Chương 106+107+108+109+110

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 106. Thông gia gặp nhau

Tắm rửa trên máy bay, có bao nhiêu xa xỉ hả?

Hứa Tư Văn không biết, thế nhưng mãi cho đến khi ngồi lên xe đi về nhà, y đều cảm thấy nóng nảy đến hoảng loạn.

Ông chủ Vũ lôi kéo tay vợ ngược lại là đắc ý, cảm thấy tình thú gì đó cũng không tồi, sau này có thể thêm chút tình thú...

Sau khi đến Vũ gia, người một nhà cuối cùng đã đông đủ, Vũ Khánh Cương không nói hai lời, trực tiếp để cho vợ nói, Hứa Tư Văn hiện giờ, đang cân nhắc từ ngữ một chút, nói cho người nhà họ Vũ nghe.

"Như vậy rất tốt!" Chị dâu Thúy Hoa là người đầu tiên cao hứng: "Tới đây chị chiêu đãi món ngon!"

"Thằng hai, mày với nhà mày nuôi thai cho tốt, đừng thêm phiền là được, cái khác tao tới thu xếp!" Anh hai Vũ gia cũng cao hứng, em trai thế mà đã có người muốn rồi.

Hứa Tư Văn có chút uất ức lại có chút lo lắng, lôi kéo Vũ Khánh Cương kề tai nói nhỏ: "Anh hai chị hai sao lại không có không vui vậy?"

Thật đúng là vật đổi sao dời!

Lúc ở Hứa gia, là Vũ Khánh Cương như vậy, đến Vũ gia liền biến thành Hứa Tư Văn.

"Anh cũng bồn chồn đây!" Kỳ thực Vũ Khánh Cương cũng không tìm được manh mối, sao anh hai chị hai giống như không thể chờ đợi được nữa vậy?

Ông chủ Vũ không giấu được lời, lôi kéo vợ đi tìm anh hai chị hai hỏi rõ, hắn cũng không muốn khó chịu cùng với vợ nửa đêm cũng ngủ không yên.

"Tại sao không thể? Có người muốn cục thịt mày là tốt lắm rồi, còn không nhanh chóng tống ra ngoài để ở nhà cho thúi à?" Anh hai Vũ gia nói rất có sức lực.

"Ai nhìn mà không thấy được? Cương tử là chiếm được món hời lớn, Tư Văn à, em yên tâm, nhà chúng ta không có yêu cầu gì, chỉ cần em tiếp nhận nó là được." Chị dâu Thúy Hoa không nhiều lời, tuy nhiên cũng nói rõ ràng, hai người này cùng nhau, ai chiếm tiện nghi của ai, bọn họ vẫn là nhìn ra được, đặc biệt là mỗi lần Vũ Khánh Cương đều tinh thần sảng khoái, Hứa Tư Văn lại là mỏi lưng xoa eo.

Hai người, nói khiến cho Hứa Tư Văn mặt đỏ tai hồng, liền lôi kéo Vũ Khánh Cương trở về, chuyện như vậy biết được là tốt rồi, nói ra lời, thật là làm cho người ta đỏ mặt.

Hứa Tư Văn vốn muốn đặt vé máy bay cho người nhà, bao gồm cả tiểu Nữu Nữu, Vũ Khánh Cương lại rất thổ hào dùng chuyên cơ.

"Quá lãng phí!" Hứa Tư Văn có chút không vui, lúc hai người bọn họ qua lại bằng chuyên cơ, cũng không phải chỉ có hai người bọn họ ngồi, phòng khách quý là hai người bọn họ ở, ngồi trong cabin phía sau đều là nhân viên Đông Bắc Hổ, người của Đông Bắc Hổ còn cười, nói người khác đi công tác bằng máy bay, bọn họ đi công tác ngồi chuyên cơ, thời gian chờ máy bay cũng bớt đi.

Hơn nữa bọn họ qua lại mang theo người cũng chở theo hàng, bằng không Hứa Tư Văn cũng tuyệt đối sẽ không bay qua bay lại bằng chuyên cơ với Vũ Khánh Cương, lãng phí nhiều như vậy mà chỉ có hai người ngồi bay qua lại, Vũ Khánh Cương tình nguyện thì Hứa Tư Văn cũng phải phản đối.

