3. Nô bộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi lê đôi chân nặng trĩu vì lòng buồn man mác, vác vỏ đồ cùng một bao lớn trái cây được đựng bằng áo của tên cừu đen. Nãy giờ đi cùng hắn, nhìn hắn lưng trần săn chắc, cơ bắp cơ bụng chắc nịt vạm vỡ, còn có vài lằn sẹo không những khiến hắn trông mãnh hơn mà còn khiến cơ thể hắn như sở hữu một sự quyến rũ khó tả. Gộp tất cả các yếu tố đó ại, máu trong người tôi sôi sùng sục, mặt mày ửng đỏ cúi gằm xuống không dám nhìn hắn. Sẵn giờ mới để ý, tôi mà đứng thẳng thì cũng chỉ cao tầm hơn chiếc núm kia trên ngực hắn một tí thôi. Thật là sỉ nhục quá đi. Làm quái nào lại có con cừu to lớn vạm vỡ thế này được chứ. Tôi vẫn không thể tin vào mắt mình. Hay vì tôi quá nhỏ bé nhỉ? Cũng đúng... Tôi còn chưa cao bằng mấy bạn gái cùng tuổi nữa mà...cũng có thể nói tôi là đứa nhỏ con nhất đám.

Nãy giờ suy nghĩ đến đủ thứ chuyện thì chúng tôi cũng đã trở về đến nơi của tên cừu này - làng cừu Lurgae. Trời đã xế chiều. Tôi bước theo sau tên cừu đen đi đến giữa bãi cỏ (nơi tôi đã bắt hắn) trong con mắt kinh ngạc của bọn cừu trắng. Bỗng có một tên cừu trắng chạy đến chỗ tên cừu đen cung kính.

"Ngài cừuđen ngài đã trở về, nhưng con sói này là sao ạ?" Tôi chỉ thấy tên cừu đen, hắn ta nhếch miệng cười rồi xoay lại tiến đến chỗ tôi. Hắn túm lấy cái áo bằng len đựng đầy trái cây tôi đang ôm lên rồi đưa cho tên cừu trắng. Tên cừu trắng lại đưa nó cho một tên cừu khác mang đi. Sau đó tên cừu đen nắm tay tôi dẫn đến một bãi đá cao cỡ hai mét. Hắn đẩy tôi đứng lên đó, phía dưới là đám cừu trắng nhìn chằm chằm vào tôi, khuôn mặt hiếu kì chờ đợi phần giới thiệu cư dân mới đến. Một con sói ở giữa bầy cừu, nhưng lại không có được một chút uy lực... thật thảm hại.

"Thần dân thân mến! Con sói con này từ nay về sau sẽ là nô lệ của ta. Hôm nay ta giới thiệu với các bạn." Hắn đột nhiên quay xuống nhìn tôi, khẩu hình khẽ mở như muốn nói gì đó với tôi rồi lại thôi. Hắn trở về phía dân làng.

"Con bé này gọi là Cún. Tuy là nô lệ nhưng cũng là nô lệ của riêng ta thôi. Các bạn cứ xem như dân làng bình thường... Chỉ vậy thôi, mọi người tiếp tục công việc của mình đi." Cún? Sao lại là cún? Tôi là một con sói mà. Haiz nếu không phải tôi đang trong thân phận nô lệ thì tôi nhất định sẽ lên tiếng cãi lại ngay. Nhưng nghĩ lại cảnh cha tôi còn phải khiếp hãi trước hắn thì tôi đành phải nhịn nhục.

"Chúc mừng ngài đã có được một nô lệ." - "Ừ, cám ơn." Hắn nói.

Đám cừu kia tươi cười chúc mừng một tràn. Xong hắn mỉm môi nhẹ gật đầu một cái rồi kéo tay tôi đi vào trong một ngôi nhà gỗ to trên ngọn đồi cỏ cao nhất vùng. Bên hông nhà có một cây Sung Dâu khổng lồ chắc cũng gần trăm năm rồi và còn có vài cây to rải rác gần đấy thuộc các dạng Sồi và Táo. Xung quanh là mảnh vườn trồng rau củ, tôi chỉ kịp quan sát được nhiêu đó thì đã bị lôi vào trong nhà.

