Tổng hợp trích dẫn: "Chúng Ta Của Sau Này... "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổng hợp trích dẫn: "Chúng Ta Của Sau Này..."

1. Có lẽ, chung quy chúng ta sẽ có một ngày: "Nắm tay người khác rồi thì anh ấy sẽ quên sạch đi những thứ đã từng".

2. Mỗi khi tạm biệt, tốt nhất là nên cố gắng một chút. Nói thêm vài câu, vì khả năng đó là câu nói cuối cùng. Ngắm thêm vài lần, vì có thể đó là cái nhìn cuối cùng.

3. Có vài thứ vì duyên phận mà tới, thế nhưng đến cuối cùng khi hết duyên thì lại phải chia lìa.

4. Đừng nhìn vết thương đó, có một ngày nó sẽ thành sẹo, vết sẹo sẽ không mất đi, nhưng nó sẽ không còn đau nữa.

5. Vì đã có bởi vì, nên ắt phải có cho nên. Thứ đã thành đã rồi thì hà tất gì phải nói lại tại sao.

6. Khi nên cười thì không thấy vui vẻ. Khi nên khóc lại chẳng thể rơi lệ. Khi nên tin thì lại không có lời hứa.

7. Mọi chuyện xảy ra đều có lúc ngẫu nhiên, nhưng kết quả lại như lẽ tất nhiên của số mệnh vậy.

8. Nếu như trước đây anh biết em, thì chắc có lẽ anh sẽ tha thứ cho em của hiện tại.

9. Tim mệt mỏi rồi những vẫn không vỡ vụn, tim chết rồi những vẫn còn say mê.

10. Sau khi đã lặp lại vài lần, thì ký ức cũng đừng khiêu khích nữa.

11. Chuyện duyên phận, có thể không phụ đối phương là chuyện tốt, nhưng muốn không phụ kiếp này quả thật rất khó.

12. Tại sao, từ trước đến nay không có câu chuyện nào có thể hạnh phúc từ đầu đến cuối.

13. Bất luận, cuối cùng chúng ta có trở nên như thế nào? Hãy nên ghi nhớ những gì đối phương đã từng đối xử tốt với bạn tất cả đều là thật lòng.

14.
- Phương Tiểu Hiểu: "Em nhớ anh!"
- Lâm Kiến Thanh: "Anh cũng rất nhớ em!"
- Phương Tiểu Hiểu: "Em muốn nói rằng, em bỏ lỡ anh mất rồi!"

15.
- Lâm Kiến Thanh: "Anh thực sự đã cố gắng để trở thành người mà em mong muốn."
- Phương Tiểu Hiểu: "Nhưng em đã không còn là em nữa rồi!".

16.
- Phương Tiểu Hiểu: "Hạnh phúc không thành được câu chuyện, không hạnh phúc mới thành được câu chuyện".
- Phương Tiểu Hiểu: "Em không hề muốn cùng anh tạo ra những câu chuyện".

17. Chúng ta của sau này cái gì cũng có rồi, nhưng đã không còn là chúng ta nữa!

18. Chúng ta hiện tại hạnh phúc như vậy, liệu sẽ có một ngày, chúng ta chia tay không?

19.
- Phương Tiểu Hiểu: "Nếu như chúng ta chia tay, thì chúng ta đừng gặp lại nhau nữa!"
- Lâm Kiến Thanh: "Em nhất định sẽ tìm được người khác, chúng ta đều sẽ hạnh phúc, đều sẽ sống tốt."

20. Tiếc nuối của anh, là những điều khiến em hối tiếc, điều liên quan đến anh.

21. Chúng ta của sau này, liệu có bao nhiêu người có thể thắng được thời gian, liệu có bao nhiêu người đã bỏ lỡ nhau.

22. Nếu Ivan không thể tìm được Kelly, thì thế giới kia chỉ còn một màu u tối.

23. Em sẽ tìm được một người, nguyện vì em mà hái mặt trăng trên trời mà đuổi theo các vì sao tinh tú.

24. Sau khi em đi, chỉ còn mình anh và tình yêu đã rất lâu này.

25. Vào lúc gặp lại nhau, em muốn chúng ta đều hạnh phúc.

26. Điều bi ai nhất chính là, anh không có quyền được đau khổ. Điều khiến anh đau khổ nhất chính là anh không thể làm bất cứ điều gì cho em.

27. Nếu anh cho rằng em của quá khứ không nguyện cùng anh trải qua những ngày tháng khổ cực. Thì tại sao bây giờ anh lại nghĩ em sẽ nguyện cùng anh bên nhau hưởng thụ những ngày tháng tốt đẹp.

28.
- Lâm Kiến Thanh: "Nếu như lúc đó anh không rời đi, thì chúng ta của sau này liệu có khác đi không?"
- Phương Tiểu Hiểu: "Nếu như lúc đầu anh có dũng khí bước lên tàu điện, thì em sẽ bên anh cả đời."

29. Anh nói rằng thế giới này rất tròn, thì làm sao có thể rời xa.

30. Có một loại đau thương, ngay cả khóc cũng không thể, chỉ có thể dùng ánh mắt để nhìn theo.

31. Những lần trước đều là vội vội vàng vàng rời đi, bây giờ mới có cơ hội trịnh trọng nói hai chữ "từ biệt".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net