"Không lãng phí, dù sao cũng phải bay qua bay lại, lại nói anh điện thoại cho anh hai nghe ý tứ của anh ấy, đồ đạc định mang tới không ít, nếu như đi máy bay mà nói, gửi vận chuyển chính là rất đắt."

Để chứng thực lời của mình, Vũ Khánh Cương trực tiếp lái Volvo đi đón, Hứa Tư Văn cũng đi theo.

Chờ đón được người nhà họ Hứa, Hứa Tư Văn không thể không bội phục Vũ Khánh Cương dự kiến trước.

Chỉ thấy tuy người nhà họ Hứa đều đã tới, hơn nữa quần áo trang phục đều rất phù hợp phong cách thư hương của Hứa gia, nhưng mà đồ đạc mang theo đều không ít, bốn cái vali lớn cùng hai cái túi lớn, một túi trong đó là quần áo người nhà họ Hứa mang theo để tắm rửa cùng với đồ tùy thân, còn lại tất cả đều là mang đến để gặp thông gia!

"Mẹ, nhiều đồ như vậy là cái gì thế?" Hứa Tư Văn có chút hắc tuyến nhìn Vũ Khánh Cương cùng anh trai y Hứa Gia Văn từng chút từng chút khuân đồ lên xe, vầy cũng quá nhiều rồi đi?

"Con biết cái gì?" Mẹ Hứa mới không thèm phản ứng với thằng con út đâu.

Tiểu Nữu Nữu lần đầu đi máy bay, hưng phấn qua đi, con nít quá nhỏ, quá cao hứng liền mệt không chịu được, nằm nhoài trên người mẹ mình ngủ đến rối tinh rối mù.

Hứa Tư Văn phát hiện người nhà đều rất trầm mặc, y tận lực điều tiết bầu không khí cũng không thành công, Vũ Khánh Cương lái xe chỉ biết cười khúc khích, cũng không biết thần kinh hắn sao lại thô như vậy chứ?

Đến đại viện Vũ gia, trong mắt người nhà họ Hứa đều chợt lóe thâm ý, không nghĩ tới Vũ gia còn phú quý hơn bọn họ tưởng tượng, lúc này trong lòng càng thêm chút thấp thỏm cùng bất an.

Cho dù Hứa Tư Văn trở về nói tốt muôn vàn, Vũ Khánh Cương cũng biểu hiện không tệ, nhưng lúc chưa thấy tình huống thực tế, vẫn có ba phần không tin.

Trăm nghe không bằng một thấy.

Ba Hứa lôi kéo rương hành lý, mẹ Hứa nắm chặt túi trong tay, Hứa gia là nhà bình thường không phú quý như vậy, tuy nhiên không thiếu khí khái, nếu người nhà họ Vũ không tốt như Tư Văn nói, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ xoay người rời đi.

Nhà như vậy, không phải chốn về tốt cho Tư Văn.

Sau khi cửa lớn mở ra, anh hai Vũ gia cùng chị dâu Thúy Hoa đồng thời ra đón.

"Thế mà đến rồi, chờ thật lâu!" Anh hai Vũ gia một phen đoạt lấy rương hành lý trong tay ba Hứa cầm vào tay, còn một tay lôi kéo cánh tay ba Hứa đi vào trong viện: "Mau vào phòng lên giường ngồi chơi!"

"Thím trẻ quá, tôi cũng không dám gọi người, chúng ta đi vào trước đi!" Chị dâu Thúy Hoa cũng túm tay mẹ Hứa kéo vào bên trong.

Hai người vô cùng nhiệt tình.

Người nhà họ Hứa trái lại có chút thụ sủng nhược kinh.

Vẫn cho rằng mặc dù người nhà họ Vũ hòa khí, thì cũng là người có tiền, bọn họ cũng thấy không ít sự giả tạo của những người có tiền kia, còn có sắc mặt ghê tởm của nhà giàu mới nổi có tiền sẽ không nhận người.

Cũng không trách người nhà họ Hứa ẩn giấu ba phần vấn đề với Vũ Khánh Cương.

