏi.Natsu bị thanh âm lạnh của cô doạ cho xém khóc.Ai mà tin được...thiếu gia nhà này mít ướt như vậy chứ?Nhìn anh mếu máo,cô lại than trời.Trách mắng cha mẹ tại sao lại gã con cho 1 đứa con nít như thế này.Riết rồi...cô khômg xác định được anh là CHỒNG hay CON luôn.

Đi tới bên anh,nở nụ cười,nụ cười mà cô chưa bao giờ giành cho bất cứ ai.Giận anh lắm vì anh luôn khiến cho cô phải bận tâm về anh nhiều.Thương anh lắm vì anh luôn là người mang lại sự an toàn và tiếng cười cho cô.Phân biệt giữa thích_yêu_thương_ghét_bỏ chính bản thân cô còn không hiểu rõ.

-Tiểu Nat ngoan nhé.Trời lạnh rồi,nếu không muốn cảm lạnh thì vào trong.

Giọng nói cô ấm áp lạ thường,tiểu Nat cười rạng rõ hôn vào má Lucy rồi chạy thẳng vào xe.Lucy bất ngờ,đây...không phải lần đầu anh hôn cô,mà lần này thật lạ.Tim cô đập liên hoàn,đừng đùa chứ!?

Lắc đầu dẹp í nghĩa,vào xe chạy thẳng vào bãi.Có 1 khúc ngắn thôi mà anh cũng lười đi,nhõng nhẽo với cô đến vậy.

Vào nhà cô đi thẳng lên lầu,bỏ anh lại.Anh khó hiểu ngước lên nhìn cô.

-tiểu Lu...không đợi anh ư?

Lucy vẫn lơ,vẫn lơ.Cô không hiểu cô có mắc bệnh tim không?sao nó đặp điên loạn như thế này.Cô có phải bị cảm không mà người nóng dữ vậy nè.Bị dị ứng sao?Sao mặt lại đỏ ửng cả lên thế này.

Cởi hết áo đồ,đi thẳng vào bồn tắm.Ngâm mình dứoi dòng nước ấm,tính nhấm mắt lại.Ai ngờ...bóng hình anh ở đâu trong tiềm thức của cô,cô liền mở mắt ra.Sao lại thấy anh???

Ngâm mình hơn 1 tiếng đồng hồ.Cô bước ra với áo sơ mi,tóc ước nên nhìn quyến rũ hẳn ra.Cô với anh ở khác phòng.Lần đầu anh cũng bực bội và không chịu.Nhưng mà...tính cô lạnh như băng,nói 1 là 1,2 là 2,ai dám cải???


End
Nii❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net