chap 1: cuộc gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-chạy đi!!!!Zeno!!!!_1 cô gái gào hét
-ơ...ơ...mẹ..cha..không.._cậu bé chừng 5 tuổi đứng nhìn người cứng đơ đôi tay rung rẫy với 2 dòng lệ rưng rưng 

Lửa bốc lên liên tục thiêu rụi căn đinh thự, máu khắp nơi những tên ninja đâm chém,giết sạch tất cả những người ở đó..."Zeno...chạy..đi..chạy đi nhanh lên!"_người phụ nữ gào hét lên đột nhiên 1 thanh kiếm chém đôi bà...đằng sau người phụ nữ đó là 1 ninja che kín mặt với đôi mắt đỏ như sáng lên thì thầm"zeno...ta đến đón con đây"
- hộc hộc...lại nữa rồi.._cậu con trai có mái tóc trắng  đôi mắt đỏ máu làn da trắng gương mặt lạnh lùng nhưng tuyệt đẹp đang thở gấp nói với giọng trầm thấp xen lẫn trong nó là 1 nỗi buồn.
cậu ngồi dậy trên chiếc giường khổng lồ của cậu đưa tay lên đầu  hiện tại trên người cậu không mặc 1 mảnh vải nào để lộ thân hình lịch lãnh body chuẩn của cậu chỉ có mỗi chiếc chăn màu trắng che phần dưới:v
*cốc cốc*
-vào đi_ cậu quay trở lại trạng thái bình thường và nói 1 cách lạnh lùng
- anou...thưa zeno điện hạ người không sao chứ ạ? lúc nãy hình như tôi nghe thấy tiếng của người._cô hầu gái có hơi lúng túng lễ phép hỏi.
- ta không sao_cậu con trai tên zeno nói
- vâng ạ! anou thưa điện hạ người có muốn ăn sáng ngay bây giờ không ạ?_cô hầu gái hơi e thẹn ngượng ngùng mặt có chút đỏ

- cũng được_cậu trả lời ngắn gọn cục ngủn:v
- vâng_ cô hầu gái từ từ bước ra và khẽ đóng cửa chạy đi mất mặt thì đỏ như quả cà chua
cậu tỉnh táo lại rồi VSCN và thay đồ rồi bước ra khỏi phòng đi xuống phòng ăn
_________________________________________________________________________
                                                                         10 phút sau
~ tại phòng ăn ~
zeno ngồi ăn sáng 1 cách tao nhã, thanh lịch khuôn mặt vẫn vô cảm đôi mắt có chút suy tư khiến những cô hầu nhìn mà đỏ hết cả mặt. trên bàn ăn có hơn 20 món nhưng chỉ mình cậu ăn còn cái bàn thì to đến nỗi có thể chứa tới 62 người.
cậu thầm nghĩ*không khí thật lạnh lẽo lúc nào cũng vậy*
bỗng có người đến
- thưa điện hạ đức vua muốn gặp người ạ_người cận vệ lễ phép nói
- uk, ta biết rồi nói với ông ta là ta sẽ đến ngay_cậu nhìn người cận vệ
- vâng ạ, thần xin cáo lui_cận vệ nói xong liền chạy đi báo tin cho đức vua
sau khi ăn xong cậu liền đến thư phòng của đức vua cậu nghĩ rằng chắc phải là chuyện quan trọng lắm phụ hoàng mới gọi mình đến gặp trực tiếp như vậy...

