Tổng tài yêu nghiệt làm ơn buông tha tôi ( sáu )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cái gara này xe nào cũng có á hầu như toàn là siêu xe, xe phiên bản giới hạn thậm chí có một số cái còn chưa được tung ra thị trường. Cảm thán một hồi cuối cùng lấy xe BMW phóng với vận tốc như bay đến trung tâm thương mại mua quần áo và một vài đồ dùng cá nhân. Hôm nay phải hảo hảo mua thực nhiều quần áo đẹp  một chút chứ sáng nay nhìn cái đống quần áo kia cô chỉ nghĩ muốn xé nát chúng ra.
 
  Bước vào trung tâm thương mại tất cả mọi người cứ nhìn chằm chằm vào người cô khiến cả người Hy Tuyết cô không thoải mái. Tất cả mọi người cứ nhìn cô, có khinh bỉ, có cười ngạo nhiều hơn là chán ghét. Mọi người thì thầm to nhỏ:

  " không ngờ cô ta còn dám vác mặt ra ngoài đường nếu tôi mà là cô ta thì đã sớm uống thuốc tự tử rồi "

   " đứa con gái đanh đá chua ngoa đã vậy còn hám trai. Cô ta làm mất hết mặt mũi của Nhược gia rồi "

   " xem kìa hôm nay cô ta không trang điểm đậm như mọi khi a "

   " Vậy thì đã sao cho dù cô ta không trang điểm đi nữa cũng thể làm thơm được tâm hồn rách nát thối rữa của cô ta "

   " đúng vậy. Loại đàn bà lẳng lơ như cô ta dù có làm gì đi nữa cũng không thể xua hết mùi thối trên người cô ta "

Bỏ qua hết thảy những ánh mắt khinh bỉ chán ghét lời nói nhục mạ của mọi người. Cô không quan tâm họ nói cái gì chỉ cầm họ không chạm đến vạch giới hạn của cô thì cô mặc kệ muốn làm gì thì làm

Cô đi thẳng đến khu quần áo. Rồi vào một shop quần áo lớn nhất tại đây. Nhân viên bán hàng nhìn thấy cô vội vàng lên chào hỏi: " Nhược tiểu thư xin chào cô đây là mua quần áo cho mik sao "
Cô nhìn nhân viên bán hàng rồi lãnh đạm ' ừ' một tiếng. Nhân viên bán hàng lại cười nói: " Đúng lúc hôm qua shop của chúng tôi vừa nhận vài mẫu mới rất đẹp để tôi cầm ra đây cho tiểu thư xem"
 
  Nói rồi cô nhân viên chạy vào lấy đồ cô đứng ở đấy nhìn vài bộ quần áo. Lát sau cô nhân viên ôm vài bộ quần áo đưa đến tay cô. Nhìn bộ quần áo trên tay mik mà chán cô chảy vài vạch hắc tuyến. Này những bộ quần áo này thì khác gì đống quần áo trong tủ sáng nay thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém. Cô nhân viên nhìn lên mắt cô thấy không đúng liền vội vàng giải thích : " đây chẳng phải những quần áo mà Nhược tiểu thư thường xuyên mua ở chỗ chúng tôi mà. Nếu Nhược tiểu thư không thích những mẫu như vậy thì tôi có thể dẫn tiểu thư đi chọn những mẫu khác " 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC