Chương 76: Tiêu diệt Bách Hoa sơn trang (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đôi mắt hiện lên sắc thái điên cuồng, nếu phải chết, vậy thì mọi người cùng nhau chết đi! Nàng dù chết, cũng phải kéo Cổ Nhược Phong theo!

Toàn thân đột nhiên tràn ngập lực lượng, giống như hồi quang phản chiếu! Hoa Linh đứng lên, cười có chút điên cuồng, kiên quyết nhìn chằm chằm Cổ Nhược Phong!

Phong Huyết Lân đột nhiên cảm thấy bất an! Hoa Linh làm cho hắn có cảm giác quỷ dị!

Cổ Nhược Phong cũng nhíu mày, Hoa Linh điên rồi sao? Vì sao trong lòng nàng có một tia bất an? !

Tóc dài bay lên, không gió mà bay, trên gương mặt Hoa Linh loang lổ vết máu đứng thẳng dưới ánh mặt trời, tình cảnh vô cùng quỷ dị! hai cánh vươn tới, lấy tốc độ cực nhanh bay thẳng tới Cổ Nhược Phong!

Đó là quyết tâm đồng quy vu tận! Tốc độ đột nhiên bạo phát, dù là Cổ Nhược Phong cũng không phản ứng kịp, trong giây lát đã tới!

Hoa Linh vốn rất gần Cổ Nhược Phong, lại là công kích bất ngờ, người nào cũng không ngờ rằng Hoa Linh đã trọng thương đang hấp hối lại có thể có sức bật như vậy!

Phong Huyết Lân cảm thấy máu toàn thân đông lại, tim ngừng đập! Dựa vào bản năng xoay người đưa lưng về phía Hoa Linh, gắt gao ôm Cổ Nhược Phong vào trong ngực!

Những việc này đều xảy ra trong chớp mắt!

Thấy ngón tay Hoa Linh sắp đụng vào Phong Huyết Lân, lại bị một người chặn đứng!

Mà đồng thời, Phong Huyết Lân cũng thuấn di mang hai người ra khỏi mảnh đất nguy hiểm! Hắn sẽ thuấn di, nhưng hắn lo lắng nếu chậm một chút, sẽ làm Phong nhi bị thương! Cho nên, hắn thà rằng lấy lưng bảo hộ nàng trước!

Còn chưa đứng lại, Cổ Nhược Phong mạnh mẽ xoay người bắt đầu kiểm tra trên người Phong Huyết Lân có vết thương không!

Vừa rồi, lúc Phong Huyết Lân che chở nàng, nàng không khống chế được nhịp tim của mình! Nàng rất sợ, sợ Phong Huyết Lân sẽ bị thương! Sao nàng có thể để hắn vì nàng mà bị thương? ! Đúng vậy, nàng biết, mình bị thương hắn sẽ không tha thứ cho mình! Cho nên, nàng chỉ có thể đứng yên chờ hắn mang nàng ra khỏi chỗ nguy hiểm! die nda nleq uyd on

Khóe miệng Phong Huyết Lân nở nụ cười sủng nịch, kéo tay Cổ Nhược Phong xuống nắm trong lòng bàn tay: "Phong nhi, ta không sao."

Hai mắt Cổ Nhược Phong đỏ lên, ánh mắt nghĩ lại mà sợ kia làm cho Phong Huyết Lân hạnh phúc lại đau lòng, nhẹ nhàng ôm Cổ Nhược Phong, vỗ lưng nàng: "Không sao rồi." Hẳn sẽ không để cho nàng gặp phải tình cảnh nguy hiểm như vừa rồi!

Bình phục tâm tình, Cổ Nhược Phong ngẩng đầu nhìn Hoa Linh, vừa rồi nàng cảm thấy có người chặn Hoa Linh lại!

Bên kia, một nam tử toàn thân hắc y đang cầm cổ tay Hoa Linh, điểm huyệt của nàng! Mà Hoa Linh, đang dùng ánh mắt không dám tin và phẫn hận nhìn nam tử kia! Hiển nhiên hai người này biết nhau!

"Vừa rồi đa tạ." Cổ Nhược Phong ra khỏi vòng  ôm của Phong Huyết Lân, nhưng mười ngón tay hai người vẫn đan xen như cũ. Tuy người nọ không ra tay, Hoa Linh cũng sẽ không làm nàng và Phong Huyết Lân bị thương, nhưng người ta đã xuất thủ tương trợ, cảm ơn vẫn phải có.

Khóe miệng nam tử hắc y nở nụ cười chua sót: "Lấy công lực của hai vị, không cần ta xuất thủ cũng sẽ không bị thương." Nội lực của hai người bọn họ đã sâu không lường được! die nda nleq uyd on

"Không biết tại hạ có thể thỉnh cầu hai vị thiếu hiệp một việc hay không?" Sau khi nam tử Hắc y do dự thật lâu, nhưng vẫn nói ra những lời này, trên mặt là chân thành khẩn cầu, nhưng mà cô đơn nơi đáy mắt cũng không qua được ánh mắt Cổ Nhược Phong.

Nam tử hắc y này cũng không kém Hỏa Diễm, khí chất tu dưỡng toàn thân cũng không phải một người trong giang hồ có thể có, đúng là, trên người hắn tựa hồ thêm một phần lạnh nhạt, cũng nhiều hơn một phần u buồn...

