chương 64: Trận chiến một chiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phụt!!!!Rầm!!!! 

Đám quái vật bắn ra các đòn thủy độn, lôi độn, hỏa độn về phía Naruko, sức công phá kinh khủng của chúng đã khoét một hố sâu dưới lòng đất, cây cối xung quanh thì bị đổ rạp hoặc bị thiêu trụi. Nếu như Naruko chúng đòn đó  không chết thì cũng trọng thương, nhưng rất tiếc cho chúng là Naruko không phải hình nhân tập luyện mà đứng yên chịu đòn, mà là con thú săn mồi với nanh vuốt sắc nhọn, vô cùng sắc nhọn.

GÀOOO!!!!! 

Tiếng gào thảm thiết phát ra từ phía đám quái vật không biết từ khi nào mà Naruko đã xuất hiện sau chúng, Ba Naruko cùng khống chế một con quái vật, hai người đạp con quái xuống đâm kunai vào tứ chi của nó còn một người còn lại sử dụng thanh katana đâm xuyên vào tim của con quái vật.( 8 bóng phân thân và một thực thể )

xoẹt!

3 Naruko đồng thời rút kiếm ra, đám quái vật bị ghim xuống đất cũng không giãy dụa nữa chúng từ từ tan rã. 

Bùm!!!

Các bóng phân của Naruko biến mất cô từ từ đi lại gần kakuzu, cô đứng đối mặt với hắn, Naruko giơ thanh kiếm lên chĩa về phía Kakuzu đang chết đứng phía trước ( Kakuzu có ý quan sát sử dụng đám quái vật để tìm hiểu và phân tích Naruko không ngờ trận chiến chỉ diễn ra trong chớp mắt hắn đã mất 3 mạng sống của mình làm Kakuzu không khỏi bàng hoàng trước thực lực của Naruko. Đồng thời hắn cũng không kịp phân tích Naruko, Kakuzu không nhìn ra được làm sao mà Naruko xuất hiện phía sau đám quái vật điều đó khiến hắn vô cùng kiêng kị và ẩn chút sợ hãi trong lòng. )

" Đám vật cản đã biến mất bây giờ thì đến lượt ngươi đó!"

Nghe vậy Kakuzu không khỏi quay về phía Hidan tỏ vẻ bản thân đổi ý, ngay sau đó tấn công về phía Naruko.

" HA! Hidan ta đổi chủ ý rồi! Nhanh giúp ta một tay nào!  "

" Kakuzu ngươi tự vả mặt mình hơi nhanh đó! " Hidan không khỏi đứng cười nhạo kakuzu

" Câm miệng! Mau giúp ta một tay." Kakuzu thấy Naruko linh hoạt tránh né mọi đòn tấn công của mình còn tên ngu kia thì cố chọc tức nên không khỏi nổi khùng 

"Được rồi đừng nóng tính! Chịu chết đi!!!" Hidan xách liềm quét về phía Naruko, hai kẻ thay phiên nhau tấn công, những lúc ra đòn đều linh hoạt, che đậy chỗ trống chiêu thức cho nhau một cách nhuần nhuyễn.

Naruko vẫn không ngừng tránh né mà không đánh trả một đòn giống như đang chờ đợi một thứ gì đó.

Kakuzu sử dụng thổ thuật bắn nhiều tảng đá lớn về phía Naruko, ngay sau đó Hidan ném một đống bùa chú nổ về phía tảng đá.

Bùm!!!!

Bùa chú ném ra nổ tung những tảng đá tạo ra những mảnh đá vụn và bụi đá bắn về phía Naruko, Ngay lập tức Kakuzu và Hidan quay ngươi phi thân rời đi.

Chạy một đoạn xa Hidan lại không chịu nổi mở miệng

" Kakuzu! Bệnh của mày lại tái phát à! " Hidan cười đểu Kakuzu

"Hidan thằng chó! mày không thể im lặng sao? Muốn chết tao tiễn mày một đoạn, lão tử làm gì có bệnh gì? " Kakuzu không khỏi nổi bão chỉ một lúc thôi mà hắn mất 4 quả tim, nếu không lấy quả tim con nhỏ đó cơn tức này hắn không thể nuốt trôi. Nhưng có vẻ con nhỏ đó có át chủ bài của riêng mình hắn không muốn mạo hiểm tính mạng của mình.

