Nam Dohyon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nam Dohyonnnn...cậu đứng lại ngay cho tôiiii.

Tiếng thầy tổng phụ trách réo rắt khắp hành lang. Những học sinh đi lại ở đó chỉ cảm nhận được một cơn gió vụt qua cùng tiếng cười giòn giã, theo sau là bóng dáng hơi ục ịc của thầy tổng phụ trách cầm cái thước gỗ người phủ đầy bột mì giận dữ hét lớn.

Dohyon vừa chạy vừa hỉ hả cười, nó luồn lách từ hành lang toà A đến toà C, rồi trốn biệt vào một góc dòm thầy tổng láo liên tìm khắp mọi nơi. Chờ cho thầy bỏ cuộc nó mới rời khỏi chỗ núp, hả hê tìm đến chỗ anh em tụ tập.

---Một góc trong sân bóng của trường.

- Đưa tiền đây hehe.- Jeongmo cười phớ lớ nhìn cả bọn mặt ỉu xìu xìu.- Tao đã bảo rồi không đứa nào tin tao cơ.

- Eo ơi ông này may mắn vl...lần sau (đ)ếch cá củng gì hết.- Minhee than vãn luyến tiếc nhìn tờ 5000 won cứ thế rơi vào tay ông anh lớn.

- Im đi Minhee, mày nói câu đấy bao nhiêu lần rồi hả?! Có lần nào là không mất tiền cho ông ý đâu.- Wonjin bực bội dúi tiền vào tay Jeongmo nói.

- Ai mà nghĩ thằng Dohyon nó bạo thế.- Minhee nhăn nhó.

- Mất một chầu kem rồi Pyo ạ.- Eunsang quay sang mếu máo với Dongpyo.

- Ai bảo tự dưng đi cược với ông ý.- Dongpyo nguýt Eunsang một cái khét lẹt.- Cho vừa...

- Cá nhau cho nhiều vào bảo sao nghèo bền vững. Cứ ngoan như tôi có phải đáng yêu không?!- Hyungjun bĩu môi nói.- Lần trước thì bỏ thuốc sổ vào nước, lần này thì lăn bột...thằng này đúng là ăn gan hùm. Nghĩ cho anh người yêu lại thấy buồn. Mấy người đúng là đồ không tim.

- Ủa rồi trò hôm nay không phải do mày khởi sướng hả?! Cái gì mà "Mày ơi tao thèm tôm lăn bột, mày lăn ông tổng chơi đi"??! Lái cũng ít lụa.- Eunsang nhìn Hyungjun hỏi.

- Thương anh người yêu mà toàn nghĩ trò cho thằng Dohyun làm. Mày gián tiếp làm tao mất tiền đấy. Bởi thế mới nói không nên chơi với bọn có bồ.- Minhee nhìn Hyungjun.

- Tao mới thấy ông Yunseong đi ngang qua đây.- Wonjin vu vơ nói.

- Á đù...anh ơi hổng phải vậy đâu...- Minhee giật mình định chối nhưng phát hiện bị lừa liền quay sang quyết sống mái với Wonjin.

- Tự vả vl không :))))).- Eunsang cười ngặt nghẽo.

- Mày im đi Eunsang, cười nữa tao bẻ răng đấy. = = - Minhee đang chiến hăng vẫn còn tỉnh táo để quay ra mắng.

- Mày thử xem.- Dongpyo thách thức nhìn Minhee.

- Eo ơi Pyo của mừn ngầu théee.- Eunsang mắt chớp chớp nhìn Dongpyo.

- Thôi ớn quá đi. Đừng tưởng tôi bênh cậu là làm gì cũng được nhé.- Dongpyo lườm Eunsang.

- Ê các ông, tôi về dồi.- Nam Dohyon từ đâu nhảy ra làm cả đám giật mình.

- Tông môn mày, thằng kia...tại mày mà tao mất tiền.- Minhee thấy Dohyon thì nhảy dựng lên.

- Chả hiểu sao, ai kêu ông cá với ông Jeongmo cơ.- Dohyon chỉ ha hả cười.- Anh Cửu tí nữa làm tí tửu nhỉ?!?

- Oke con dê :))))

- Trẻ con mà đòi uống rượu, tao mách thầy Wooseok.- Hyungjun chống nạnh nói.

- Cái gì mà uống rượu?! Tôi không thèm cái thứ kinh khủng đấy.- Dohyon bĩu môi.- Ra làm chai sting cho khoẻ thôi.

- Nhìn mày tự dưng tao lại nhớ quả mặt ông tổng lúc bị lăn bột. Hí hí...- Jeongmo lật phật xấp tiền cười cười nói.

- Nhìn giống dưa hấu tẩm bột lắm. :)))

- Cả cái đoạn ông ý chạy đuổi theo mày nữa chứ. :D

Cả lũ bò lăn ra mà cười. Đúng là bọn nghịch ngợm. Cả trường này ai cũng biết Nam Dohyon là đứa chuyên làm mấy trò quậy phá giáo viên và đằng sau nó là cả một ekip vô cùng hùng hậu. Nhưng cớ sao nó vẫn cứ bình an vô sự mà không bị gì?! Vì hơn cả sau nó còn có...

- Hyungjun...

- Anh Mingyu.- Hyungjun vui vẻ nhìn anh người iu vừa đến.

Kim Mingyu - Hội trưởng hội học sinh, là thành viên mấu chốt. Một con người nghiêm túc vô cùng nhưng vẫn hay lấy việc công làm việc tư, bao che cho mấy trò nghịch dại của cái đám nhí nhố này. Vuốt má Hyungjun một cái, Mingyu liền tia ngay Dohyon và Jeongmo.

- Hai đứa mày liệu hồn nhé. Nghịch nó vừa thôi, thầy ấy đệ đơn xin thôi việc rồi đấy. Một đứa sắp ra trường một đứa mới vào trường được một học kì...muốn bị đuổi hết hay sao!?!

- Bọn tao chỉ thay trời hành đạo thôi mà. Cả trường lại chả vui vcl ra :)))).- Jeongmo cười cười.

- Ừ ý ai bảo ông ý xấu tính.- Dongpyo gật đầu tán thành.

- Ờ, ông ý thu cái ipod của tao chỉ vì tao vô tình lướt qua cửa phòng ông ý mà không đứng lại chào.- Hyungjun phụng phịu.

- Chúng mày nói anh lại nhớ năm ngoái ổng gõ đầu anh sưng u một cục.- Jeongmo cũng gật gù.

- Nhiêu đấy lý do là đủ để Remove ổng rồi đấy.

- Chuẩn luông.

Kim Mingyu thở dài, cậu không biết phải nói gì với cái đám này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net