Hứa Gia Văn quay đầu nhìn Hứa Tư Văn, Hứa Tư Văn mở tay ra: "Mọi người thấy được chưa? Người Vũ gia rất tốt, sau này mọi người liền biết."

Hai người Vũ Khánh Cương cùng Hứa Gia Văn lại làm khuân vác một hồi, lúc này có thêm Hứa Tư Văn cùng Vũ Nguyên Cát đang ở nhà, Hứa Gia Văn làm người lớn nhất trong bốn người, trực tiếp bảo Vũ Khánh Cương đem đồ đạc đều chuyển vào trong phòng khách Vũ gia.

Hứa Tư Văn giúp khuân cái rương đi vào, thiếu chút nữa mệt đến gãy eo, quá nặng!

Thừa dịp bên kia trò chuyện khí thế ngất trời, y len lén mở valy ra nhìn vào bên trong, tất cả đều là rượu tửu đàn trong vò đất nung!

Hứa Tư Văn quả thực hết chỗ nói rồi.

Không biết anh hai Vũ gia và chị dâu Thúy Hoa trao đổi với ba Hứa mẹ Hứa thế nào, sau khi bốn người lớn ở trong phòng khách nói một hồi, liền trực tiếp vào trong phòng lên giường ngồi trò chuyện, còn đóng kín cửa, không để người khác đi vào!

Để chị dâu Hứa gia cùng tiểu Nữu Nữu đang ngủ vào một căn phòng cho khách khác nghỉ ngơi, để Hứa Gia Văn theo cùng, lại đuổi Vũ Nguyên Cát đi.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai miệng ăn Vũ Khánh Cương cùng Hứa Tư Văn.

Lúc này Vũ Khánh Cương đang giả vờ thành thật, anh trai và chị dâu hắn bảo hắn chờ ở phòng khách hắn liền thành thật chờ ở phòng khách, nhưng Hứa Tư Văn thì không!

Vừa thấy trong phòng khách không còn người khác, Hứa Tư Văn đứng dậy liền chạy tới cửa, nằm nhoài ở chỗ khe cửa dán lỗ tai vào, muốn nghe một chút động tĩnh trong phòng.

"Vợ? Em làm gì vậy?" Vũ Khánh Cương muốn kéo Hứa Tư Văn lại, mấy người lớn trong phòng đều đang nói chuyện, bọn họ không tham gia vào được, thành thật đợi mới là hành động tốt nhất thích hợp nhất trước mắt.

Hứa Tư Văn cũng không quay đầu lại vươn tay vuốt ve móng vuốt bự Vũ Khánh Cương đang kéo y: "Ai nha anh câm miệng, em nghe một chút xem bên trong nói cái gì."

"Vì sao nhất định phải biết bên trong nói gì chứ? Ba mẹ em còn có thể hãm hại em sao?" Vũ Khánh Cương cảm thấy lén nghe người ta nói chuyện như vậy không quá tốt.

"Em là sợ bọn họ vì chuyện của hai ta, có gì bất hòa ầm ĩ lên. Anh hai chị hai đều nghĩ cho em, ba mẹ em lại hướng về anh, lỡ như đều là nghĩ tới đối phương, sau đó trò chuyện hỏng bét thì làm sao bây giờ?" Hứa Tư Văn một bên nỗ lực nghe lén một bên lừa Vũ Khánh Cương, kỳ thực y chỉ là hiếu kỳ, ba mẹ muốn nói chuyện với anh hai Vũ gia và chị dâu Thúy Hoa thế nào mà thôi.

Vũ Khánh Cương vừa nghe Hứa Tư Văn nói như vậy, trong lòng cũng loạn tùng phèo, lỡ như bên trong thật sự nói chuyện không thông rồi lại động tay chân thì chính là náo loạn chê cười.
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Online . com
Nếu không tại sao lại nói quan tâm sẽ bị loạn chứ.

Bốn người lớn đều hơn năm mươi tuổi rồi, chỉ có cái chuyện này, chỉ có thể nói cho tốt hơn chứ làm sao có khả năng nói không xong được?

Nếu là trước đây thì Vũ Khánh Cương đã sớm suy nghĩ rõ ràng, nhưng bây giờ không phải là thân ở trong cuộc sao? Lại bị Hứa Tư Văn lừa gạt như thế, Hứa Tư Văn không dễ dàng lừa gạt người ta, nhưng nếu y muốn lừa gạt, vậy thực sự là vừa gạt liền chuẩn.

Vũ Khánh Cương cũng theo Hứa Tư Văn dán lên cửa giống như con thằn lằn, bất đắc dĩ trên cửa có cái khe, cũng không biết có phải là cố ý hay không, chỉ có một cái ngay chỗ Hứa Tư Văn, chỗ khác đều kín kẽ!

Lần đầu tiên Vũ Khánh Cương hối hận sao mình lại thành thật như thế, làm ra cái nhà thứ gì cũng là đồ tốt nhất, nếu không thì có thể có hai cái khe cửa rồi.

Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là Hứa Tư Văn dán vào khe cửa nghe lén, Vũ Khánh Cương kề sát ở phía sau Hứa Tư Văn tập trung tinh thần cùng nghe một chút.

Kỳ thực bốn gia trưởng trong phòng nói chuyện hoà hợp êm thấm, ba Hứa mẹ Hứa thì cảm thấy hóa ra Hứa Tư Văn chính là như vậy, lừa gạt Vũ Khánh Cương người ta theo cùng y, chỉ lo người nhà họ Vũ bất mãn; Vũ Quốc Cương cùng Trương Thúy Hoa lại không ủng hộ.

"Vũ gia chúng tôi, từ đời này tính lên trên, tám đời bần nông, có thể kết thông gia với người có học thức như Hứa gia, thực sự là chó ngáp phải ruồi rồi!"

Khóe miệng ba Hứa mẹ Hứa co rút, cuối cùng bọn họ đã lĩnh hội được sự phóng khoáng và lưu loát đặc trưng của người Đông Bắc rồi.

"Đồ cho Tư Văn chuẩn bị kết hôn chúng tôi đều đã mang đến, hai người cho Cương tử nhìn nhìn xem." Lúc này mẹ Hứa đã thả lỏng, hơn nữa giường sưởi của Vũ gia nóng hầm hập, lão thái thái học theo chị dâu Thúy Hoa ngồi xếp bằng ở phía trên, còn rất cao hứng.

"Vừa vặn, đồ chúng tôi chuẩn bị cho Cương tử cũng đặt xong rồi, thím với chú cũng cho Tư Văn xem đi!" Chị dâu Thúy Hoa rất thích mẹ Hứa, nói chuyện làm việc sắc bén lưu loát, không có một chút thanh cao kiêu ngạo của người có học thức, trước đây cô tiếp xúc qua không ít phụ nữ học lực cao, nhưng mấy người đó đều xem thường cô, cảm thấy cô quê mùa, cô cũng không thích mấy người đó, cảm thấy có học thức là tốt, nhưng có học thức lại làm ra vẻ thì không tốt.

Ấn tượng của ba Hứa với Vũ Quốc Cương cũng không tồi, đây là một người thành thật, Vũ Quốc Cương biết ba Hứa có học thức, trên lời nói cử chỉ đều rất tôn trọng "chú Hứa" chỉ lớn hơn anh không tới mười tuổi này.

Kỳ thực thông gia gặp nhau, đều chú ý một chút về tiền biếu nhiều ít sính lễ nhiều ít phòng ở nhà đất gì đó, nhưng hai nam nhân liền bớt được nhiều việc, trực tiếp lấy đồ mà người nhà đã chuẩn bị ra, nhìn xem thế nào, liền xong việc.

Nhìn một lần, cũng là để cho mình, để cho người nhà đối phương yên tâm.

Bốn gia trưởng nói chuyện tốt tốt đẹp đẹp, sau đó liền mở cửa đi đến phòng khách, trong phòng quá nhỏ không để được những thứ đó.

Kết quả chị dâu Thúy Hoa vừa mở cửa, liền có hai người ngã vào dưới cửa!