Hắn để tôi đứng một bên rồi ngồi phịch xuống bộ ghế dài được làm từ gỗ và lông cừu, chắc là êm lắm, sói bọn tôi chưa bao giờ nằm lên đám lông được muôn loài đánh giá cao đó cả. Gã cừu biếng nhác nằm xuống gác đầu lên tay mình sau đó nói với tôi rằng hãy mang túi đồ vào phòng hắn – căn đầu tiên ở mé tay trái khi vừa vào cửa - để tạm ở đó trước khi hắn sắp xếp một chỗ cho tôi. Phòng tắm ở phía sau, hắn bảo tôi ra ngoài lấy nước từ giếng nấu lên cho ấm rồi mang vào phòng tắm cho hắn. Và có một tầng hầm ở phía dưới, đó là ranh giới cuối cùng, tôi không được phép xuống đó. Hắn tuôn ra một tràn như thế đồng thời nhắm mắt lại nằm nghỉ ngơi. Haiz... hắn không để cho tôi có thời gian thích nghi, xem ra tôi phải bắt đầu làm công việc nô vặt của mình rồi. Tôi vâng một tiếng và làm theo.

Xong việc tôi chạy lên gian phòng trước nơi tên cừu đen đang nằm lõa lồ bán thân, gọi hắn dậy tắm (nghe cứ như là mẹ nhắc con tắm không bắng). Cứ tưởng vậy là rồi ai ngờ...

"Tốt lắm! Trong khi ta tắm em hãy làm bữa chiều..." hắn ngắt đoạn bất chợt, như đang ngẫm lại rồi tiếp tục"...thôi, giờ em vào phòng tắm kì lưng cho ta. Lát nữa tắm xong ta sẽ dạy em làm thức ăn."

Vừa nói hắn vừa đi về phía phòng tắm. Còn tôi đứng trơ ra, hắn bảo kì lưng cho hắn? Không phải chứ, chỉ cần nhìn mỗi lưng trần cùng cơ ngực cơ bụng của hắn thôi tôi đã cảm thấy mình gần như sắp sùi bọt mép chết rồi. Lỡ như còn thấy phần ở phía dưới kia, tôi làm sao sống nổi đây? Tại sao hắn có thể trơ trẽn như thế? Chả phải chúng ta không được phép nhìn thấy vùng nhạy cảm của nhau khi chưa cưới nhau sao? Số tôi xui thay phải làm nô cho gã chủ biến thái. Được tắm và kì lưng cho thì sướng thật đấy nhưng nếu là tôi thì chắc chắc kẻ hầu phải cùng giới với mình thì may ra còn có thể giảm ngại ngùng. Hắn đắp đá vôi lên mặt hay sao mà chả biết ngại nhỉ?

Cừu đen ngoắc tôi đến phòng tắm nằm ở cuối nhà. Trời chập chững tối, hắn châm cây đèn dầu bằng que dim, đặt nó trên một chiếc ghế gần bồn tắm gỗ. Quay lại hắn thấy tôi còn đang bẽn lẽn đứng bám ở cửa, trân trân nhìn vào.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Vào đây." Hắn ra lệnh. Miệng cười cười nhìn tôi, không hiểu sao tôi lại thấy bộ dáng này của hắn đẹp đẽ vô cùng hay do hắn đẹp, hắn làm gì cũng đẹp theo? Tuy không cam tâm nhưng đã là nô lệ rồi, cũng phải nghe theo lời chủ nhân thôi, không sao, chỉ là tắm thôi mà, chỉ cần xem hắn như một đứa trẻ là được, cơ mà có đứa trẻ nào to đùng như vậy chứ. Bước vào phòng tắm, đến gần bồn, một mùi hương nam tính nồng nặc xộc ngay vào mũi khi tâm trí đã trở về với tôi trong thực tại. Cơ thể lõa lồ của tên cừu dần hiện ra sau màn hơi nước và tôi vội nhắm mắt xoay mặt đi cho đến khi nghe tiếng chân hắn bước vào bồn nước mới nhẹ nhõm một chút, bắt đầu đi lại gần. Hắn ngồi trong bồn nước bằng gỗ đang đợi tôi kì lưng cho hắn. Đành vậy, làm nhanh sẽ sớm xong.