Cổ Nhược Phong chỉ là nhìn hai người đối diện, không nói với vấn đề mà nam tử hắc y nói, không nói đáp ứng cũng không có cự tuyệt, chỉ nhìn như vậy.

Nam tử hắc y cười khổ một tiếng, hai người này không tầm thường, tuổi còn nhỏ mà đã có kiên nhẫn và định lực như vậy rồi !

Trên mặt nhiều hơn một tia thưởng thức và bội phục, cũng càng thêm thành khẩn: "Ta nghĩ muốn thỉnh hai vị... Tha cho Hoa Linh một mạng." Thân thể cứng ngắc, làm tốt chuẩn bị bị hai người trào phúng, dù sao Hoa Linh đã làm nhiều chuyện thương tổn bọn họ như vậy, đổi thành ai, nghe được thỉnh cầu vô lý này của hắn, chắc chắc đều sẽ tức giận.

Nhưng mà, ngoài dự kiến của hắn, trên mặt Cổ Nhược Phong không có chút dấu hiệu tức giận nào! Mà thấy ánh mắt nàng hắn càng thêm khó hiểu!

Trầm mặc một lúc, nam tử hắc y cho rằng Cổ Nhược Phong cự tuyệt, lông mày thanh tú mà thâm thúy của Cổ Nhược Phong nhếch lên: "Ta muốn biết nguyên nhân." Hoặc là nói, nàng càng muốn biết, vì sao Hoa Linh hận mẫu thân nàng như thế! Phái hơn hai trăm người muốn bắt cóc Cổ Uyển Ngưng, nếu không phải thực lực nhóm người của mình quá cường hãn, đổi thành người bình thường, sợ đã sớm đắc thủ! Như vậy hoàn toàn là thủ pháp không sơ hở, tại sao lại dùng trên người mà không có thế lực nào? Chuyện này, nàng rất tò mò!

Nam tử hắc y do dự một chút, khóe miệng chua sót đã tràn đến cả khuôn mặt! Hắn cũng muốn biết nguyên nhân, vì sao nàng chỉ thấy được Hỏa Diễm, lại không nhìn tới hắn!

"Có thể chỗ khác không?" Thông minh như nam tử hắc y, hắn tự nhiên biết nguyên nhân Cổ Nhược Phong ra yêu cầu này cũng không đơn giản như vậy! Nha đầu này, hôm nay lúc hắn thấy nàng liền biết, người này nhất định không tầm thường!

"Có thể." Cổ Nhược Phong gật đầu, nàng không có ý kiến, dù sao đây là bí mật, mà nơi này quá nhiều người!

Bách Hoa sơn trang đỗi chủ... Trong vòng mười ngày tin tức này đã truyền khắp đại lục Thiên Phượng! Dù là người trong giang hồ, hay là trong triều đình, hoặc là dân chúng bình thường, không chỗ nào không biết không chỗ nào không hiểu!

Nghe nói, Bách Hoa sơn trang đã đổi tên, hiện giờ gọi là Huyết Nguyệt sơn trang!

Nghe nói trang chủ là một hồng y nam tử đội mặt nạ ngân sắc, nghe nói hồng y nam tử kia có một phu nhân đẹp tựa thiên tiên!

Nghe nói gần đây Huyết Nguyệt sơn trang muốn làm việc vui!

Nghe nói người kết thân gia với Huyết Nguyệt sơn trang là Hỏa Diễm thành chủ thành Vô Hỏa, người mà hơn bốn mươi tuổi vẫn chưa thành thân!

Nghe nói...

Nghe nói...

Mộ Dung Tô quăng ngã tất cả đồ cổ nổi tiếng trong đại điện! Huyết Nguyệt! Ngân sắc mặt nạ! Hồng y nam tử! Tốt tốt! người mang điềm xấu kia thậm chí còn có cả sơn trang của mình!

Đây là chuyện sau này.

Mà lúc này, Cổ Nhược Phong híp hai mắt lại, nghĩ đến cái gì, tâm tình rất tốt! Mà khi nhìn nam tử hắc y lại trở nên nghiêm túc: "Ngươi muốn ta tha nàng, cũng được. Nhưng mà, nàng làm nhiều chuyện thương tổn nương ta như vậy, phải có câu trả lời thỏa đáng, còn có, sao ta có thể đảm bảo nàng sẽ không trở về báo thù?"

Nam tử hắc y cụp hai mắt xuống: "Ngươi muốn thế nào?" Hắn tự nhiên biết nàng sẽ không dễ dàng tha cho Hoa Linh. Như vậy, cũng là Hoa Linh nên chịu đi...

"Cho nàng tự chặt một tay, sau đó ăn cái này." Phi một viên thuốc màu trắng  tới.die nda nleq uyd on

Nam tử hắc y nhíu mày, viên thuốc này hắn chưa bao giờ thấy quá, ăn hết... Sẽ còn sống sao? Nhưng mà, nếu Cổ Nhược Phong đã đáp ứng tha nàng một mạng, nên sẽ không nuốt lời!

"Ăn dược kia sẽ biến thành ngốc tử, còn có, mỗi đầu tháng toàn thân sẽ đau nhức hơn một canh giờ." Cổ Nhược Phong mặt không đổi sắc, nàng sẽ tha cho nàng ta, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha!

Nam tử Hắc y thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nàng còn sống là tốt rồi!

Nam tử hắc y nhân đi tới, mang theo Hoa Linh đi, ai cũng không biết bọn họ đi nơi nào...

Ai cũng không biết nam tử hắc y kia đã nói gì với Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net