bên trong thư phòng là 1 vị vua đang ngồi lặng lẽ làm việc trong căn thư phòng rộng lớn trang trí theo phong cách phương tây điều khác biệt nó không hề lộng lẫy mà lại khá ảm đạm , màu sắc căn phòng chủ yếu là màu tối đa phần là nâu mang đến cảm giác thoải mái và thư giản nhưng vẫn không kém phần đẹp đẽ, sang trọng. trông ông và zeno thực sự rất giống nhau(phải oy họ là cha con mà:v)chỉ khác là ông có 1 vết sẹo trên mặt có lẽ vết sẹo ấy là kết quả của 1 trận chiến gây ra, ông trầm ngâm đọc từng trang giấy,1 làn gió từ đâu bay đến đung đưa mái tóc trắng hệt như tuyết của ông, đôi mắt đỏ máu hiện rõ sự tập trung của ông phải đó là Akatsuki Zed vua của vương quốc akatsuki này và cũng là người bắt đầu đế chế akatsuki.bỗng có tiếng gõ cửa
*cốc cốc*
- vào đi_vị vua trầm giọng nói
- thưa phụ hoàng người gọi con có việc gì ạ_zeno lễ phép nói với thái độ tôn kính
- zeno...ta có 1 nhiệm vụ cho con_zed  thái độ khá nghiêm trọng(ổng diễn sâu ấy mà:v)
- ... _zeno chỉ im lặng lắng nghe
- có vẻ như bọn chúng đã âm thầm chiếm lấy khu rừng stukimine ở phía đông_zed trầm giọng nói nhấn mạnh từ bọn chúng
- dạo gần đây con cũng thấy nó khá bất thường và có liên quan đến những vụ gần đây không ngờ những gì con đã suy luận là thật-Zeno xoa cằm nheo mày suy nghĩ về những chuyện gần đây
- phải rồi, con sẽ chỉ huy đoàn toyomi để đột kích chúng hãy giết sạch chúng những kẻ dám vấy bẩn đất nước của ta_ zed nheo mày có chút tức giận
- vâng thưa phụ hoàng_ cậu cúi đầu tỏ thái độ tôn kính với vị vua
- đừng làm ta thất vọng_ Zed cười mỉm có chút nham hiểm
- con đã làm cha thất vọng lần nào à_ zeno cười có vẻ thách thức zed
- con hãy cẩn thận, ta có linh cảm xấu rằng sẽ có kẻ nhắm vào con_zed trầm giọng nói có chút lo lắng trong đôi mắt ấy nhưng khó có thể nhận ra điều đó
- con sẽ không sao đâu người đừng lo dù gì con cũng là học trò của người mà sao có thể chết dễ dàng được_zeno cười trừ nói 
- lần sau cứ gọi ta là cha được rồi khi nào có người thì hãy gọi là phụ hoàng_zed nhìn zeno rồi nói với giọng nhẹ nhàng
- vâng thưa cha, xin phép người con đi chuẩn bị cho cuộc chiến ạ_zeno lễ phép nói với thái độ tôn kính
  sau khi ra khỏi thư phòng cậu thay đồ rồi chỉ huy đoàn toyomi tiến đến khu rừng . bọn chúng ý chỉ những kẻ muốn chống lại hay muốn gây chiến tranh với đế quốc akatsuki vì sự tham lam muốn mở rộng đất nước hay đơn giản chỉ vì muốn ghi danh vào lịch sử kẻ đã đánh bại được Ma Vương kẻ đã chiến thắng được Akatsuki.tại sao lại gọi zed là ma vương ư? đó là vị sự tàn nhẫn độc ác của hắn giết người không 1 chút cảm xúc từ trẻ đến già hắn đều không nương tay nên được thần dân các nước không chỉ riêng Akatsuki gọi vị vua đó là ma vương, cũng có 1 số người nói rằng vị ma vương ấy vì lòng thù hận mà trở nên độc ác,tàn nhẫn và có lẽ sâu trong vị vua kia là 1 quá khư đau buồn 1 quá khứ mà không ai muốn nhớ lại...
__________________________________________________________________
(đoàn toyomi là gì?:đoàn toyomi là quân đoàn gồm những binh lính hạng A hầu hết tất cả bọn họ đều là ninja và trong cung điện cũng vậy khác với các vương quốc kia binh lính và quân đội đều là ninja vì zed cho rằng như vậy quân lính sẽ có độ cơ động sức mạnh và kĩ năng linh hoạt hơn )

                                                                              3 tiếng sau
  ~ rừng stukimine ~  
 sau khi ra khỏi thành phố và làng xã cuối cùng họ cũng đã đến khu rừng stukimine. khu rừng này thật kì lạ nó tựa như 1 bức tranh thật tuyệt đẹp không khí ở đây trong lành và mát mẻ đến mức khó tin bây giờ là mùa khô(giờ là thời điểm nóng khô nhé :v)mà cây cối ở đây vẫn xanh tươi hoa thì thi nhau nở thật kì lạ.
