Chapter 24: Tình cũ không rủ cũng đến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh không nhìn lầm người rồi. :- Tổng Tài hôn lấy Mỹ Mỹ, tiếng vỗ tay cũng vang lên.

Sau khi lễ cưới đã diễn ra hoàn tất. Cô mang tâm trạng bồn chồn và lo lắng khi bước chân vào nhà anh.

- Em sợ...:- Mỹ Mỹ lấp ló phía ngoài, không dám vào.

- Có anh. :- Tổng Tài ôm lấy Mỹ Mỹ tựa vào vai. Và động viên cô.

- Ta không muốn con nhỏ dơ bẩn ấy bước vào nhà ta. :- Bà Thất liền cau có khi cả hai chưa kịp bước vào nhà.

- Đây là nhà của con tự gầy dựng có được. Con muốn đưa ai, cưới ai, đều là quyền quyết định của con. :- Tổng Tài nhăn nhó khi mẹ mình vừa tỏ thái độ. Rồi dắt Mỹ Mỹ một mạch bước lên phòng.

- Con dám hỗn xược như vậy với ta? :- Bà Thất quát lớn lên.

- Thưa mẹ, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ mẹ bỏ một đồng nuôi nấng con. Nên con xin mẹ, con đối xử như vậy là đã có tình có nghĩa lắm rồi. Còn không thì mẹ cứ việc đi. :- Tổng Tài chỉ biết thở dài, rồi miễn cưỡng nói ra những lời như vậy.

Bà Thất nghe vậy cũng tự kìm chế. Bởi vì sống chung với anh, bà chỉ lợi dụng để tiêu tiền phung phí. Chẳng giúp ích được gì cho cuộc sống của anh, mà còn rắc rối hơn.

- Thất Hàn? Anh ổn chứ. :- Mỹ Mỹ ngồi xuống cùng đồng cảm.

- Anh không sao. Em đừng lo. :- Tổng Tài xoa đầu cô một cách dịu hiền.

- Đừng giấu trong lòng, hãy chia sẻ với em. :- Mỹ Mỹ cười.

- Đương nhiên là anh không bao giờ giấu vợ anh bất cứ chuyện gì rồi. :- Tổng Tài đưa tay lên véo hai chiếc má phúng phính kia của Mỹ Mỹ, rồi tỏ ra trêu chọc.

- Thưa Thất Thiếu Gia. :- Quản gia Lơi Kim cất tiếng.

- Nghe? :- Tổng Tài mở cửa.

- Mị Tuyết mới về nước muốn gặp cậu. :- Lơi Kim nói nhỏ.

Mỹ Mỹ cũng tò mò rồi bước xuống dưới ngóng chuyện.

- Thất Hàn, em nhớ anh nhiều lắm. :- Mị Tuyết bay vô ôm Tổng Tài như một vị thần.

- Buông ra. :- Tổng Tài liền đẩy ra không chút nhân nhượng.

- Mỹ Mỹ. Lấp ló ở đó làm gì? :- Tổng Tài phát hiện.

- Ai đây? :- Mị Tuyết có chút ghen...

- Cô ấy là vợ tôi. :- Tổng Tài cố tình nói ra.

- Anh...:- Mị Tuyết bộc lộ hẳn vẻ căm ghét của mình đối với Mỹ Mỹ.

- Chào cô. Tôi là Mỹ Mỹ. :- Cô tươi cười.

Mị Tuyết cố ý bắt tay và bóp thật mạnh vào gân Mỹ Mỹ khiến cô đau điếng.

- Cô làm gì vậy? :- Tổng Tài hất cô ra.

- Anh vì cô ta mới chia tay tôi à? :- Mị Tuyết rưng rưng, đó chỉ là những giọt nước mắt đầu giả tạo để tỏ vẻ thương hại trước mặt anh.

- Dì Hoa. Mau đuổi cô ấy đi. :- Mỹ Mỹ lên mặt.

- Vâng thưa Thất phu nhân. :- Dì Hoa cúi đầu.

- Cô dám? :- Mị Tuyết xông lên, vung bạt tay lên tát vào mặt Mỹ Mỹ.

- Mau cút trước khi tôi nổi giận. :- Tổng Tài nghiêm giọng quát lên với Mị Tuyết và hất cô ta ra ngoài.

Mị Tuyết tức giận, đành ấm ức ôm hận rồi nghỉ cách chơi xấu lại Mỹ Mỹ.

- Mày nhớ đấy Mỹ Mỹ. Tao sẽ không để mày cướp mất Thất Hàn đâu. Anh ấy là của tao. :- Mị Tuyết trợn mắt nguyền rủa Mỹ Mỹ hết lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net