Chương 13+14+15+16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 13. ÁO LÔNG MÀU ĐỎ THẪM

"Nơi này có bán áo lông không?" Cho dù bị đối xử thô lỗ, nhưng Hứa Tư Văn cũng không tức giận, y rất ít khi nổi giận, nói như thế nào nhỉ, tính cách có hơi lạnh lùng."Phía trước có đó, cậu ở trong xe đừng đi ra, tui đi mua." Ông chủ Vũ một bên khởi động xe một bên nói chuyện với Hứa Tư Văn: "Cậu chính là kỹ thuật viên Hứa từ bên kia tới đi? Tui là Vũ Khánh Cương."Hứa Tư Văn: "... ?"Kỹ thuật viên Hứa...?Y lớn như vậy, lần đầu tiên có người gọi y như vậy...Trong nhà gọi y là Văn Văn, bạn bè gọi y Tư Văn, đồng nghiệp gọi y là bộ trưởng Hứa, cho dù là khách hàng, cũng gọi là tổng giám Hứa....Kỹ thuật viên và vân vân...Xưng hô quá cổ hủ..."Hứa Tư Văn." Hứa Tư Văn lấy áo khoác quân đội trên người xuống cất kỹ, trong xe đủ ấm, cho nên tạm thời không cần mặc dày như vậy.Vũ Khánh Cương xoạch xoạch miệng, người này lớn lên trắng nõn nà, tên cũng tư tư văn văn, nhìn sao cũng thấy thoải mái, giọng nói cũng dễ nghe, mang theo một loại âm thanh đặc biệt.Thời khắc này, ông chủ Vũ cảm thấy, người có văn hóa chính là không giống, nhìn người ta xem, quá nho nhã.Bên ngoài sân bay có siêu thị, cũng có bán quần áo, siêu thị quần áo tại sân bay thành phố Đông Bắc rất đặc sắc, trên cơ bản quần áo một năm bốn mùa đều có, bởi vì khí hậu trời nam biển bắc khác nhau, có lúc người bên này đi đến phía nam, phải chuẩn bị một thân quần áo nhẹ nhàng, mà khách phương nam tới đây nếu muốn ở phương bắc thoải mái một chút, vẫn phải mặc dày chút.Rất nhiều người đều giống như Hứa Tư Văn, lần đầu tới Đông Bắc lạnh giá như vậy, quần áo dày chuẩn bị sẵn không đủ để chống lạnh.Vũ Khánh Cương có tiền, cũng chịu chi tiền, nhảy vào siêu thị quần áo, chọn áo lông quý nhất giữ ấm nhất, trả tiền liền đi ra.Lúc Hứa Tư Văn nhìn thấy áo lông ông chủ Vũ cầm trên tay, lần đầu tiên có loại cảm giác trán hằn lên gân xanh."Cho này, cái này là áo lông dày nhất đó, hẳn là cậu có thể mặc!" Ông chủ Vũ đem áo lông màu đỏ thẫm trong tay từ khe hở trên ghế ngồi đưa xuống cho kỹ thuật viên Hứa."Có màu nào khác không?" Một nam nhân mặc màu đỏ thẫm gì đó, Hứa Tư Văn thật lòng có chút không tiếp thụ được.Quần áo y mặc tới, là một bộ tây trang dùng màu đen là chủ đạo, phía ngoài là áo khoách len dạ màu khói, cả người thoạt nhìn rất tao nhã ôn hòa, nhưng bên ngoài một thân quần áo này lại khoác một cái áo lông dài tới chân màu đỏ thẫm... Hình ảnh kia, chính Hứa Tư Văn cũng không dám tưởng tượng!"Có, thế nhưng không có số nhỏ... ." Ông chủ Vũ vừa lái xe vừa trả lời, thật ra hắn không nói thật.Thời điểm nhìn thấy kỹ thuật viên Hứa, hắn liền cảm thấy sắc mặt người này không quá tốt, vì vậy liền chọn một cái màu đỏ thẫm, ít nhất thì cái áo lông này là dạng dài, có thể chắn gió từ đầu đến chân, thứ yếu chính là màu đỏ có thể khiến sắc mặt người ta dễ nhìn chút.Hứa Tư Văn: "... !""Muốn ăn chút gì đó nóng hổi không? Hay là muốn đi về ngủ một giấc trước?" Ông chủ Vũ lái xe, từ trong gương nhìn thấy sắc mặt người trên xe không quá tốt.Hắn cũng từng ngồi máy bay, kỳ thực không có cảm giác gì, tuy nhiên có người đồng hương đi máy bay, nôn ào ào, nhìn rất đáng thương.Xem sắc mặt vị kỹ thuật viên Hứa này có chút xanh trắng, thân thể lại mỏng manh như vậy, trực giác nghĩ để cho y nghỉ ngơi trước một chút tốt hơn."Trước khi tôi tới, công ty nói bên các anh an bài việc ăn ở, trước tiên mang tôi đi xem chỗ ở một chút đi." Hứa Tư Văn xoa xoa huyệt thái dương.Ông chủ Vũ một cước đạp chân ga liền kéo kỹ thuật viên Hứa đến khu ký túc xá cho công nhân viên chức của tập đoàn Đông Bắc Hổ bọn họ.Hứa Tư Văn nhìn nhìn bảng hiệu trên cửa tiểu khu xa hoa này vài lần, chỉ thấy trên tấm bảng vài con hổ Đông Bắc, có lớn có nhỏ, có đực có cái, tên liền gọi là tiểu khu Đông Bắc Hổ.Nếu không phải hai chữ "tiểu khu" phía trước cũng bắt mắt như vậy, Hứa Tư Văn còn cho là mình vào vườn thú Đông Bắc Hổ đó chứ.