" Mày đương nhiên là có bệnh mày không nhớ sao? là bệnh sợ chết đó mỗi khi mày gặp kẻ mạnh hơn lại tái phát, không phải lúc trước mày gặp con nhỏ đó nên bệnh tái phát sao!!!" Hidan vừa cười vừa nói 

" Hidan!! Bút này tao nhớ mày hay coi chừng cái mạng chó sau khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ lần này tao sẽ lấy nó sau khi hoàn thành nhiệm vụ!!!"  Kakuzu hỏa khí ngất trời nhưng lại không thể phát, hắn không ngừng tự nhủ chờ nhiệm vụ xong đã, chờ nhiệm vụ xong đã. Bất quá tiếng cười của Hidan vẫn không ngừng Kakuzu không khỏi quay về phía Hidan phát hỏa nhưng chưa kịp phát thì tiếng cười của Hidan chợt tắt. Hidan ngừng bước chân kinh ngạc nhìn phía trước đồng thời chỉ tay cảnh cáo Kakuzu 

"Kakuzu coi chừng phía trước! " nghe lời cảnh cáo Kakuzu dừng bước quay đầu nhìn về phía tay Hidan chỉ

Vụt!!

Một cơn gió lướt qua khiến cho Kakuzu trong tích tắc chưa nhìn thấy phía trước nhưng ngay sau đó hắn thấy phía trước không có gì không ổn, thì nghĩ Hidan lại bầy trò chọc hắn nên Kakuzu quay phắt nhìn về phía Hidan

" Mày muốn chết à!...." Kakuzu vừa nói được vài tiếng nhưng hắn nhìn trạng thái của Hidan không đúng Hidan như đứng hình khuôn mặt kinh ngạc cánh tay chỉ về phía trước vẫn đang giơ.

keng!

Kakuzu nghe thấy tiếng động phát ra từ đằng sau tự nhủ bản thân quá chủ quan, Kakuzu quay lại vừa kịp nhìn thấy Naruko cách đó không xa đang tra kiếm vào vỏ.

Phụt!!!

Từ người Hidan phóng ra một lượng lớn máu tuôn ra như suối bắn ra bốn phía, Kakuzu ở bên cạnh dính một thân máu.

Bộp!!! Bộp!!!

Cơ thể của HIdan bị cắt ra không ngừng rơi xuống đất, máu nhiễm đỏ một vùng phần cơ thể thì chất như đống thịt vụn, trên đống thịt vụn đó chỉ còn lại cái đầu của Hidan là nguyên vẹn. Kakuzu thấy vậy theo bản năng lùi bước hắn nghĩ Hidan nói đúng hắn có bệnh, bệnh sợ chết rất nặng. 

Kakuzu bản năng quay ngươi chạy trốn nhưng Naruko làm sao cho hắn được như ý 

xoẹt!!! bộp!!

Naruko lập tức vung kiếm về phía Kakuzu, Kakuzu chỉ cảm thấy một cơn gió xoẹt qua hắn cũng không muốn dừng lại mà tiếp tục phi thân, đột nhiên cơ thể hắn nghiêng về phía trước, Kakuzu ngã xuống đất, bây giờ Kakuzu mới phát hiện tình trạng của mình cánh trái của hắn đã mất chân phải đã đứt lìa rơi đằng sau.

" Đừng giết ta!!! Đừng giết ta!!! Ngươi muốn gì ta cũng cho ngươi!! Tiền ta có rất nhiều tiền!! Ta có thể cho ngươi thông tin bí mật của Akatsuki.......  " Kakuzu hoảng loạn dùng cánh tay còn lại  rút quyển sổ tiết kiệm trong người ra, hắn thậm chí quên mất hắn có thể nối lại tay chân của mình.

" Ngươi yên tâm bí mật của ngươi ta sẽ tiếp thu hết! còn mạng ngươi xuống địa ngục hỏi diêm vương đi! Đương nhiên chưa phải bây giờ ngươi phải thưởng thức những đau đớn mà ngươi đã tạo ra cho Yugito." Naruko lạnh tanh nói, muốn xin tha, nực cười những kẻ mà hắn đã giết có ai chưa từng muốn được sống hắn có tha sao, đáp án đương nhiên là không.

Không lâu sau

Thảm trạng của Hidan được lặp lại trên Kakuzu, Naruko nhặp quyển sổ tiết kiệm rơi dưới đất đồng thời xách hai cái đầu đi vào khe nứt không gian.

" Thập vĩ! Hai đống rác kia dải xuống biển cho cá ăn đi! " Naruko bước vào khe nứt vừa bảo Thập vĩ dọn rác.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net