Những dòng tâm sự cuối cùng ngày ra trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những dòng tâm sự cuối cùng ngày ra trường:

1. Lên cấp hai, ta nhớ về thời cấp một, cấp ba ta nhớ về cấp hai, sau khi lên đại học lại hoài niệm cấp ba. Như một quy luật tự nhiên, chúng ta ôm ấp kỷ niệm theo từng năm tháng...

2. Nếu có thể quay lại năm cấp ba, tôi nhất định sẽ không bỏ lỡ có hội, để có thể thẳng thắng thổ lộ tình cảm của mình với cậu ấy.

3. Trở về trường lấy bằng tốt nghiệp cấp hai, đột nhiên trong lòng có một cảm xúc rất kỳ lạ. Tôi đối với nơi này từng cho rằng giống địa ngục, rất muốn nhanh thật nhanh thoát khỏi đây. Bây giờ trở lại, cảm thấy hết đỗi thân quen, cũng thấy rất xa lạ. Trong lòng có chút đợm buồn, có chút hối tiếc và cũng rất nhớ...

4. Từ hôm nay trở đi, mẹ sẽ không còn hối thúc đi học, tập sách không còn trên bàn, cặp, đồng phục cũng gói gọn trong góc tủ....

5. Vừa mới nói lời "xin chào", chớp mắt một cái đã phải nói "tạm biệt" và ngậm ngùi chia tay. Thoáng một cái, chúng ta đã không còn được ngồi trên ghế nhà trường.

6. Bạn bè từng rất thân thiết ở cấp một, cấp hai, sau khi chuyển trường rồi, cách xa mấy năm không gặp. Vô tình gặp nhau trong sân trường cấp ba, một trong hai người, rất muốn chạy lại nói chuyện giống như lúc trước. Nhưng người đó lại xem như không quen, một cái ngoái nhìn cũng không...

7. Đêm trước khi tốt nghiệp, ký túc xá tập thể đi ra ngoài uống rượu, một số say rượu, một số người tỉnh táo. Ngày hôm sau, ký túc xá đã trống, họ rời đi. Cô nằm xuống giường, quay mặt vào tường, giống như đang ngủ. Anh đưa hành lý cho bạn ngoài cửa, cẩn thận đến gần giường của mình, vòng tay tạo thành một cử chỉ ôm giữa không trung, nhẹ nhàng nói lời tạm biệt và rời khỏi. Nhưng không biết người nằm trên giường đã bật khóc. (Tiểu thuần dịch)

8. Một ngày nọ, tôi giật mình nhận ra, mình đã không còn là học sinh nữa...

9. Lễ tri ân năm đó, lần cuối tôi khoác lên người bộ đồng phục, lần cuối nắm tay bạn bè cười đùa, lần cuối ôm nhau mà khóc. Khi ấy, với tôi, đây không phải là sự giải thoát mà là chia ly...
Mãi về sau này, tôi vẫn nhớ về lễ tri ân duy nhất và cũng là lần cuối cùng của đời học sinh!

10. Tôi của bốn năm sau khi tốt nghiệp cấp ba, đã không thể là cô bé năm đó. Hiện tại, rất nhiều việc tôi phải suy nghĩ để lo cho tương lai sau này. Khi kiệt sức, lại thầm mong, được quay về thời học sinh...

11. Khi còn là cô bé nữ sinh, hay cùng đám bạn bàn về tương lai xa xôi, tự lên kế hoạch công việc, thấy thích cảm giác sắp trưởng thành và được làm người lớn. Sau này, lại muốn quay về khoảng thời gian hồn nhiên ấy, không muốn trưởng thành nữa.. vì tôi nhận ra, tất cả mọi thứ trên đời đều không đơn giản như vậy.

12. Bạn cấp ba gặp lại sau mấy năm, cũng chỉ đơn thuần là người dưng, nếu thân thiết một chút thì gật đầu mỉm cười không thì lướt qua nhau. Đó là loại cảm giác đau đớn nhất!

13. Ngày cuối cấp chia tay nhau, bạn bè hứa hẹn rất nhiều, có người nói "Sau này vẫn mãi là bạn" , "Chúng ta phải giữ liên lạc nhé." , "Nhất định không được quên tớ." Nhưng rốt cuộc, bọn họ, mỗi người một nơi, không bao giờ gặp lại nhau, lời hứa cũng trôi vào quên lãng.

