Tổng tài yêu nghiệt làm ơn buông tha tôi (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhược Minh Hy ( bây giờ gọi Lăng Triệt là Nhược Minh Hy nha) rụt rè ngẩng đầu nhìn An Dương ( Tiểu an) nhẹ giọng nói :

  - " chào cậu An Dương tôi tên Lăng....a tôi Nhược Minh Hy rất vui được gặp cậu ! "

  Nếu không phải đã từng xem qua cốt truyện biết được Lăng Triệt là một luật sư chính trực tính cách lạnh lùng không chịu nhẹ giọng cúi đầu trước bất kỳ ai thì thực Nhược Hy Tuyết cũng không tin đây là Lăng Triệt vị luật sư tương lai đó. Nhược Hy Tuyết cô cứ tưởng mình cứu nhầm người chứ. Cái tính cách đó và tương lai đúng là khác nhau một trời một vực mà.
   An Dương không thèm nhìn Nhược Minh Hy quay sang Nhược Hy Tuyết vẻ mặt không hiểu nói:

  - " Tỷ ta nhớ hình như ngươi không có đệ đệ nào mà !? A trừ đệ ra nha "

  - " Minh Hy là ta mới hôm nay đệ đệ. Từ giờ trở đi hai người chính là huynh đệ cũng là ta duy nhất người thân . Hai ngươi là người của Nhược gia do vậy hai người có trách nhiệm bảo vệ vệ Nhược gia xây dựng Nhược gia ngày một phát triển bài trừ một số cá nhân không yên phận muốn làm rối loạn trật tự luật lệ mà dòng tộc đã đề ra . Bây giờ chúng ta đều đã là trẻ mồ côi sống trong cái xã hội ăn thịt uống huyết không nhả xương này chúng ta cần phải học cách sinh tồn sống trong chính sự nỗ lực của mình phải mạnh mẽ quật cường không thể yếu đuối vì nếu yếu đuối họ sẽ bị dẫm đạp phỉ báng chê cười mình thậm chí hại chết thân nhân gia đình mình.  Tiểu An ngươi biết cha mẹ chúng ta vì sao phải chết chứ. Ngươi biết ai hại chúng ta bị mồ côi như thế này phải không ? Ai đã hại ngươi có nhà mà không thể về ? Ai đã phá vỡ giấc mơ của chúng mơ của chúng ta ? Một mái ấm gia đình có cha có mẹ có tỷ tỷ có đệ đệ , một căn nhà nhỏ gần bờ biển, có thể cùng cha mẹ hằng ngày cùng nhau ăn cơm , cùng nhau xem ti vi cùng nhau cười đùa nói chuyện buổi tối có thể nghe tiếng hát sâu lắng ngọt ngào của mẹ một cái ôm ấm áp vững chắc của cha. Một bức tranh ấm áp như vậy đẹp đẽ như vậy nhưng vì ai....tại ai....mà nó thành ra bi kịch như vậy ?  Đó chỉ là điều nhỏ nhoi thôi mà tại sao họ lại nhẫn tâm phá nát như vậy tại sao... Đó là bởi vì quyền lực , tiền tài , địa vị xã hội chỉ vì những thứ đó mà con người ta sẵn sàng vứt bỏ tất cả người thân, bạn bè tình nghĩa thậm chí là lương tâm. Họ vứt bỏ tất cả vứt cho chó gặm họ không quan tâm chúng ta sẽ ra sao cuộc sống của chúng ta sẽ như thế nào họ mặc kệ. Còn ngươi Minh Hy, ngươi muốn mình mãi mãi sẽ sống như vậy sao? Mãi mãi bị người khác chà đạp dẫm bỏ dưới chân, bị họ sỉ nhục, họ đánh đập ngươi không thể đánh lại bọn họ thậm chí là nói lại bọn họ bởi vì ngươi chỉ dám ngước mặt lên mà nhìn bọn họ không phải là bọn họ quá cao mà là ngươi quá thấp để với tới bọn họ thậm chí là đứng lên đi chăng nữa lý do chính là bởi vì ngươi thuộc tầng chót tầng thấp nhất của xã hội cá lớn nuốt cá bé này nguoi muốn mình mãi mãi sóng như thế này sao !? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC