Chương 81: Mười dặm hồng trang (3) tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Hả...? Đứa con bất hiếu?” Cổ Nhược Phong nghiêng người tiến lên một chút, “Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách làm mẫu thân của mẫu thân ta sao?” Vì quyền lợi địa vị của mình, không tiếc đem mẫu thân đẩy vào Cổ gia giống như hang sói ở kinh thành Mộ Dung! Nàng vốn là người Cổ gia, làm sao không biết gia tộc Cổ gia tranh đấu kịch liệt như thế nào! Đem Cổ Uyển Ngưng mười tuổi đẩy vào hoàn cảnh như vậy, thật là tàn nhẫn!

Vu Tình tức giận trợn tròn mắt: “Nàng có thể gả vào Cổ gia ở kinh thành đều là nhờ công lao của ta! Mọi thứ ta làm đều là vì muốn tốt cho nàng! Nếu ta không có tư cách thì ai có tư cách?

“Ha ha...” Cổ Nhược Phong cảm thấy mình và nàng hoàn toàn không có tiếng nói chung! Nếu nói hợp tình hợp lý như thế, vì sao sâu trong đáy mắt lại né tránh?

“Sau này mẫu thân và các ngươi không có bất kỳ quan hệ gì, nghe rõ chưa?” Cho nên sau này không cần tìm mẫu thân đòi hỏi bất kỳ cái gì! Trong lòng Cổ Nhược Phong nàng chưa từng có thân thích gì! Ngươi chọc phải ta, vậy thì nói trước nên chuẩn bị sẵn sàng đi, phải biết, giống như chú nàng ở kiếp trước vậy, chết không có chỗ chôn, thi thể cũng bị nàng tận tay bón cho sói an!

“Ngươi!” Cổ Kỳ chưa bao giờ gặp qua người nào hung hãn như vậy! Hơn nữa còn là cháu của hắn! Hắn sống lâu như vậy, cho dù gia chủ hiện tại của Cổ gia là Cổ Hạo Nhiên, gặp hắn cũng phải cung kính ba phần! Tại sao Cổ Uyển Ngưng lại dạy ra một đứa con bất hiếu như vậy! Đúng rồi, Cổ Uyển Ngưng này là đứa con bất hiếu, bản thân nàng cũng không có đức hạnh gì! Nếu không sao lại bị đuổi ra khỏi Cổ gia, hoàn toàn không có một chút mặt mũi nào, đã thế còn gả cho Thành Chủ! Chỉ là... nghĩ đến mười tám dặm hồng trang kia,  đôi mắt Cổ Kỳ liền lóe sáng lên! Của hồi môn kia không phải ai cũng có thể nhận ra được!

Trước đó hắn nghe nói Bách Hoa sơn trang bị diệt môn chỉ trong một đêm, nay đổi thành Huyết Nguyệt sơn trang, tuy trong lòng cảm thấy sợ hãi nhưng tên một sơn trang lại đậm mùi máu tanh như vậy, mặt nạ màu bạc y phục màu đỏ, lại còn có một phu nhân mặc y phục màu đen, người như vậy, nhìn cũng biết là người không dễ đối phó! Nhưng mà, tại sao sau đó lại không thấy Bách Hoa sơn trang có bất kỳ hành động gì, tuy trong lòng bọn hắn cảm thấy bất an, nhưng bọn hắn chẳng qua chỉ là một Cổ gia nho nhỏ ở thành Vô Hỏa mà thôi, không cần thiết phải làm vật hi sinh cho các thế lực khác!

Rồi sau đó liền nghe thấy hạ nhân nói Cổ Uyển Ngưng lại xuất hiện ở thành Vô Hỏa, nhưng mỗi ngày đều ở chung một chỗ với Hỏa Diễm thành chủ! Sau khi hắn phái người đến Cổ gia ở kinh thành nghe ngóng, lại hòa ly với Cổ Hạo Nhiên rồi! Hòa ly? Kia căn bản là bị hưu! Đuổi ra khỏi nhà, không cho một phân tiền, mặt mũi của Cổ Kỳ hắn bị nàng làm cho mất sạch! Hơn nữa Cổ Hạo Nhiên còn nói, nếu dám chứa chấp Cổ Uyển Ngưng, vậy gia chủ Cổ gia nho nhỏ ở thành Vô Hỏa như hắn cũng không cần làm nữa!

Nhưng, hắn không biết, Cổ Hạo Nhiên vốn không có nói như vậy, người Cổ Kỳ phái đi vô tình gặp gã sai vặt của Thượng Quan Mạn Nhu, cũng hỏi thăm tin tức từ hắn! Bởi vì Cổ Hạo Nhiên khăng khăng cho rằng chuyện hắn và Cổ Uyển Ngưng hòa lỳ là do Thượng Quan Mạn Nhu động chân động tay trong đó! Cho nên, thái độ càng ngày càng lạnh nhạt với nàng, điều này khiến cho Thượng Quan Mạn Nhu cảm thấy vô cùng oán hận! Cho nên gã sai vặt của nàng nói như vậy cũng là bình thường!

Vì vậy, cho dù Cổ Uyển Ngưng xuất hiện ở trên đường cái giữa ban ngày, Cổ Kỳ cũng đã phái người đi nói một tiếng! Nói rõ để cho nàng tự sinh tự diệt!

Mà ngày đại hôn ấy, Cổ Kỳ nhận được tin Cổ Hạo Nhiên dùng bồ câu đưa tới, khiến hắn đi ngăn cản Cổ Uyển Ngưng gả cho Hỏa Diễm! Hắn nghĩ bị chồng ruồng bổ liền gả cho người khác, lại còn tái giá trong thời gian ngắn vậy, việc này đổi thành bất kỳ người nam nhân nào cũng khó có thể tiếp nhận được!

Ngày ấy vốn định tiến đến nhục mạ Cổ Uyển Ngưng một chút, mình lấy lí do “Đại Nghĩa Diệt Thân”, cũng không nghĩ đến lại thấy nhiều đồ cưới như vậy! Đồ cưới kia, có giá trị bằng mấy cái Cổ gia ở thành Vô Hỏa! Nhưng... tài lực mà Cổ Hạo Nhiên quản lý ở Cổ gia còn vượt xa chín trăm chín mươi chín món đồ cưới này!

Cho nên, lúc đó hắn đã hạ quyết tâm nhất định phải ngăn cản đám cưới này, mang Cổ Uyển Ngưng trở lại Cổ gia, còn phải mang cả đồ cưới kia nữa!

Mà sự thật lại luôn nằm ngoài dự kiến của hắn, cỗ kiệu của hắn còn chưa đi đến chỗ ngoặt đã bị người hung hăng đánh cho ngất xỉu! Khi tỉnh lại trước mặt hắn liền là cảnh tượng như vậy!

Nhưng người trước mặt dù gì cũng là nữ ngoại tôn của hắn! Thế nào cũng không đến mức đuổi cùng giết tận một lão nhân gia như hắn!

Nhưng mà, nhìn vẻ tàn nhẫn trong mắt Cổ Nhược Phong, hắn không thể tin được, đây rõ ràng chỉ là một nha đầu mười sáu tuổi, có người nào so sánh nổi với sự độc ác với nữ tử này! Có thể ở nơi như địa ngục này mà mặt không đổi sắc, còn có thể nhiệt tình ăn điểm tâm, nhất định là đã sớm quen với cảnh tượng như vậy rồi!

Cổ Kỳ không cam lòng, nhưng vẫn có chút sợ Cổ Nhược Phong, trong lòng nghĩ chờ hắn ra khỏi đây, nhất định sẽ làm cho nàng đẹp mặt!

Cổ Nhược Phong thật sự mệt mỏi khi phải cùng nói chuyện với kẻ yếu mà còn tự cho mình cái quyền đi giảng đạo lý cho người khác! Phất phất tay: “Si, đưa bọn họ ra ngoài.” Sau đó liền cùng Phong Huyết Lân, hai người xoay người đi ra ngoài, chỉ còn lại một mảnh vạt áo màu đỏ.

Hai người Cổ Kỳ và Vu Tình đứng ở trước cửa Huyết Nguyệt sơn trang, ngẩng đầu không dám tin nhìn dòng chữ to đỏ như máu kia!

“Huyết... Huyết Nguyệt sơn trang...” Tuy Vu Tình không biết Huyết Nguyệt sơn trang này lợi hại như thế nào, nhưng đã từng nghe bọn hạ nhân nói qua, diệt Bách Hoa sơn trang chỉ trong một đêm, chính là do trang chủ bây giờ làm!

“Vậy nam tử kia là trang chủ của Huyết Nguyệt sơn trang?! Vậy chẳng lẽ Cổ Nhược Phong cũng là người trong trang?” Cổ Kỳ thầm nghĩ, buổi sáng sau khi hắn ra khỏi cửa vẫn ở trong kiệu, nhắm mắt dưỡng thần, dáng vẻ như một Đại lão gia, không để ý đến chuyện bên ngoài, hơn nữa không đi cùng một đường với đội ngũ đón dâu, dĩ nhiên không biết hôm nay Cổ Nhược Phong mặc y phục màu đỏ!

Nhớ lại hành động thân mật vừa rồi của hai người, Cổ Kỳ không khỏi hừ lạnh một tiếng, khóe mắt liếc nhìn Vu Tình một cái: “Hừ, còn nhỏ tuổi đã biết đi quyến rũ người, ngươi dậy dỗ nữ nhi thật tốt!” Phất tay áo rời đi, hắn cũng không tin trang chủ Huyết Nguyệt sơn trang này có thể vì một nữ nhân mà đi đối phó với Cổ gia! Chỉ dùng một ngày để tiêu diệt Bách Hoa sơn trang làm của riêng, thực lực như vậy khiến người ta vừa cố kỵ vừa muốn phá hủy nó! Nếu Huyết Nguyệt sơn trang vẫn không có mắt muốn động đến Cổ gia, vậy chỉ sợ là sẽ gặp phải sự hợp tác tấn công của mấy thế lực! Đến lúc đó sợ rằng đến chết thế nào cũng không biết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net