Tôi liền bắt tay vào chà lưng cho hắn từ đằng sau, đột nhiên cánh tay tôi bị bắt lấy đem kéo ra trước ngực vạm vỡ song hắn cũng ngã lưng tựa lên thành bồn, gáy hắn áp sát mặt tôi, có lẽ hắn muốn tôi kì ở đấy nữa. Tôi cũng lẳng lặng làm theo, rồi hắn kéo tay tôi xuống bụng khiến tôi nhoài người về phía trước vì tay tôi không được dài lắm, mặt tôi gần sát cần cổ tỏa ra mùi hương nam tính của giống đực, lại thơm không kém, tôi rất muốn há miệng thật to ngoạm một miếng nhưng ...liệu sau khi làm thế thì tôi có còn sống không!? Nhưng tôi là động vật ăn thịt mà, mồi tươi thế này phải làm sao đây. Cuối cùng vẫn phải nuốt nước miếng mà chịu đựng. Sau đó đập vào mắt tôi là hình ảnh mờ ảo dưới nước trong, tim tôi thót lên, tôi nhắm mắt kì vội kì vàng. Mong là việc này sẽ hoàn thành sớm. Đột nhiên nghe thấy tiếng hắn phì cười khiến tôi mở mắt nhìn hắn.

"Không muốn làm thì nói." Hắn không nhìn tôi nhưng vẻ mặt nghiêng có ý cười.

"Thật ạ? Nếu tôi không muốn, tôi có thể nói ạ?"

"Ừ." Câu trả lời của hắn làm tôi ngỡ ngàng, không ngờ đến hắn cho tôi từ chối công việc hắn yêu cầu. Tôi vội đáp lại.

"Vậy tôi không muốn làm việc này. Ngài cho phép tôi ra ngoài làm việc khác nhé?" Tôi mừng rỡ, giọng có chút vui vẻ thốt lên. Đang vội rút tay về chuẩn bị đợi lệnh ra ngoài thì hắn đột nhiên túm lấy cổ tay tôi thật chặt, kéo trở lại vị trí cũ.

"Không. Kì tiếp đi." Một lần nữa hắn khiến tôi ngỡ ngàng... không phải ý hắn... tôi ngập ngừng thắc mắc.

"Nhưng.. nhưng không phải ngài nói..."

"Ta nói em không muốn thì em có thể nói. Nhưng ta có đồng ý hay không thì chưa biết, bây giờ thì tiếp tục công việc của em đi." Trời đất, tôi cứ tưởng tên cừu này thật sự tốt bụng không muốn làm khó tôi. Ai ngờ hắn lại gian manh như vậy, khó tránh lúc trước tôi lại bị hắn lừa. Kết quả bây giờ phải ngồi đây để hắn sai khiến đài đọa. Tôi đành ngậm ngùi nhắm mắt và kì tiếp phần cơ bụng cứng ngắc của hắn. Sờ đến đâu là tim tôi lại đập mạnh đến đấy, như muốn nổ tung ra.

Nhưng có vẻ hắn không tha cho tôi, lại kéo tay tôi xuống dưới... xuống dưới nữa đến khi tay tôi chạm phải thứ gì đó lạ lạ, khi đó tôi có cảm giác tên cừu này như run nhẹ một cái. Tôi mở mắt ra nhìn một chút vì tò mò để cho đỏ mặt vì thấy vật kì dị nằm giữa hai chân hắn nhòe như mặt nước chuyển động, tôi nào có cố tình dán mắt vào, nó cứ lồ lộ ra đó chả kiêng nể ai. Dù thấy không rõ nhưng cũng làm tôi đỏ mặt tía tai. Cái nơi nhạy cảm kia, là dùng để giao phối và không được để ai thấy nơi đó của mình, càng không được để ai khác động vào nếu không phải là bạn đời của mình. Vậy mà tên cừu này thật là... trông hắn thư thái và tận hưởng lắm cơ. Giọng tôi run run cất lên.