-1 tên lính kêu lên:" cuối cùng cũng đến rồi ê hết cả mông"
- ta còn phải tìm chỗ thích hợp để dựng căn cứ đấy đừng có mà lười biếng_zeno trầm giọng nói như không quan tâm(thế nói làm mịa gì nhỉ:v)
- ai..phiền chết đi được nghỉ ngơi tí đi zeno điện hạ~_ 1 cậu con trai tóc vàng nhăn nhó cằn nhằn  
- cậu thật là...thôi được rồi ta sẽ nghỉ ngơi khi tìm được nơi thích hợp_zeno hơi khó chịu nhưng vẫn bình tĩnh rồi đưa ra quyết định
- đúng là bạn tốt của tôi hahaha à không phải là hoàng tử tốt chứ_cậu tóc vàng cười ha hả với gương mặt vui sướng
- toyoki cậu ồn quá đấy_zeno nheo mày hơi khó chịu
- phải đấy toyoki_ 1 người con trai tóc đen cười khinh nói với điệu bộ khinh bỉ
- ể? kuro cũng vậy sao? hic hic_toyoki khóc lóc nhõng nhẽo
- này toyoki bộ cậu là thụ à mới nói xíu đã khóc lóc_cậu tóc tím cười nguy hiểm nói
- đm ông tui là công thẳng nhé murasame_ toyoki giận dữ cãi lại
- mấy ông có thôi đi không ồn chết đi được_ zeno nhăn nhó giọng có chút bực mình
- vâng thưa hoàng tử điện hạ_cả bọn đồng thanh
toyoki,kuro,murasame là những người bạn duy nhất của zeno cậu biết được họ trong lúc luyện tập tại đấu trường thì toyoki lại thách đấu cậu sau chàng trai tóc vàng đó là 2 người 1 tóc đen 1 tóc tím đang chế giễu chọc ghẹo toyoki kết quả là toyoki thua nhục mặt còn bị 2 thanh niên kia chọc ghẹo lại càng thêm nhục rồi họ bắt đầu trò chuyện rồi ngày nào cũng cùng nhau tập luyện và trở thành bạn bè.cả 3 người toyoki. koro và murasame đều là con của quý tộc và là những đứa trẻ có tiềm năng nhất học viện cả 3 đều giỏi nhưng chỉ có toyoki là hơi...trẻ con,cứng đầu và ngốc..
1 tiếng sau
- tất cả tập chung_Zeno nói to giọng nói thật lãnh đạm và nghiêm nghị
* gầm gậm*(tiếng bước chân của số đông) 
- nghe cho rõ đây ta chỉ nói 1 lần duy nhất đấy_Zeno nghiêm túc bàn kế hoạch và đội hình quân đội
cả đoàn đồng thanh: - Vâng thưa điện hạ
- chúng ta sẽ núp tại đây và đột kích từ đây..bla..bla(lười vler)zeno tập trung chỉ huy 1 cách ăn ý dễ hiểu khiến ai cũng kinh ngạc với sự thông minh của cậu 1 trận hình quá hoàn hảo
- rõ chưa_zeno nghiêm giọng nói to 
cả đoàn đồng thanh: vâng thưa điện hạ
- Qủa là hoàng tử điện hạ của chúng ta chiến lược thật quá hoàn hảo_murasame cười 
- hoàng tử bé bỏng của chúng ta mà _ toyoki lấy tay che miệng cười gian nhìn phởn vô cùng:v
- cậu nói ai bé bỏng đấy_ zeno có chút tức giận liếc nhìn toyoki
- ahihi không có gì đâu zeno à_toyoki đổ mồ hôi hột đánh trống lãng
- ờ_Zeno không quan tâm đi tiếp
- may cho cậu quá nhể _ kuro cười nguy hiểm liếc nhìn toyoki
- đệt im đi_toyoki bực mình có cả xấu hổ nói 
5 phút sau
trận chiến diễn ra kinh hoàng không ai nhường ai *bùng cheng bùng cheng* tiếng kiếm kêu lên không ngừng những tiếng rên rỉ kêu la của những kẻ bị thương phi tiêu, mũi tên khắp nơi xung quanh toàn lửa thiêu rụi những cái xác xấu số tuy binh lính của bọn chúng đều là lính tinh anh nhưng vì quân đội và lính của Akatsuki hoàn toàn là ninja nên cũng rất dễ để đối phó với bọn chúng dừng nhưng không 1 ai nằm xuống cả nặng lắm cũng chỉ bị thương là cùng.
- ra là quân inurasa_zeno trầm giọng nói với điệu bộ khinh bỉ
- haha được đối đầu với ninja bậc nhất của đế quốc Akatsuki cũng vinh hạnh cho tôi quá rồi_tên chỉ huy cười ha hả nói như điên dại(có hơi quá không ta:v)
- hừm_zeno nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ khiến hắc tức giận tấn công liên tục

cả 2 không ai nhương ai tấn công nhau cách di chuyển của zeno cực kì nhanh khiến đối phương không thể nhìn thấy được.khi hắn sơ hở không kịp trả đòn zeno nhanh chóng kết thúc trận chiến bằng 1 nhát kiếm qua tim tên chỉ huy thì  bỗng nhiên 1 thứ ma thuật kí quái lao thẳng vào zeno khiến cậu ngất đi và bị thương khá nặng còn tên chỉ huy kia thì bị thứ ma thuật đó thiêu rụi.
