Chương 5: Những cái máy kéo khủng khiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi mặt trời mọc vào sáng hôm sau, Boggis, Bunce và Bean vẫn miệt mài đào bới. Cái hố sâu đến nỗi mà bạn có thể đặt cả một ngôi nhà vào trong đó. Nhưng họ không thể đến cuối đường hầm của nhà cáo. Họ thật sự rất mệt và giận dữ.

"Chết tiệt!" Boggis nói. "Ý kiến ngu ngốc này của thằng nào vậy?"

"Thằng Bean đấy," Bruce nói.

Boggis và Bunce đều nhìn chằm chằm vào Bean. Bean uống ngụm rượu táo khác rồi nhét trở lại vào túi. Hắn không hề cho ai uống cùng. "Nghe này," hắn giận dữ, "Tao muốn con cáo đó! Tao sẽ bắt được nó! Tao không bao giờ chịu thua đến tận khi nó trèo lên hiên nhà trước của tao, chết như một cái bánh bao!"

"Chúng ta chắc chắn không thể bắt nó bằng cách đào thế này được," Boggis béo nói, "Tao sẽ không đào bới gì hết nữa."

Bunce, tên lùn bụng phệ bé nhỏ, ngước nhìn Bean và nói, "Mày còn có ý tưởng ngu ngốc nào nữa hả"

"Cái gì?" Bean nói. "Tao không thể nghe theo bọn mày." Bean không bao giờ đi tắm. Hắn thậm chí chưa từng rửa ráy gì hết. Kết quả là, nơi đó có mọi kiểu dơ dáy và sáp và chút ít kẹo cao su và những con ruồi chết và những thứ như thế trong lỗ tai hắn. Đôi khi hắn không nghe thấy gì hết cả. "Nói to lên nào," hắn nói với Bunce, và Bunce la lại, "Còn ý tưởng ngu ngốc nào nữa?"

Bean chà xát cổ sau với một ngón tay bẩn thỉu. Hắn có một cái mụn nhọt ở đó và nó bị ngứa. "Điều mà chúng ta cần bây giờ," hắn nói, "là máy móc... Những chiếc xẻng máy. Chúng ta sẽ có nó trong 5 phút với xẻng máy đó."

Đó là một ý tưởng thật tuyệt và hai tên kia hoàn toàn đồng ý.

"Được rồi," Bean nói. "Boggis, mày ở lại đây sao cho con cáo không thể chạy đi. Bunce và tao sẽ đi lấy cái máy cho chúng ta. Nếu nó cố gắng trốn, hãy bắn chết nó nhanh nhất."

Bean ca gầy đi trước. Bunce nhỏ bé lon ton sau hắn. Boggis béo ở lại nơi cũ, súng của hắn chĩa vào lỗ cáo.

Nhanh chóng, hai chiếc máy kéo có đai chuyền to lớn với những chiếc xẻng cơ khí phía trước chúng cuối cùng cũng vào khu rừng. Bean đang lái một chiếc, Bunce lái chiếc kia. Những cái máy này đều màu đen. Chúng trông như nhũng con quái vật.

"Bắt đầu nào!" Bean la lớn.

"Giết con cáo!" Bunce cũng la lớn.

Những cái máy đang làm việc, cắn những miếng đất lớn ở trên đồi. Cái cây to nơi mà Ngài Cáo đã đào cái lỗ trông như 1 cái que diêm. Trên mọi hướng, những hòn đá bay tứ tung, những cái cây đổ rầm rầm và tiếng ồn chát chúa.

Đi xuống  đường hầm, những con cáo đang ngồi, lắng nghe tiếng ồn khủng khiếp trên kia.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy bố?" những con Cáo Nhỏ khóc lóc. "Họ đang làm gì vậy?"

Ngài Cáo không biết chuyện gì đang xảy ra hay họ đang làm gì.

"Đó là một trận động đất!" Bà Cáo mếu máo.

"Nhìn kìa!" một con Cáo Nhỏ lên tiếng. "Hầm của nhà ta trở nên ngắn hơn rồi! Con có thể thấy ánh sáng!"

Tất cả bọn chúng nhìn xung quanh, và vâng, cuối đường hầm chỉ khoảng một vài feet từ chúng, một vòng tròn ánh sáng phía trước chúng có thể thấy hai cái máy kéo màu đen to lớn ở trên bọn chúng.

"Máy kéo!" Ngài Cáo la lớn. "Và những chiếc xẻng cơ khí! Hãy đào đi cuộc sống của ta! Đào, đào, đào!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net