Hứa Tư Văn cùng Vũ Khánh Cương không nghe thấy động tĩnh, nhưng càng không nghe thấy thì trong lòng lại càng ngứa ngáy, tập trung tinh thần, không nghĩ tới chị dâu Thúy Hoa lại bất thình lình mở cửa!

Cửa là mở vào phía trong, Hứa Tư Văn cùng Vũ Khánh Cương dán ở trên cửa dĩ nhiên là nằm úp sấp ngã vào...

Hết chương 106  


CHƯƠNG 107. Ba hai cùng ba nhỏ

May là Vũ Khánh Cương phản ứng nhanh, lúc nằm úp sấp ngã vào, thắt lưng dùng sức ở giữa không trung, làm một cái Càn khôn đại na di với vợ, biến thành hắn ở phía dưới làm đệm thịt cho vợ, còn vợ thì nằm nhoài trên người hắn, mà sau lưng hắn, lại là sàn nhà, may là trên sàn nhà còn trải một tầng thảm trải sàn thật mỏng giảm bớt một chút.

Hắn té xuống cũng là "hự" một tiếng!

Đặc biệt rõ ràng!

Bốn người lớn nhìn hai tên nhóc ngã vào, phản ứng khác nhau.

Ba Hứa là trợn mắt trừng trừng, anh hai Vũ gia là thở hổn hển như trâu, mẹ Hứa lại là không biết làm sao, chị dâu Thúy Hoa lại là chỉ hận rèn sắt không thành thép!

Hứa Gia Văn mang theo Trình Mỹ Lệ cùng tiểu Nữu Nữu mới vừa tỉnh ngủ, nghe thấy động tĩnh mở cửa liền thấy Hứa Tư Văn đặt ở trên người Vũ Khánh Cương, mà Vũ Khánh Cương thì lại là ngã vào trước mặt bốn người lớn.

Hứa Tư Văn bị bắt tại trận, hự hự hự nghẹn đến sắc mặt đỏ chót, nhỏ giọng gọi người: "Ba mẹ, anh hai Vũ, chị Thúy Hoa."

Vũ Khánh Cương ở dưới người y rầm rì giả bộ đáng thương, vừa nãy té một chút tuy rằng không nặng nhưng cũng không nhẹ, đặc biệt là, ông chủ Vũ rất biết nhìn mặt đoán ý, sắc mặt bốn gia trưởng không phải dễ nhìn cỡ nào...

"Mày cái đồ não phẳng!"

"Thằng con kém cỏi!"

Câu đầu tiên là anh hai Vũ gia mắng Vũ Khánh Cương, câu sau là ba Hứa quát lớn Hứa Tư Văn, ngược lại cùng một ý tứ: hai người hết sức tức giận!

Hứa Tư Văn vừa thấy sự tình không tốt, bò dậy, kéo Vũ Khánh Cương lên, mở cửa bỏ chạy, không chạy không được, ba y nổi giận rồi!

Anh trai cùng chị dâu y chỉ biết cười ha ha, cũng không biết giúp một chút.

Vũ Khánh Cương còn trốn nhanh hơn Hứa Tư Văn, vừa bắt đầu là Hứa Tư Văn kéo tay hắn chạy, có điều rất nhanh lại là hắn kéo vợ chạy như điên...

Trước đây Hứa Tư Văn không phải như vậy, cơ mà lần kia thấy được Vũ Khánh Cương chạy vui vẻ sung sướng, lúc đó cuối cùng chẳng phải ba y lui quân lặng lẽ sao? Cho nên lần này y cũng chạy...

Sau một trận náo loạn, Vũ Khánh Cương bị Vũ Quốc Cương đá hai cước trên mông, Hứa Tư Văn bị ba Hứa vỗ một phát trên đầu, chị dâu Thúy Hoa ôm Nữu Nữu đã tỉnh lại không buông tay, mẹ Hứa sai sử thằng con lớn cùng vợ thằng con lớn mở valy ra bày đồ kết hôn của Hứa Tư Văn cho thông gia xem qua; Vũ Quốc Cương gọi con trai lớn cùng vợ tương lai của con trai lớn, thằng con lớn thì cũng lấy đồ đến cho thông gia nhìn xem, còn vợ thằng con lớn bởi vì ngôn ngữ không thông, cho nên phái vào trong phòng trông hai người gây lỗi lầm kia, nửa giờ sau là có thể thả ra.