Hết chapter 13  


CHƯƠNG 14. TIỂU KHU ĐÔNG BẮC HỔ

"Chính là nơi này!" Ông chủ Vũ vui rạo rực triển lãm tập đoàn Đông Bắc Hổ giàu nứt đố đổ vách cho khách mới tới."Toàn bộ tiểu khu này đều là ký túc xá công nhân viên à?" Nói thật, kỳ thực Hứa Tư Văn rất hoài nghi, không phải nói, tập đoàn Đông Bắc Hổ mới thành lập không tới ba năm sao?"Đúng!" Ông chủ Vũ chà xát tay: "Đi lên xem một chút không?""Mang tôi đến ký túc xá đi." Kỹ thuật viên Hứa xách túi nhỏ của mình, xoắn xuýt nhìn cái áo lông đỏ thẫm kia."Đi! Là ở lầu mười ba." Ông chủ Vũ thật cao hứng xuống xe.Bạn hỏi tại sao lại ở đó à?Bởi vì trong tòa lầu này, đều là một tầng hai hộ gia đình, lầu mười ba là một trong những cái ổ tạm thời của ông chủ Vũ, gần đây bận rộn chuyện của công ty bách hóa, nên người sống trong căn hộ này trên cơ bản đều là nhân viên công ty bách hóa, còn hai căn phía trước theo thứ tự là người của công ty kiến trúc và công ty nông sản.Mấy tháng nay ông chủ Vũ đều ở nơi này, hắn cảm thấy cần phải an bài kỹ thuật viên Hứa ở đối diện mình, tới gần người có ăn học, mình cũng có thể được lây chút mùi văn hóa.Ông chủ Vũ xuống xe, đi tới cửa sau xe, duỗi một cái móng vuốt lớn, mạnh mẽ kéo cửa ra, gió lạnh mùa đông liền vèo vèo vèo thổi vào trong xe, nhiệt độ dưới âm hai mươi độ khiến kỹ thuật viên Hứa triệt để trải nghiệm một cái mùa đông lạnh giá, không chút do dự mặc vào áo lông màu đỏ thẫm trong tay.Vốn tưởng là một nơi tùy tiện như ký túc xá bình thường, chờ vào cửa Hứa Tư Văn mới biết, Đông Bắc Hổ giàu nứt đố đổ vách thật sự không phải là tin vịt.Đừng nhìn vị trí địa lý của tiểu khu không quá gần trung tâm thành phố, những khu lầu mới xây gần như đều là đất mới khai phá ở xung quanh, nhưng tiểu khu Đông Bắc Hổ là khu lầu kiến trúc đầu tiên mà Đông Bắc Hổ tạo dựng lên, tự nhiên cái gì tốt đều để nhà mình dùng trước tiên.Địa phương hoàn thành siêu tiêu chuẩn, người *** tường vừa nhìn đã biết là khu nhà tốt.Ông chủ Vũ mang kỹ thuật viên Hứa đến lầu mười ba, mở cửa phòng, bên trong là bố cục phòng trọ một người, một phòng vệ sinh một phòng ngủ, trong phòng đơn giản sáng sủa, một cái giường đôi lớn, đệm chăn sạch sẽ chỉnh tề và vân vân, kỹ thuật viên Hứa xách túi liền có thể vào ở."Cậu xem xem còn cần mua thêm cái gì không?" Ông chủ Vũ nhìn kỹ thuật viên Hứa, kỳ thực nơi này đã rất tốt, cơ mà ông chủ Vũ cảm thấy người *** xảo có văn hóa như kỹ thuật viên Hứa, chỉ sợ có nhiều chú ý hơn chút."Không cần, nơi này rất tốt, cảm ơn." Hứa Tư Văn khẽ mỉm cười, mắt thẩm mỹ của người này thế nào y không đáng đánh giá, thế nhưng căn phòng ở tạm thời này, lại rất không tồi, y còn cho rằng sẽ là ký túc xá nhiều người chứ.Kỹ thuật viên Hứa tương đối hài lòng, ông chủ Vũ nhìn nụ cười của kỹ thuật viên Hứa, trái tim cường tráng có chút hưng phấn đập thình thịch.Người có văn hóa, toàn thân đều có phẩm vị mà!"Muốn đi ăn cơm không?" Ông chủ Vũ có chút mong đợi nho nhỏ."Không được, tôi đã không có chuyện gì cần làm phiền anh nữa, ngày mai là anh tới đón tôi hay là người khác? Tôi đối với nơi này cũng không quen thuộc.""Đúng đúng đúng!" Ông chủ Vũ cảm thấy xương cốt đều nhẹ bẫng: "Vậy cậu nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai tui tới đón cậu đến nơi giảng dạy."Ông chủ Vũ gần như là bay ra, Hứa Tư Văn không cảm thấy khác thường, y chưa từng tới Đông Bắc, cho rằng người Đông Bắc đều là như vậy....Tiễn người đi, Hứa Tư Văn vén tay áo lên bắt đầu tổng vệ sinh.Y có cái tật xấu, đến một nơi xa lạ, trước hết phải thu thập một lần, khiến trong phòng tràn ngập hơi thở của chính mình, mới có thể ngủ được.Hứa Tư Văn thu xếp xong, buổi tối tiếp điện thoại của Ngụy tổng của tập đoàn Đông Bắc Hổ, nói muốn đón gió tẩy trần."Cái này trước hết miễn đi, cảm ơn Ngụy tổng." Hứa Tư Văn không yêu thích gì cái loại ăn ăn uống uống xã giao này, trên cơ bản là có thể miễn thì sẽ miễn, còn nếu không thể, liền để Trương Lam Hà đi, thực sự không được còn có phòng truyền thông của công ty mà."Được rồi, ngày mai có người tới đón ngài đến công ty bách hóa, an bài hai mươi người, ngài phải nhọc lòng chỉ đạo rồi." Trong điện thoại Ngụy Duyên nói thật khách khí.Chủ yếu là bọn họ chọn không dưới bốn mươi công ty phần mềm cung cấp phần mềm, chỉ có nơi này là toàn diện nhất tiên tiến nhất, chủ yếu nhất là, nơi này cung cấp người chỉ dạy thao tác phần mềm."Ngài khách khí." Hứa Tư Văn thản nhiên giao tiếp với Ngụy Duyên, bản thân y không am hiểu gì chuyện này, cho nên nói chuyện cũng khô khan.Chờ Ngụy Duyên cúp điện thoại, Hứa Tư Văn liền nấu một bình nước sôi, nấu mì ăn liền ăn xong, liền rửa mặt nghỉ ngơi.Ngồi máy bay rất mệt, đặc biệt là nhiệt độ của nơi này khác biệt quá lớn, y càng không muốn ra cửa mua đồ, vẫn là ngủ trước rồi nói sau đi.

