Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn Văn Thao mang vào hai suất cơm rang, Bồ Tập Tinh nghiêng đầu khó hiểu:

"Cậu vẫn chưa ăn sao?"

Văn Thao để đồ ăn xuống bàn làm việc, thành thật nói:

"Ban nãy không có hứng ăn."

"Bỏ bữa như vậy thật không tốt chút nào."

Bồ Tập Tinh xỏ chân vào đôi dép ban nãy Văn Thao cố ý để bên cạnh giường. Đôi dép ấm áp khác thường bao bọc lấy bàn chân cậu. Bồ Tập Tinh quay lại nhìn Văn Thao đang chân trần nhẵm lên sàn gạch.

"Cậu không đi dép à? Sàn nhà lạnh lắm đấy."

"Tôi đi không quen. Vướng lắm. Cậu đi đi."

Nghe vậy, Bồ Tập Tinh cũng không có ý kiến gì nữa. Cậu tiếp tục quay trở lại chủ đề cũ, giảng giải cho Văn Thao hiểu tác hại của việc bỏ bữa. Được một lúc, ngay cả một con người giỏi nhẫn nhịn như Văn Thao cũng không kiên trì được nữa. Cậu ta vội đưa ra một thỏa thuận:

"Nếu vậy về sau cậu ăn cùng tôi đi."

"Hả? Cậu nói cái gì cơ?"

Văn Thao không nhanh không chậm nói lại những lời vừa rồi.

"Về sau chúng ta cùng nhau ăn đi. Có người ăn cùng, tôi sẽ có hứng dùng bữa hơn."

"... Cũng được." Đối với một lời hứa mà bản thân không thiệt, Bồ Tập Tinh luôn luôn dễ dàng đồng ý.

Vào giây phút nói ra lời hứa, Bồ Tập Tinh có nhìn thấy khóe miệng Văn Thao khẽ cong lên. Cậu biết ý nghĩa của nụ cười này. Đó là nụ cười khi được thỏa mãn một cái gì đó của Văn Thao.

...

Sau đó, mọi chuyện trôi qua rất bình yên cho tới ngày ghi hình. Bồ Tập Tinh đánh một cái ngáp thật dài. Nếu được phép, người trong đoàn cá chắc cậu ta sẽ nằm luôn ra trường quay để ngủ.

Bởi vì tháng trước, các học viên đã ghi một số đổ xúc xắc để phân chia việc ghi hình nên dù lần này, lịch quay có bị đẩy lên một vài ngày cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều tới mọi người.

Bồ Tập Tinh dùng khăn giấy lau đi những giọt nước còn vương quanh mí mắt. Buổi ghi hình này có tạo hình là cổ trang nên trang điểm cũng có phần phức tạp hơn. Trong tập này cậu được phân vai trò là hung thủ nên cần phải tới sớm hơn một chút để quay video tái hiện lại hiện trường.

Đợi sau khi Bồ Tập Tinh quay xong, người thứ hai cũng đã tới. Châu Tuấn Vỹ vừa bước vào đã nhìn thấy cậu.

"A Bồ! Hôm nay bạn tôi lại đến sớm vậy sao?"

Bồ Tập Tinh nghiêm túc giảng đạo lí.

"Tuấn Vỹ à! Chúng ta là người làm công thì cũng phải có nguyên tắc của người làm công. Sao cậu có thể để chị Liên ngồi đợi chúng ta như vậy được?"

"Ấy! Chúng ta xem ai đang nói kìa."

"Đó không phải là người anh luôn chỉ biết tới đúng giờ hẹn không thừa không thiếu một phút của chúng ta – Bồ Tập Tinh sao?"

Đường Cửu Châu và Thạch Khải vừa bước vào đã nhanh chóng chạy theo được câu chuyện ở bên trong.

Theo sau hai người là Văn Thao đang bình thản đi tới.

"Bảo sao sáng nay tôi không tìm được cậu. Hóa ra cậu đã sớm tới đây ngồi rồi."

Không nói thêm được gì, Bồ Tập Tinh cũng chỉ biết im lặng cười trừ cho qua chuyện. Nếu được thì cậu cũng muốn tới muộn lắm chứ.

...

Trong lúc chờ mọi người trang điểm xong, Bồ Tập Tinh ngồi táp không ít đồ ăn vặt. Đường Cửu Châu thay xong áo bước ra, đá đá Bồ Tập Tinh.

"Còn chưa tới giờ cơm mà anh đã đói như vậy rồi à? Không phải có người nào đó bỏ đói anh đấy chứ?"

Việc mọi người thường xuyên chèo thuyền Nam Bắc công khai như vậy đối với Bồ Tập Tinh cũng đã quen từ lâu. Cậu chỉ cười không đáp. Có đồ ăn trước mặt mà không ăn mới là kẻ ngốc.

"Của cậu."

Một ly trà sữa quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt. Bồ Tập Tinh có chút hoang mang nhìn Văn Thao.

Giống như để hưởng ứng tiếp câu nói của Đường Cửu Châu, Văn Thao vui vẻ đùa giỡn một câu:

"Cậu uống đi. Tiền nhà mình vẫn đủ để nuôi cậu."

"Xem xem tôi vừa nhìn thấy cái gì này."

"Dưa này cũng ngọt quá rồi đấy."

"Anh Văn Thao, em cũng muốn uống."

"Tự bỏ tiền ra mua đi. Nhà anh không có phần của em."

"Anh như này có thể gọi là tiêu chuẩn kép đấy."

Cả đám con trai có vọn vẹn năm người, mỗi người chen vào một câu cũng đủ thành cái chợ. Không khí yên tĩnh ban nãy đã bị đánh bay hoàn toàn. Mọi người vui vẻ sôi nổi nói chuyện. Duy chỉ có Bồ Tập Tinh ngồi trong góc, im lặng hút trà sữa. Cậu thầm nghĩ: lượng đường hôm nay nạp vào có phần hơi nhiều rồi.

---------------------------------(._.) ( l: ) ( .-. ) ( :l ) (._.)----------------------

Góc tâm sự:

Bộ truyện này của mình có ổn không mọi người? Nó hợp gu các bạn chứ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net