C152

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
về phía Viên Hồng, bèn bế nó qua đó.

Viên Hồng đưa hai tay ra đón lấy, các con khỉ khác cũng không thể làm gì, con khỉ ở trong tay Viên Hồng rất thỏa mãn, chỉ chốc lát sau đã ngủ ngon lành.

Với những vết thương của các động vật, Đoàn Giai Trạch không dùng thuật pháp trị liệu ngay, hiệu quả cái đó được thể hiện ngay lập tức, muốn dùng cũng phải nhân lúc buổi tối không có ai, lén lút dùng, trước mắt bôi thuốc, tiêm là được rồi.

..

Sau khi xong việc, Đoàn Giai Trạch nhìn xuống, lại phát hiện không thấy con khỉ con kia đâu, lấy làm thắc mắc hỏi, “Khỉ con đâu rồi?”

Chu Mẫn bảo rằng: “Ơ không phải anh Viên mang đi rồi sao? Em còn tưởng vườn trưởng cho phép rồi chứ?”

Trước đó Đoàn Giai Trạch giúp họ bôi thuốc cho gấu, không để ý tới Viên Hồng, ai ngờ gã đưa khỉ con đi luôn, anh cũng hết cách, “Chuyện này.. được rồi, bao giờ có kết quả thì nói sau.”

Những con động vật này bị đày đọa, khỉ con muốn đi theo Viên Hồng, có lẽ còn an tâm hơn.

..

Buổi tối lúc Viên Hồng xuất hiện trong phòng nghỉ ngơi, quả nhiên có con khỉ con ngồi trên vai gã, qua nửa ngày, tinh thần nó tốt hơn rồi, dù sao bây giờ cũng khác lúc trước.

Mọi người thấy Viên Hồng đưa khỉ con vào, Chu Phong còn buồn cười hỏi: “Tinh quân có con riêng từ khi nào vậy?”

Mọi người cười vang, đều biết đang trêu chọc.

Viên Hồng liếc mắt nói: “Ngươi thấy con trai Viên hầu là mi hầu bao giờ chưa?” (Mi hầu: khỉ Macaca)

“Trời có gì đâu mà,” Tiểu Thanh cũng trêu chọc, “Không phải con của đạo quân với vườn trưởng còn là chim cánh cụt với vẹt hay sao!”

Đương nhiên Viên Hồng đã nghe qua chuyện vườn trưởng gọi chim cánh cụt là “ngỗng yêu”, gã thuận miệng nói: “Ngươi cũng biết mà, đó là con nuôi.”

Dù sao vườn trưởng cũng không ở đây, Tiểu Thanh tiếp tục trêu chọc, “Con nuôi cũng vậy, cũng là kết tinh tình yêu của vợ chồng vườn trưởng chúng ta..”

Mọi người ăn ý bật cười.

Viên Hồng đột nhiên thắc mắc: “Vợ chồng ai cơ?”

Mọi người: “…….”

Viên Hồng nhìn quanh một vòng, lại càng thêm thắc mắc: “Sao không nói gì thế, sao hai người họ lại là vợ chồng được?”

*** 152 ***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net