Hết chapter 14  


CHƯƠNG 15. CÁI NÀO CHỖ NÀO CŨNG TỐT

Ngày hôm sau vừa rạng sáng, âm thanh loảng xoảng loảng xoảng ngoài cửa khiến Hứa Tư Văn tỉnh lại trong áp suất thấp, mặc áo ngủ vừa mở cửa ra, một luồng gió lạnh liền khiến y triệt để tỉnh táo."Kỹ thuật viên Hứa, bữa sáng!" Ông chủ Vũ vẫn là quần áo trên người, mang theo sữa đậu nành bánh bao bánh quẩy đậu hũ đứng ở ngoài cửa.Người ta khuôn mặt tươi cười chào đón, Hứa Tư Văn cũng không thể cự tuyệt người ta ở ngoài cửa.Hai người cùng ăn bữa sáng, thế nhưng rõ ràng ông chủ Vũ cổ họng hự hự ăn vui vẻ, còn Hứa Tư Văn chỉ ăn một chút cháo, còn lại đều không động tới."Tôi không thể ăn đồ ăn bên ngoài." Hứa Tư Văn thấy ông chủ Vũ kinh ngạc nhìn y, mở miệng giải thích một chút: "Luôn cảm thấy không có mùi vị gia đình."Ông chủ Vũ vò đầu, hắn không hiểu lời giải thích văn nghệ như vậy cho lắm.Sau đó ông chủ Vũ đã hiểu, đây là một loại lời nói khách khí, nói trắng ra chính là cảm thấy bên ngoài làm không sạch sẽ, tâm lý khiết phích của kỹ thuật viên Hứa đặc biệt khác biệt.Mang người lên xe, ông chủ Vũ thông qua gương nhìn thấy kỹ thuật viên Hứa vừa lên xe liền cởi áo khoác lông đỏ thẫm ra, cười trộm không thôi, đồng thời, lại cảm thấy người này rất thú vị.Dọc theo đường đi ông chủ Vũ tận chức tận trách giới thiệu một chút về nơi sắp đến cho kỹ thuật viên Hứa, tuy rằng hạng mục bách hóa của Đông Bắc Hổ vừa khởi động, nhưng chỉ trách Đông Bắc Hổ có tiền, một đống tiền nện xuống, tại khu vực phồn hoa nhất trung tâm thành phố, mua mười tầng lầu, tầng hai tất cả đều là bách hóa, tầng ba bốn là giày, tầng năm sáu là quần áo, tầng bảy tám là mỹ thực, tầng chín cùng tầng mười là dùng để làm việc."Tui đã nói với cậu, chỗ này là lớn nhất rồi, mất thời gian rất lâu mới tìm được nơi này đó!" Ông chủ Vũ khoe khoang địa điểm mình lựa chọn với kỹ thuật viên Hứa."