Chương 14: Lửng có nghi vấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chỉ đến một nơi nữa thôi!" Ngài Cáo hét lên.

"Và con sẽ cá rằng con biết nơi sẽ đến đó," một Cáo Nhỏ nói. Nó là đứa nhỏ nhất trong hai đứa.

"Đâu?" Lửng hỏi.

"Tốt," Cáo Nhỏ Nhất nói. "Chúng ta đã đến chỗ Boggis và Bunce nhưng chúng ta chưa từng đến chỗ Bean. Đó sẽ là Bean."

"Con đúng rồi," Ngài Cáo nói. "Nhưng con không biết nơi nào ở chỗ Bean mà ta sẽ tới."

"Đâu?" chúng đồng thanh hỏi.

"À há," Ngài Cáo nói. "Mọi người chỉ cần chờ và xem thôi." Họ đang đào khi họ nói chuyện. Đường hầm đang tiến về phía trước rất nhanh.

Đột nhiên Lửng nói, "Không phải điều này làm anh lo lắng một chút sao?"

"Tôi lo lắng?" Ngài Cáo nói. "Cái gì?"

"Tất cả những thứ... thứ cắp được"

Ngài Cáo dừng đào và nhìn chằm chằm vào Lửng như thể anh ta đã hoàn toàn bị điên. "Anh bạn thú già của tôi ơi," anh ta nói, "Anh có biết là bất cứ ai trên toàn thế giới người mà có thể từ chối ăn trộm một vài con gà nếu những đứa trẻ của anh ta đang chết đói không?"

Một khoảng lặng yên ngắn ngủi khi Lửng suy nghĩ sâu hơn về điều đó.

"Anh quá đáng kính," Ngài Cáo nói.

"Không gì sai khi được tôn trọng cả," Lửng nói.

"Nhìn kìa," Ngài Cáo nói, "Boggis, Bunce và Bean đang cố gắng giết chúng ta. Tôi hy vọng anh nhận ra điều đó?"

"Tôi có, anh Cáo à, tôi thật lòng," Lửng cao quý nói.

"Nhưng chúng ta sẽ không như họ. Chúng ta không muốn giết họ."

"Tôi hy vọng là không," Lửng nói.

"Chúng ta sẽ không bao giờ làm điều đó," Ngài Cáo nói. "Chúng ta đơn giản sẽ lấy một ít thức ăn ở đây và ở kia để giữ mạng sống cho chúng ta và gia đình chúng ta. Đúng không?"

"Tôi nghĩ chúng ta sẽ phải làm," Lửng nói.

"Nếu họ muốn trở nên tồi tệ, kệ họ," Ngài Cáo nói. "Chúng ta ở dưới đây là những động vật yêu hòa bình hợp lệ."

Lửng ngả đầu sang một bên và mỉm cười với Ngài Cáo. "Anh Cáo," anh ta nói, "Tôi yêu anh quá."

"Cảm ơn," Ngài Cáo nói. "Và bây giờ hãy đào thôi."

Năm phút sau, chân trước của Lửng chạm phải cái gì bằng phẳng và cứng. "Cái quái gì đang xảy ra vậy?" anh ta nói. "Nó dường như một bức tường đá rắn chắc." Anh ta và Ngài Cáo xơá bỏ đất đi. Đó là một bức tường. Nhưng nó được xây bởi gạch, không phải đá. Bức tường  đang ở ngay phía trước chúng, chặn đường đi của chúng.

"Hiện tại ai là người sẽ xây một bức tường dưới đất vậy?" Lửng hỏi.

"Rất đơn giản," Ngài Cáo nói. "Đó là tường của một căn hầm dưới đất. Và nếu tôi không lầm, nó chắc chắn là thứ tôi đang tìm kiếm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net