"Ngài... Ngài cừu... tôi không kì chỗ đó được không?" Dẫu biết thế nào cũng bị từ chối nhưng vẫn mở miệng cầu xin. Kết quả là nghe hắn trầm thấp hỏi"Khi nào thì em trưởng thành?"

"Thưa, độ tròn hai tuần nữa ạ. Nhưng nếu hôm nay tôi đi săn thành công thì có thể cha sẽ làm lễ trưởng thành cho tôi luôn..." Nói xong tôi mới thấy hối hận, không biết nhắc tới việc đi săn lúc sáng có khiến hắn tức giận hay không.

Bỗng nghe hắn mỉa mai.

"Nhỏ như vậy ai mà làm lễ cho?"

Có nhỏ lắm đâu, bọn thỏ nhỏ thế còn được làm, cớ gì tôi không thể? Tôi thoáng bĩu môi, nghe hắn nói tiếp

" Hai tuần? Đầu tháng chín? Có phải là sớm quá không? Nhìn em thế nào cũng phải ba bốn năm nữa mới trưởng thành."

"Nhưng thực sự tuổi của tôi chỉ cần hai tuần nữa là trưởng thành rồi ạ."

Hắn lại suy ngẫm, không! Trông giống đang suy tính hơn, lại mưu đồ gì nữa đây...

"...Thôi được rồi em ra ngoài đi. Tắm xong ta sẽ gọi." cuối cùng thì... Haw...tôi yêu cảm giác được toại nguyện lắm cơ.

Tôi mừng rỡ cảm ơn hắn rối rít xong vội ra ngoài chờ nghe hắn gọi sai vặt việc khác. Trong khi đó tôi đi nhìn xung quanh nhà, nhìn mọi ngóc ngách xem ngôi nhà này có gì. Nhưng trông còn đơn sơ lắm, sạch và gọn, không bài trí nhiều. Chỉ có bộ ghế, vài ba tủ kệ, bàn và những hộp đèn dầu. Thêm nữa thì có thảm lông thật lớn đặt dưới bộ ghế ở phòng khách rộng, chân cầu thang dẫn lên lầu trên được đặt bên trái phải cửa đi vào thêm khoảng mười lăm bước (chân tôi).

Lát sau hắn bước ra ngoài gọi tôi xuống bếp, dạy cho tôi nấu một số món thực vật, luộc, hấp, xào các kiểu, dễ chế biến hơn là thịt. Hắn còn tiết lộ với tôi là gần đây có một con suối lớn, nếu tôi không ăn được thức ăn này thì có thể ra đó bắt cá mà ăn. Hoặc có thể đi vào khu rừng thuộc sở hữu của hắn săn vài con thú nhỏ. Thú nhỏ theo ý hắn là thú loại nhỏ chứ không phải là thú con.

Vậy là khi hắn ngồi trong nhà ăn chiều thì tôi lại mang một xô nước bằng gỗ ra sông bắt vài con cá về nướng lên mà ăn qua bữa. Tối đến hắn làm việc gì đó trên chiếc bàn cạnh ghế dài nơi tôi đang ngồi dật dờ. Hắn cầm một cây bút gỗ đã được đốt cháy thành than ở phần đầu rồi dùng khoản đã cháy đen viết viết lên giấy ngà vàng. Tôi cũng chả buồn để ý nữa. Nói tóm lại ở đây không có bạn cũng chẳng có ai tán gẫu hay chơi đùa, tôi chết dần bởi phát chán.

*****

(Hãy vote đuy nào)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net