Adela cầm chổi lông gà đỡ eo, chổi lông gà là mẹ chồng tương lai ban cho, dùng tư thế nâng thượng phương bảo kiếm cầm ở trong tay, hai mắt canh chừng không chớp một cái.

Mà Vũ Khánh Cương cùng Hứa Tư Văn thì lại ở trên giường trong phòng, một người góc tường phía đông một người góc tường phía tây, quỳ đối diện góc tường. "Cương tử, nhà anh không quỳ bài vị tổ tiên sao?" Hứa Tư Văn quay đầu tán gẫu với Vũ Khánh Cương. "Nhà anh ngay cả mộ tổ cũng không có, đâu ra bài vị tổ tiên? Anh hai anh phạt anh úp mặt vào tường suy ngẫm." Vũ Khánh Cương thật hoài niệm khi đó, chính là hiện tại không hề tốt đẹp: "Vợ à, ba em sao lại nghĩ ra vậy? Để hai ta quỳ góc tường?" "Quy củ nhà anh là úp mặt vào tường hối lỗi, quy củ nhà em là quỳ bài vị tổ tiên, hai bên kết hợp một chút, liền thành hai ta quỳ góc tường." Hứa Tư Văn ngửa đầu nhìn nhìn góc tường phía trên, hình tam giác tiêu chuẩn.

Hôm nay lúc chạy đi, trong lòng cảm giác như là bỏ lại gánh nặng, giống như hết thảy đều khác đi...

Chờ nửa giờ sau, hai người giải cấm, kỳ thực lúc quỳ, dưới đầu gối là đệm giường thật dày, Hứa Tư Văn ngược lại là nghĩ thành thành thật thật tiếp nhận trừng phạt, nhưng Vũ Khánh Cương không thành thật, thừa dịp Adela chưa tới liền ăn gian, sau khi Adela đến còn tưởng rằng chính là phạt quỳ như vậy.

Trong phòng khách, valy bày đầy đất.

Trong bốn cái rương lớn của Hứa Tư Văn, một rương trạng nguyên hồng, một rương nữ nhi hồng, một rương giấy và bút mực văn phòng tứ bảo, một rương chữ mẫu cuộn tranh đồ cổ ngọc khí, một bao sáu thớt tơ lụa.

Của Vũ Khánh Cương thì chính là mấy thứ chị dâu Thúy Hoa tích góp cho hắn, vừa mở ra, trần trụi gần như muốn chói mù mắt người ta. "Nhà chúng tôi không có chiều sâu gì, cũng không lấy ra được mấy thứ văn nhã như nhà bên đó, liền thực dụng vậy." Anh hai Vũ gia xoa xoa tay, nhìn mà thèm đồ vật của Hứa gia, thoạt nhìn chính là đồ cổ, là đồ gia truyền đi? "Mấy thứ này đều là lúc nó mới vừa ra đời chúng tôi liền bắt đầu chuẩn bị, sau này liền giao hết cho bọn nhỏ, chính bọn nó muốn dùng thế nào liền dùng như thế ấy." Cho dù đồ của Vũ gia rất tục khí, nhưng đồng thời cũng rất chân thực, Hứa gia có thể nhìn ra tất cả đều là thứ mà người bình thường không thấy được, có điều đồ Hứa gia lấy ra, nếu bàn luận về giá trị, tuyệt đối không kém so với Vũ gia.

Đặc biệt là hai bộ ngọc khí kia, chính là "hoàng kim có giá ngọc vô giá" đó!

Hứa Tư Văn nhìn một đống vàng vẻ mặt 囧囧, Vũ Khánh Cương nhìn chữ mẫu cuộn tranh đồ cổ ngọc khí trong rương kia chảy nước miếng.

