Chương 15: Hầm rượu táo bí mật của Bean

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngài Cáo kiểm tra cẩn thận bức tường. Anh ta thấy rằng xi măng giữa những cục gạch đã cũ và dễ vỡ, vì thế anh ta nới một tấm gạch ra mà không gặp rắc rối gì mấy và đẩy nó ra. Đột nhiên, từ lỗ mà miếng gạch để lại, hiện ra một khuôn mặt lanh lợi nhỏ xíu với đầy râu. "Cút đi!" nó nói. "Mấy người không thể vào trông đây! Đây là chỗ của tao!"

"Trời ơi!" Lửng nói. "Đó là Chuột!"

"Thật là con thú hỗn láo!" Ngài Cáo nói. "Tao đã quên mất rằng bọn tao có thể tìm thấy mày ở  chỗ nào đó dưới đây."

"Cút đi!" Chuột la hét lên. "Đây là chỗ của tao! Tao ở đây trước!"

Ngài Cáo đưa ra một nụ cười rực rỡ, lộ ra hàm răng trắng của mình. "Chuột yêu quý," anh ta nói nhẹ nhàng, " Tao cũng là kẻ đói bụng và nếu mày không nhanh chóng biến đi, tao sẽ chén hết mày trong một miếng!"

Lời dọa đó đã hoạt động. Chuột biến mất nhanh chóng. Ngài Cáo cười lớn và bắt đầu đẩy nhiều miếng gạch từ trên tường ra. Khi anh ta làm xong một cái lỗ lớn, anh ta trèo qua đó. Lửng và Cáo Nhỏ Nhất theo sau anh ta vào trong.

Họ tìm thấy bản thân mình trong một hầm rượu lớn, ẩm ướt, tăm tối. "Nó đây rồi!" Ngài Cáo hét lớn.

"Cái gì đây?" Lửng nói. "Nơi này hoàn toàn trống rỗng."

"Những con gà tây đâu rồi?" Cáo Nhỏ Nhất hỏi, nhìn xuyên qua bóng tối. " Con nghĩ lão Bean nuôi gà tây."

"Hắn đúng là kẻ nuôi gà tây," Ngài Cáo nói. "Nhưng ở đây không có gà tây mà chúng ta cần giờ. Chúng ta có nhiều đồ ăn hơn."

"Sau đó chúng ta cần gì hả bố?"

"Hãy có cái nhìn tốt cho khung cảnh này," Ngài Cáo nói. "Mọi người có nhìn thấy thứ gì mà con thích nhất không?"

Lửng và Cáo Nhỏ Nhất nhìn xuyên qua khung cảnh tranh tối tranh sáng. Khi đôi mắt của họ trở nên quen với bóng tối, họ bắt đầu nhìn thấy cái gì trông như bình thủy tinh lớn đứng trên những cái kệ xung quanh tường. Họ tiến gần hơn. Chúng là những cái bình. Nơi đây có hàng trăm bình như thế, và trên mỗi cái được viết từ RƯỢU TÁO.

Cáo Nhỏ Nhất nhảy cẫng. "Ôi, bố ơi!" nó hét toáng. "Hãy nhìn xem chúng ta dã tìm thấy cái gì này! Rượu táo đó!"

"Chính xác," Ngài Cáo nói.

"Tuyệt!" Lửng la lên.

"Căn hầm rượu táo bí mật của Bean," Ngài Cáo nói. "Nhưng hãy đi cẩn thận. Đừng gây ồn. Hầm này ở ngay dưới nông trại."

"Rượu táo," Lửng nói, "là thực phẩm đặc biệt cho gia đình Lửng. Chúng tôi coi là thuốc - một cốc lớn ba lần một ngày trong các bữa ăn và trước khi đi ngủ."

"Bây giờ chúng ta sẽ có bữa tiệc sang trọng chứ không phải bữa tiệc thường nữa," Ngài Cáo nói.

Trong khi họ đang nói chuyện, Cáo Nhỏ Nhất uống một ngụm trong bình. "Chà!" nó giật mình. "Chàaaa!"

Bạn phải hiểu là đó không là rượu táo bình thường mà ai cũng mua được trong cửa hàng. Nó là đồ thật, nó đốt cháy cổ họng bạn và làm dạ dày bạn sôi lên.

"Ahhhhhhhh!" Cáo Nhỏ Nhất giật thót. "Đây là rượu táo?"

"Khá đủ rồi," Ngài Cáo nói, vồ lấy bình và đổ nó xuống đôi môi mình. Anh ta uống một ngụm rất lớn. "Nó thật tuyệt diệu!" anh ta thì thầm, chiến đấu vì hơi thở. "Thật thần kỳ! Thật đẹp!"

"Lượt của tôi," Lửng nói, lấy cái bình và nghiêng đầu của anh ta. Rượu táo ào ào xuống họng anh ta. "Nó.. nó như là vàng tan chảy ấy!" anh ta giật nảy. "Ôi, Cáo, nó... như là uống ánh nắng mặt trời và cầu vồng vậy!"

"Đặt nó xuống ngay lập tức! Sẽ không có gì rời khỏi tao đâu!" Chuột ở kệ cao nhất trong hầm,  đang ló ra từ sau một bình lớn. Ở cổ cái bình có một ống cao su nhỏ, và Chuột đang sử dụng ống đó hút rượu táo.

"Mày say rồi!" Ngài Cáo nói.

"Đừng chĩa mũi vào chuyện của tao!" Chuột thét lên. "Giờ mày - kẻ súc vật xấu xí đã  vào đây và bọn mày sẽ bị bắt! Cút đi và để tao uống rượu táo của tao trong bình yên."

Ngay lúc này, chúng nghe thấy một giọng nói của phụ nữ cất lên trong ngôi nhà trên đầu chúng. "Nhanh lên và lấy rượu táo đi, Mabel!" giọng đó gọi. "Mày biết là Ngài Bean không thích chờ đợi mà! Đặc biệt khi anh ấy đã ở ngoài cả đêm trong một cái lều!"

Các con thú đông cứng lại. Chúng hoàn toàn đứng im lặng.  Ở đầu các bậc thang bằng đá từ nhà dẫn xuống căn hầm là có một cái cửa.

Và giờ có ai đó đang mở cửa và bắt đầu xuống trên những bậc thang đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net