1 lúc sau
zeno mơ hồ tỉnh lại thì bất chợt cơn đau từ vết thương đau nhói lên khiến cậu khẽ rên rỉ. cậu đứng dậy từ từ đi tìm đoàn của mình nhưng không thấy đâu rồi chợt nhớ đây không phải nơi cậu đã bất tỉnh. đột nhiên cậu nghe thấy tiếng suối nên cậu đi theo hướng có tiếng suối cậu thầm nghĩ*thật may mà ở gần đây có 1 con suối mình có thể tự chữa vết thương kiếm thức ăn dễ dàng và không sợ thiếu nước*
- có người ở đây?_cậu nghe thấy tiếng của 1 ai đó đang hát 1 giọng hát trong trẻo lúc cao lúc thấp 1 giọng hát tuyệt vời zeno tự hỏi sao lại có người ở khu rừng này?
phía trước cậu là 1 cô gái...1 cô gái có mái tóc đen dài thân hình thon gọn. nghe thấy tiếng lạ cô liền quay lại đề phòng đó là 1 gương mặt tựa như tiên nữ da trắng mịn tóc đen óng ả đôi mắt vàng heo tựa như ánh mặt trời đôi môi hồng như cành hoa anh đào.
- anh là ai?sao anh lại bị thương thế kia_ cô nhẹ nhàng hỏi có chút sợ hãi anh nhưng vẫn đề phòng
thấy vậy anh nghĩ mình nên nói sự thật vì cô gái kia có thể sẽ giúp anh
- tôi là chỉ huy của đoàn toyomi được phái đến để diệt trừ những kẻ gây hại cho người dân đang trú ngụ ở đây_zeno quay lại trạng thái bình thường nói
- vậy sao? hãy để tôi trị thương cho anh_cô bất ngờ rồi đến chữa trị cho zeno
- ma thuật?_zeno bất ngờ
- à đây không hẳng là ma thuật mà là ma thuật tâm linh, sư phụ đã dạy cho tôi đấy_cô mỉm cười nhẹ nhàng nói
- ma thuật tâm linh? cô sử dụng được nó sao?_zeno bất ngờ nói vì những người có thể sử dụng được ma thuật tâm linh rất ít
chữa trị cho zeno xong cô liền hỏi
- mặt trời cũng bắt đầu xuống núi rồi anh có muốn đến nhà của tôi ở tạm không?_cô mỉm cười rồi hỏi anh
- ờ cũng được, cảm ơn cô_zeno nhìn cô rồi trả lời trong đầu cậu thầm nghĩ cũng lâu lắm rồi mình mới nói lời cảm ơn nhỉ đã vậy còn là con gái nữa cũng đã 12 năm rồi nhỉ từ trước đến nay cậu chỉ nói cảm ơn với cha mẹ nuôi của cậu nhưng từ khi họ mất cậu cũng không nói cảm ơn dường như rất ít. 
1 lúc sau cô đưa cậu đến ngôi đền của mình
- à phải rồi tôi tên là ahri xin lỗi vì chưa giới thiệu bản thân gì hết_ahri tươi cười nói
-tôi tên zeno_ zeno nhìn cô cố gượng cười 
- cũng lâu lắm rồi tôi mới thấy có người vào khu rừng này_ahri
- khu rừng này ít người đến lắm à_zeno thắc mắc hỏi cậu tự hỏi rằng sao khu rừng như thế lại ít người đến như thế?
- anh không biết sao? ở đây dường như không có ai vào mặc dù có rất nhiều khoáng sản nhưng rất ít người vào_ahri nhẹ giọng có chút buồn buồn
- vậy sao cô lại ở đây_zeno cười thầm có chút tò mò về ahri cậu nghĩ cô gái này thật thú vị sẽ rất có lợi cho cậu nếu làm bạn được với cô ấy
- tôi bị cha mẹ bỏ rơi, sư phụ đã nuôi tôi từ nhỏ và tôi đã có ngôi nhà mới là ngôi đền stukimine_ đôi mắt cô hơi khép lại hiện rõ nỗi buồn nhưng rồi sau 2s lại trở lại bình thường cô trấn an mình bằng những lời sư phụ đã nói *không ai phải cô đơn cả con cũng vậy giờ đây con đã có ta đã có những người trong đền rồi con không phải cô đơn nữa đâu vì vậy hãy vui vẻ tận hưởng cuộc đời này đi*
- trong khu rừng này có đền à_ zeno ngạc nhiên hỏi vì không ai hay sách nào có nói là có 1 ngôi đền
-ừm một ngôi đền to lớn đó nha_ahri tươi cười vui vẻ nói
1 lúc sau lấp ló sau khu rừng là 1 ngôi đền to cực kì như 1 cung điện, cao khoảng 30m thiết kế theo phong cách truyền thống của nhật bản.
- ta đa chào mừng cậu đến đền stukimine- ahri chạy lại dang tay cười tươi nhìn zeno
zeno bất ngờ đến nỗi không nói lên được câu nào khi mà cô ấy gọi đây là đền.... 

________________________________________________________________________
đôi lời muốn nói:
nếu các bạn thấy được thì mk mới đăng tiếp
đây là lần đầu tiên mình viết với lại mình viết sai chính tả nhiều các bạn thông cảm
Arigato mina 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net