Đúng là rất lớn, có điều mở công ty bách hóa, chỗ lớn như vậy, có phải là hơi quá lãng phí không?" Hứa Tư Văn không hiểu chuyện kinh doanh lắm, nhưng cũng cảm thấy một tầng lầu mấy ngàn mét vuông, tổng cộng mười tầng chính là mấy vạn mét vuông, dùng làm gì không được mà nhất định phải làm công ty bách hóa?"Hết cách rồi, mấy thằng bán nói muốn kiếm tiền, hoặc là nhận hết mười tầng hoặc là một tầng cũng không có!" Nhắc tới việc này ông chủ Vũ cũng tức giận, làm sao hắn không biết chỗ quá lớn liền có vẻ trống trải chứ? Cũng không có cách nào, đây là lầu thương mại bán ra chỉnh thể.Hứa Tư Văn cười cười, tuy rằng trong lòng bồn chồn, một người tài xế như hắn ta lại biết mấy tin tức này, nhưng mà cũng không nghĩ nhiều.Giảng giải phần mềm là tại lầu chín, một phòng hội nghị đặc biệt lớn, toàn bộ màn chiếu đèn chiếu máy chiếu đều đã chờ sẵn, Hứa Tư Văn sau khi đến liền thấy bên trong có hai mươi người hiu quạnh."Hai mươi người không cần dùng nơi lớn như vậy, tìm một căn phòng nhỏ chút đi?" Hứa Tư Văn thật sự không muốn lúc đang giảng dạy lại nghe được tiếng vọng của chính mình."Vậy thì qua phòng hội nghị nhỏ bên cạnh là được." Ông chủ Vũ biết nghe lời phải, đem tập thể mọi người di chuyển qua phòng hội nghị nhỏ.Hai mươi người đều là *** anh, không chỉ bằng cấp cao, chỉ số thông minh cũng không thấp, bọn họ học tập cũng nhanh hơn người bình thường rất nhiều, thường xuyên là Hứa Tư Văn giảng một lần bọn họ đều đã nhớ kỹ, ngược lại ông chủ Vũ tới nghe huấn luyện ké, nghe xong dứt khoát hai mắt tối thui!Có điều ông chủ Vũ cảm thấy có một điểm có thể khẳng định, đó chính là kỹ thuật viên Hứa rất có học vấn rất rất có học vấn!Điểm này, có thể phán đoán ra được từ các loại tiếng nước ngoài khoan khoái bất tận trong miệng kỹ thuật viên Hứa, nghĩ đến Hứa Tư Văn từng ở ngoại quốc, ông chỉ Vũ sờ sờ cằm, hắn đột nhiên phát hiện, kỹ thuật viên Hứa nhìn thế nào cũng thấy tốt, cái nào chỗ nào cũng tốt....Ăn cơm trưa là tại nhà ăn, đối với người của mình Vũ Khánh Cương rất chịu chi tiền, tất cả nhà ăn của tập đoàn Đông Bắc Hổ đều xây dựa theo hình thức khách sạn ba sao, nhưng người ta chỉ giới hạn cho công nhân trong công ty thôi, rất nhiều người muốn tới dùng cơm còn không có cửa đâu.