Hứa Gia Văn ôm lấy tiểu Nữu Nữu, bỏ vào trong lòng Hứa Tư Văn, nghiêm túc hỏi Nữu Nữu: "Còn nhớ lời con nói lúc tới đây không?" "Dạ nhớ!" Tiểu Nữu Nữu gật đầu, sau đó xoay đầu nhỏ qua, hô một câu với Vũ Khánh Cương: "Ba hai!" Sau đó lại xoay cái cổ nhỏ nhìn Hứa Tư Văn đang kinh ngạc: "Ba nhỏ!" Người một phòng đều hoàn toàn sợ ngây người!

Nhóc này có ý gì? "Nữu Nữu, con nên gọi chú Vũ với chú út là gì?" Hứa Gia Văn cùng Trình Mỹ Lệ bó tay toàn tập. "Con có ba ba ma ma, thế nhưng con lại thành con gái của chú Vũ với chú út, căn cứ vào nguyên tắc tới trước tới sau, ba ba ma ma còn nói phải coi chú Vũ và chú út là ba ruột, như vậy chú Vũ chính là người ba thứ hai của Nữu Nữu, để phân chia tránh cho hỗn loạn, liền gọi chú Vũ là ba hai, chú út nhỏ hơn cả ba và chú Vũ, trong ba người ba, là người ba nhỏ nhất, cho nên gọi ba nhỏ." Tiểu nha đầu nói mạch lạc rõ ràng trật tự phân minh, là bà cụ non tiêu tiêu chuẩn chuẩn!

Hứa Tư Văn lần đầu được con nít gọi "ba", vẻ mặt cao hứng ôm Nữu Nữu hôn mấy cái!

Con gái Hứa gia họ, từ nhỏ đã thông minh như vậy rồi!

Lớn rồi khẳng định cũng khôn khéo!

Vũ Nguyên Cát phiên dịch cho Adela nghe, Adela cũng ngạc nhiên nhìn tiểu Nữu Nữu, cô bé nhỏ như vậy mà lại có thể nghĩ nhiều đến thế. WebTru yenOn line . com

Vũ Khánh Cương cũng mừng đến vò đầu bứt tai, con gái nhỏ này quá thông minh!

Trong lúc nhất thời, tiểu Nữu Nữu thành thịt trong tim của tất cả mọi người, nhóc con này nhí nha nhí nhảnh, chị dâu Thúy Hoa cũng muốn cướp tới tự mình nuôi. "Thấy chưa? Tiểu nha đầu ranh ma như quỷ vậy, hai đứa phải có chuẩn bị tâm lý, đến lúc đó chớ bị náo động đến loạn lên thì chính là tốt rồi!" Đối với việc con gái ruột của mình mới nhỏ như vậy liền đặc biệt tự lập, Trình Mỹ Lệ thật sự là rất nhức đầu, con cái quá thông minh, liền có vẻ cha mẹ quá vô năng... " Không có chuyện gì đâu chị, em cùng Cương tử rất thích!" Lúc này Hứa Tư Văn còn đắm chìm trong cảm giác có đứa bé gọi mình là "ba", quên mất cái chữ "nhỏ" ở phía sau.

Buổi tối lúc nghỉ ngơi, mẹ Hứa len lén hỏi ba Hứa: "Lời kia của cháu gái có phải là ông dạy không?" "Tôi chỗ nào có thể chứ? Tiểu nha đầu từ nhỏ đã có dáng vẻ của chính mình, bà cũng không phải không biết, chỉ là không nghĩ tới nó còn có thể trật tự rõ ràng nói nhiều lời như vậy, xem ra tương lai cháu gái chúng ta, khẳng định rất thông minh!" Ba Hứa luôn luôn thích con nít thông minh.

Một bên khác Hứa Gia Văn cùng Trình Mỹ Lệ cũng cảm thấy nhóc con tiểu Nữu Nữu này thông minh quá mức, cũng không biết mỗi ngày trong cái đầu nhỏ đó suy nghĩ những gì...

Vũ Khánh Cương ôm Hứa Tư Văn, hai người nửa đêm không ngủ, toàn bộ đều là tán gẫu về tiểu Nữu Nữu, bây giờ là con gái của bọn họ, hai người lần đầu làm ba, thực sự là cảm giác tốt cực kỳ!

Adela cũng nói hồi lâu với Vũ Nguyên Cát về tiểu Nữu Nữu, cô cho rằng tiểu Nữu Nữu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net