chương 3- phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


NGƯỢC CHIỀU THỜI GIAN

- Ân Ân, đừng giận....đừng giận nữa mà....tớ xin lỗi.... Ân Ân à.....

Ân Ân rảo bước thật nhanh, bóng cô in đậm xuống vỉa hè, hai mắt hướng thẳng phía cửa hàng Wizadry mà tiến, hai bên tai chỉ nghe tiếng ồn ào của còi xe tít tít không ngừng.

- Ân Ân... tớ không cố ý.....

Ân Ân đột nhiên dừng lại, đôi mắt cô lạnh băng nhìn vào túi xách của mình. Cái đầu nhỏ lộ lên một xíu, đôi mắt to tròn long lanh nhìn Ân Ân.

Không nhìn thì thôi, chứ đã nhìn là nhớ đến chuyện hồi sáng, mà nhớ đến chuyện hồi sáng thì......chỉ muốn phát hỏa. Chuyện là thế này đây.

Trời càng lúc càng lạnh, quần áo ở nhà đã cũ, mặc không còn đủ ấm nữa. Ân Ân mới quyết định cùng J đi cửa hàng mua thêm đồ mới. Cửa hàng mà cô hay mua hôm nay lại được dịp giảm giá 50%, Ân Ân rất háo hức bắt đầu công cuộc lựa đồ. Một lúc sau, cô đã lựa được chiếc áo len lông cừu trông rất vừa ý, kiểu dáng giản dị, màu sắc ấm áp, giá cả hợp lý. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu J không nhìn thấy cái áo đó. Nhưng cuộc đời chẳng cho ai chữ "nếu" bao giờ.

- Cái áo gì mà xấu vậy? Còn ghi là hàng ngoại nhập, gớm, hôm bữa thấy ở hàng chợ trời đây. Giảm 50% á? 100% cũng không thèm! Đây là treo đầu dê, bán thịt chó, thật là lừa người!

Nếu J nói một mình mà Ân Ân nghe cũng không có gì. Đằng này xung quanh có rất nhiều khách hàng, hơn nữa, còn có, BÀ CHỦ CỬA HÀNG KẾ BÊN!!! Mọi người sẽ nghĩ là ai nói, không ai biết có con gấu bông trong túi Ân Ân, tiếng nói lại phát ra từ ngay chỗ cô gái đó. Mọi ánh mắt đổ dồn vào người cô. Ngay lúc này, Ân Ân không biết phải biểu cảm gì cho hợp, thật muốn đào cái lỗ mà nhảy xuống. 

  Bà chủ quay sang nói vài câu với khách hàng, nụ cười cực kỳ khó coi. Sau quay sang nắm tay Ân Ân lôi ra ngoài, cầm cây chổi lông gà quơ tới quơ lui:

- Cô kia! Cô nói cái gì? Áo này xấu xỉ hả? Con mắt nào của cô thấy nó ngoài chợ trời vậy? Thấy thì ra đó mà mua! 50% không thèm, vậy thì lấy cỏ mà may áo mặc! Cô nghĩ áo chúng tôi làm từ rơm à? Đi đi, đừng có đứng đây làm phiền chúng tôi làm ăn!

........

-Ân Ân, tớ xin......

Ân Ân nghiến răng, trừng mắt nhìn gấu bông. Thực muốn tìm một cái thùng rác mà vứt nó vào. Đời cô chưa bao giờ oan thế này đâu!

J cảm thấy hình như trời đất đang rung chuyển, sấm chớp nổ đùng đùng. Nếu như J có mồ hôi, chắc đã chảy thành sông thực sự.

Cầu trời cầu Phật, xin hãy cứu con, xin hãy cho bà tiên xuất hiện, Amen......

- Cho em hỏi....

A bà tiên!!!

Một cô gái mặc đồng phục học sinh, vai đeo ba lô. Mái tóc ngắn ngang vai điểm thêm nét đáng yêu cho gương mặt tròn trĩnh. Nhưng nhìn sắc mặt cô tệ lắm, trông nhợt nhạt, xanh xao, đôi mắt đỏ hoe như vừa khóc xong.

- Cho em hỏi cửa hàng Wizadry ở đâu ạ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net