__________
Những chuyện lên đại học rồi bạn mới biết...

1. Giờ chẳng còn được ngồi giải những bài mang trình độ THPT nữa rồi. Thi đại học có khó cũng chỉ mất 2 3 ngày. Sáng dậy có muốn ngủ nướng thì cũng ngủ rồi, giáo viên có ghê gớm thì cũng ghê gớm rồi. Lớp 12, học được thêm tí nào hay tí đó, quẩy bớt bớt thôi, game có hấp dẫn cũng cố mà quẳng sang một bên, lên lớp cũng đừng lén ngủ gật nữa. Rồi cả ngôn tình, Conan, Naruto...cũng đừng xem nữa, nghịch điện thoại ít thôi. Mình không biết trong mấy tháng nữa bạn sẽ phải trải qua những gì, nhưng đã đi được 2 năm rồi thì trong thời khắc cuối cùng này nhớ ráng thêm một tẹo nha.

2. Đại học cho bạn thời gian và cơ hội để điên cuồng, nhưng lại chẳng thể cho bạn một đám bạn sẵn sàng cuồng điên cùng bạn.

3. Hãy chọn một trường thật tốt, bởi những trường đó mới cho bạn thấy ý nghĩa của Đại học. Còn những trường bình thường, lẹt đẹt cuối bảng khác chỉ khiến bạn lãng phí 4 năm tuổi trẻ mà thôi.

4. Tình bạn hồi Đại học và cấp 3 khác nhau quá lớn.

5. Bước ra xã hội rồi mới thấy, thi Đại học là cuộc thi công bằng nhất, mọi thứ chỉ nhìn đáp án bạn viết trên giấy, chứ chằng hề nhìn gia cảnh nhà bạn ra sao.

6. Thích ai thì mau tỏ tình với người đó, ít nhất thì sau này nghĩ về cũng không thấy hối hận. Giáo viên từng khiến mình căm ghét, bỏ qua được thì nên bỏ qua đi, bởi dù sao thầy cô cũng đã dìu dắt mình qua 3 năm trung học. Với bạn tốt thì nên có lời chào cho tử tế, và nên thường xuyên giữ liên lạc. Muốn khóc thì cứ khóc đi, bởi những ngày như vậy chẳng còn nhiều nữa đâu. À còn nữa, đồng phục thì nên giữ lại bởi nó mang ý nghĩa của thanh xuân thật sự.

7. Từ giờ về sau chỉ có đến lớp học chứ không có về lớp học.

8. Có một ngày, bạn sẽ trở về trường cũ, đứng ngoài cổng trường, nhìn những gương mặt xa lạ trong sân, nhìn cỏ cây hoa lá trong vườn... Nơi mà bạn đã từng gắn bó trong 3 năm, nay vừa lạ mà vừa quen. 3 năm trung học mà bạn từng ghét bỏ khi xưa, giờ là quãng thời gian tươi đẹp có muốn cũng chẳng quay lại được.

9. Hóa ra trải qua nhiều kỳ thi như vậy, lại chẳng ngờ đấy là 'nguyên nhân' khiến mình rời xa nhà.

10. Hồi đi học thích một người, dù vở cả hai để cạnh nhau thôi cũng vui cả một ngày.

11. Chúng ta mất 4 năm cấp 2 để kỳ vọng vào 3 năm cấp 3. Chúng ta mất 3 năm cấp 3 để mơ mộng về 4 năm Đại học. Cuối cùng chúng ta mất 4 năm Đại học để nhớ về 7 năm trung học, và dùng cả đời để hoài niệm về tuổi trẻ đã qua.

12. Không còn những phút giây vui vẻ như 5 phút giải lao giữa giờ. Cũng chẳng cần vội vội vàng vàng vì lỡ ra khỏi nhà chậm 1 phút. Chẳng thể cảm nhận được tâm trạng sau khi môn thi Đại học cuối cùng kết thúc. Chẳng còn một đám bạn lúc nào cũng sẵn sàng chơi hết ga, quẩy tới bến. Chẳng còn lũ bạn ngoài thời gian ngủ ra thì lúc nào cũng có thể ở bên bạn. Cũng chẳng còn ai có thể khiến bạn nhắm mắt lại cũng tưởng tượng được ra họ ngồi chỗ nào, nụ cười họ ra sao....

13. Đại học có thể tự do yêu đương, nhưng chẳng dễ tìm được một người khiến mình thòng tim chỉ trong một khoảnh khắc.

14. Hãy trân trọng những người ngồi xung quanh bạn, bởi thi Đại học xong rồi sẽ chẳng còn cơ hội gặp mặt được đầy đủ chúng nó nữa đâu.

15. Những thứ bạn không tìm thấy được ở cấp 3 biết đâu lên Đại học lại tìm thấy. Nhiều người nói bạn Đại học không thể nào là bạn thân, nhưng tôi lại có 7 cô bạn (cực) thân hồi Đại học. Nhiều người nói bạn cùng phòng chỉ dừng lại là bạn, ừ thì chỉ là bạn nhưng 'bạn' ấy lại nấu cơm cho tôi ăn khi đói, chạy đi mua thuốc cho tôi khi ốm, cùng nhau ôn thi, cùng nhau trải qua 4 năm kí túc xá...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net