CHAP XXXIV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Awww

Tôi thích thú ngắm nghía các hàng quán trên hè phố. Toàn các cửa hàng đồ ăn ngon mắt mà chắc chắn ngon cả vị ^~^

[Cửa hàng quần áo..]

-Sao lại vào đây?

-Em...em muốn có áo đôi!

Tôi cố gắng nói, đây thực ra là mong ước khi có người yêu của tôi... công nhận sến nhưng hai người mặc đồ đôi sẽ rất tuyệt! Tôi tự tay lựa, sau một hồi suy nghĩ tôi đưa anh một chiếc áo phông micky và mình lấy chiếc có minies!

-bidhifjegu#-@(5@* (tiếng thái)

(hai người mặc rất đẹp!)

--#(*$9 (tiếng thái)

(cảm ơn)

-Jdja3-$83+@

(Tôi có thể chụp một tấm ảnh được không?)

-Được.

Nam Phong sau khi nói mấy câu tiếng Thái với tốc độ nhanh thì "được" rất quả quyết. Anh khoáng vai tôi rồi kéo sát vào người anh, người chủ shop mặt mũi hí hửng trở lại với chiếc máy ảnh trên tay...

-One..Two..Three! #tách #tách

Người chủ cầm tấm ảnh phẩy phẩy cho hình hiện lên, chị ấy đưa Nam Phong một ảnh rồi cúi chào tạm biệt.

-Sao em không có?

-Em muốn không?

-Thôi..

Nam Phong nhìn tấm ảnh rồi nhét vài ví, tôi thắc mắc nhưng rồi tự xua tay bác bỏ. Tôi nhìn thấy một cửa hàng nhỏ bày bán bờm tai thú ngộ nghĩnh liền kéo tay Nam Phong về phía đó.

-Anh thích không?

Nam Phong lắc đầu. Tôi ngậm ngùi bỏ tai thỏ xuống.

-Oaaaa đẹp trai lắm đó!

Nam Phong vẫn lắc đầu. Tôi ngậm ngùi bỏ tai mèo xuống.

-Anh đừng nói là không đẹp đó!

Lần này thì Nam Phong ưng thuận cho qua, tôi vỗ tay reo mừng khi chiếc bờm tai gấu đã được chấp nhận. Tôi thì đeo luôn tai mèo lên tóc, anh chỉnh cho tôi rồi lấy máy điện thoại ra làm ngay một kiểu ảnh.

-Em muốn ăn kem.

-Tôi kiệt sản mất.

Nam Phong nói đùa khi tôi đòi ăn kem. Không phải không có lí vì từ lúc tách đi riêng, anh đã tốn kha khá tiền vào việc mua đồ ăn cho cái bụng "không đáy" của tôi.

[Khách sạn..]

-Em đi tắm rồi còn ăn tối.

Nam Phong cởi áo phông ra. Body sáu múi săn chắc, nhìn mê người làm tôi thất thần mấy giây rồi mới run sợ:

-Anh..anh làm..làm trò gì vậy?

-Đi tắm.

Câu trả lời hết sức bình thản của Nam Phong làm tôi run rẩy thật sự, tôi lắp bắp:

-Anh bảo...bảo em đi tắm..tắm mà! Anh định.. định..

Tôi chưa nói nổi cả câu thì Nam Phong tiến tới sát tới trước mặt tôi. Cái thân hình săn chắc của anh đập thẳng vào mặt tôi, hai tay anh đặt lên vai tôi, ôn tồn nói:

-Em nghĩ tôi là loại đàn ông gì thế? Em chưa biết căn phòng này có 2 nhà tắm sao?

Tôi ngước lên nhìn anh, trong đầu nghĩ:"Thật ư? Sao em không biết! Có phải tại em hơi tưởng tượng không?". Anh cười rồi xoa xoa đầu tôi, đi về phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net