Chap 1 : giấc mơ lúc nhỏ của Natsu khi còn là người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Natsu à con đừng chạy nữa coi chừng vấp ngã bây giờ - Mẹ natsu nói
Natsu : không sao đâu mẹ, mẹ coi con diều của con bay cao chưa kìa
Mẹ Natsu cuời và nói : ừm mẹ biết rồi nhưng con phải cẩn thẩn đó nhé
Bỗng một tiếng A vang lên
Mẹ Natsu : con có sao không con trai, thấy chưa mẹ đã nói rồi , con không chịu nghe , để mẹ cổng con vào nhà
------------Trong nhà Natsu ------------
Igneel : nó bị sao vậy
Mẹ Natsu : em đã bảo nó đừng có chạy mà nó không chịu nghe
Natsu : con không sao
Mẹ Natsu : lần sau con phải nghe lời mẹ nhé
Natsu : con biết rồi

__________Một tuần sau ____________
Natsu : Mẹ ơi chúng ta đi thả diều đi
Mẹ Natsu : được rồi , con hãy rủ  mấy anh và em con đi chơi nữa
Natsu : dạ được
Natsu : anh Gajeel ơi anh zeref ơi anh laxus ơi , gray ơi chúng ta đi thả diều đi

____________Rồi mọi người cùng đi thả diều ____________
Natsu : mấy anh thấy diều của em bay cao không
Natsu đuổi theo con diều và chạy ra ngay giữa đường lúc đó có một chiếc xe tải chạy qua . Mẹ Natsu hoảng hốt chạy lại đỡ cho Natsu và bà đã bị xe tải tông qua
Natsu : Mẹ ơi , Mẹ ơi mẹ có sao không - Natsu khóc và la toáng lên
Gajeel , laxus , zeref , gray : Mẹ ......
Natsu liền chạy vào nhà nói Igneel
Igneel :cái gì mẹ con bị xe đụng rồi sao - Igneel hốt hoảng la lên
Natsu : là tại con tại con không nghe lời mẹ , con đã mải mê chạy theo con diều và lúc đó có một chiếc xe tải chạy qua , mẹ vì cứu con mà mẹ đã ......- Natsu khóc và nói
Igneel : không phải tại con đâu , mau ra ngoài đi
Gajeel , laxus , zeref, gray : ba....
Rồi cả các anh em cùng lại ôm chặt lấy Igneel
Các anh em : ba ơi mẹ đã .....
Rồi Igneel chạy lại chỗ grandine, ông để tay vào lỗ muỗi của grandine và nói mẹ của chúng con đã mất rồi - Igneel nói với giọng buồn bã
Các anh em la lên : mẹ ơi ......... " (trở lại hiện thực)"
Natsu : mẹ mẹ đừng rời xa con
Natsu bỗng tỉnh dậy
Igneel : Natsu à mẹ của con đã mất khi chúng ta còn là một con người rồi con ạ
Natsu : con biết chứ - Natsu thở dài
Natsu : con còn nhớ lúc nhỏ con là một cậu bé rất tinh nghịch , quậy phá , khi mẹ mất con đã rất buồn và tức giận, con còn tự nhũ với bản thân mình rằng mẹ mất là tại mình , và bây giờ con đã thành một ma cà rồng và con sẽ trả thù con người bì dám giết chết mẹ con -Natsu nói với vẻ tức giận
Igneel :con đừng có tức giận quá
Natsu : sao không giận được hả ba
Igneel : đúng là cái tính hay giận của con không thể nào thay đổi được .

End chap


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net