Hết chapter 15  


CHƯƠNG 16. LƯỢNG CƠM ĂN BÌNH THƯỜNG

Cha mẹ Hứa Tư Văn cũng là học giả làm công tác giáo dục nhiều năm, Hứa gia cũng coi là thư lễ gia truyền, thuở nhỏ gia giáo tốt, mặc dù ăn cơm cũng rất có loại hình dáng nhã nhặn, không giống con hổ Đông Bắc nào đó, ăn cơm giống như heo giành ăn, tiếng nhai cách cái bàn cũng có thể khiến người ta nghe rõ ràng.Sức ăn của Hứa Tư Văn cũng không lớn, mà khẩu vị thiên về nhạt, trong mười món ăn chọn hai món vào khay thức ăn, sau khi tìm cái góc ngồi xuống, liền bắt đầu lẳng lặng dùng cơm."Loảng xoảng!"Mới ăn hai ngụm cơm, một cái khay thức ăn liền bày ở đối diện Hứa Tư Văn, khóe mắt Hứa Tư Văn quất thẳng tới.Khay thức ăn chia làm sáu ô vuông, một ô vuông lớn tự nhiên là đựng cơm, năm ô vuông còn lại cũng không nhỏ, hiện tại trong năm ô vuông này, tràn đầy sườn kho, thịt kho tàu, cá nheo nấu tỏi, gà miếng cay, cuối cùng là đậu hũ Tứ Xuyên vun lên thành ngọn.Nếu không phải còn có một phần thức ăn chay như thế, kỹ thuật viên Hứa thật sự sẽ tin tưởng ông chủ Vũ là một tên ăn thịt động vật thuần!"Sao cậu lại ăn ít như vậy?" Trong mắt ông chủ Vũ, nhìn thấy trong khay thức ăn của kỹ thuật viên Hứa chỉ có một chút xíu cơm, một quả trứng muối, ngoài ra còn thêm một chút rau diếp xào, toàn đồ chay! Chay đến mức khiến ông chủ Vũ không nhìn nổi."Anh ăn nhiều như vậy?" Kỹ thuật viên Hứa cũng khiếp sợ nhìn năm cái bánh bao thịt dùng đũa xuyên thành chuỗi trong tay ông chủ Vũ, cùng một bát canh lớn bưng bằng tay kia.Một bữa cơm của ông chủ Vũ, trong mắt kỹ thuật viên Hứa, đủ cho y ăn hai ngày."Đây mới là lượng cơm bình thường, cậu đây là hơi ít quá rồi đó!" Ông chủ Vũ vừa nói, vừa đem cá nheo mình cho là tốt nhất gắp một đũa bỏ vào khay thức ăn của kỹ thuật viên Hứa: "Cá nheo lớn bắt ở sông đó, ăn cực ngon, cậu nếm thử đi!"Hứa Tư Văn: "... !"Nếu như y không nhìn lầm, vừa rồi người đối diện là cầm đũa liếm liếm trước, sau đó gắp đồ ăn cho y...Nghĩ tới đây, hai mắt Hứa Tư Văn tối sầm lại.E rằng trong mắt tài xế sư phụ đối diện thì chuyện này rất bình thường, cơ mà trong mắt người như y thì lại không bình thường..."Mau ăn đi!" Trong chốc lát kỹ thuật viên Hứa phân tâm, ông chủ Vũ đã tiêu diệt ba cái bánh bao thịt nửa con cá nheo lớn cùng nửa dĩa thịt kho tàu .Hứa Tư Văn: "... !"Thịt cá ăn thật ngon, cuối cùng kỹ thuật viên Hứa vẫn ăn, bởi vì ông chủ Vũ còn đang ở đối diện trừng đôi mắt hổ nhìn y đây này."Mùi vị thế nào?" Ông chủ Vũ cảm thấy tim đều muốn tan ra, kỹ thuật viên Hứa này ăn một bữa cơm cũng có thể đẹp mắt như vậy, câu kia nói thế nào nhỉ?À!Gọi là "cảnh đẹp ý vui" ....Chỗ duy nhất không hài lòng, chính là ăn quá ít, tiêu chuẩn ăn uống như vậy, khó trách thể trạng nhỏ nhắn giống như mầm đậu vậy."Rất tốt." Rất lâu chưa từng có người quan tâm y ăn thế nào, cho dù trong lòng Hứa Tư Văn có tính khiết phích, nhưng phần quan tâm này lại không thể không cảm kích, rốt cuộc vẫn ăn khối cá này vào miệng, mùi vị nói thật, rất nặng.Mùi tỏi nồng nặc phối với mùi vị đậm đà tươi mới của cá nheo, vô cùng kích thích cảm giác, người vẫn luôn ăn thanh đạm, bất thình lình lại đến một ngụm như vậy, cũng không phải là quá tốt quá thơm ."Vậy là được rồi, này, sườn kho này cũng không tồi, vị chua ngọt, chắc chắn có thể thích hợp với người phía nam các cậu." Ông chủ Vũ liền gắp một khối xương sườn ném cho kỹ thuật viên Hứa.Hứa Tư Văn khẽ mỉm cười, cũng nuốt vào.Ông chủ Vũ đối diện có chút nhìn choáng váng.Hứa Tư Văn không phải nhân vật anh tuấn cỡ gì, nhưng lại có một loại khí chất quân tử vô cùng hiếm có, là loại ôn văn tao nhã của người đọc sách mấy đời truyền lại.Mỉm cười khiến người ta như gió xuân ấm áp, trái tim kiên cường như lão hổ của ông chủ Vũ, đột nhiên cũng đập nhanh một cái...

Hết chapter 16  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net