Chapter 44: Không Có Tựa Đề.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Cháu nên ly hôn sớm. Ông nghĩ cháu sẽ biết rõ tính tình của thằng bé thế nào. :- Ông khuyênn can.

Sáng hôm sau...

Hôm nay cô phải lấy hết can đảm của mình để đối diện trực tiếp với anh về chuyện ly hôn.

- Ông nội biết chuyện hợp đồng giữa hai chúng ta rồi. :- Mỹ Mỹ nhìn anh.

- Sao? :- Thất Hàn cau mày.

- Ông cho phép anh và em ly hôn. :- Mỹ Mỹ như muốn nấc lên một tiếng.

Anh im lặng, không nói một lời nào. Lòng cũng có chút thắt lại, nhưng những điều này là cái mà cô phải nhận lấy cho sự phản bội.

Anh lấy sẵn tờ đơn ly hôn đang kẹp cẩn thận trong một bao túi. Đặt ngay trước mặt cô và thẳng thừng nói:

- Ký đi.

Đến lúc này tay cô run lên thật sự, vẫn muốn giữ nó thật cố định nhưng tay vẫn cứ run lên không ngớt.

- Yên tâm. Tôi sẽ gửi tiền bồi thường cho cô, nên vì vậy cô không cần phải luyến tiếc. :- Thất Hàn nhìn cô bằng ánh mắt phủ toàn hơi lạnh.

...

Tối đến...

Mỹ Mỹ cũng nhanh chóng thu xếp đồ đạc để về chung cư. Dù sao càng xa anh càng tốt, ở lại cũng chẳng làm được gì.

- Đi đâu? :- Thất Hàn trùng hợp đi ngang.

- Về chung cư, dù sao em ở đây cũng không còn thích hợp nữa. :- Mỹ Mỹ cười khổ.

- Trời tối lắm rồi. Mai đi. :- Nói xong anh đi một mạch xuống dưới lầu, không chờ câu trả lời của cô.

Thấy trời cũng tối thật, sương lạnh lại đang rơi mịt mù. Dù sao cũng phải nghĩ tới sức khỏe của bản thân, Mỹ Mỹ gắng gượng thêm một ngày nữa.

Ngồi nhìn khung cảnh bên ngoài, làm cô nhớ lại khoảnh khắc lúc trước của cả hai. Công nhận lúc trước trời cũng lạnh y như thế, nhưng nhờ có anh mà không khí ấm lên biết chừng nào. Thật là...

Sáng hôm sau, cô nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho Dĩnh Kỳ ( Tài xế riêng ) để đến đón cô về chung cư.

- Kỳ à, cậu thuê chung cư nào giúp tôi đấy? :- Mỹ Mỹ nhìn.

- Vâng là chung cư Hừng Đông gần nhà cô A Ly đó ạ. Tôi đã sắp xếp vị trí như mọi thứ mà cô mong muốn. :- Dĩnh Kỳ cười nhẹ, sau đó quay ra, tập trung cầm tay lái.

Phòng ở đây cũng khá rộng, đồ dùng trang trí cũng khá tỉ mỉ. Không gian lại yên tĩnh, thoáng mát, rất thích hợp cho những người không thích sự ồn ào.

- Tôi đã dặn tiếp Tân đưa chìa khóa phòng. Cô chỉ cần vào nói lại với họ nữa thôi.

Mỹ Mỹ gật đầu, sau đó đi vào quầy tiếp tân để nhận phòng. Giờ thì nơi ở của cô cũng ổn định hơn một chút, Mỹ Mỹ cũng rất muốn về nhà của ba mẹ nhưng vì không muốn họ biết về chuyện ly hôn giữa cô và anh.

- Cô ấy đi rồi hả? :- Thất Hàn nhìn về phía Dĩnh Kỳ.

- Đúng rồi, đi từ sáng sớm. :- Dĩnh Kỳ trả lời.

Anh im lặng, tâm tư có hơi chút khó chịu. Mặc dù rất ghét cô nhưng lại không nỡ để cô đi. Thật là, Thất Hàn ghét nhất cái cảm xúc lưng chừng này của bản thân.

Anh cũng lặng lẽ chào tạm biệt với ông nội mà quay trở về căn biệt thự hẻo lánh của chính anh. Anh sẽ lại tiếp tục những ngày tháng chỉ biết bạn rộn, chỉ biết vùi đầu vào công việc để dịu đi cái cảm xúc lưng chừng đáng sợ ấy.

" Tíng tongg ~ "

Tiếng chuông bên ngoài vang lên từ khung cửa...

- Là cô? :- Thất Hàn cau mày.

- Này, anh không được tỏ ra khó chịu như thế. Em đến bầu bạn cùng anh cơ mà. :- Cẩm Tú tươi cười, ngỗ ngược bước vào nhà anh.

- Anh và Mỹ Mỹ như thế nào rồi? :- Cẩm Tú vừa gặp lại đề cập đến chuyện giữa anh và cô.

- Chuyện của hai chúng tôi. Cô không cần xen vào. :- Thất Hàn thần khí lạnh như băng.

- Có cần phải như thế với em không? Hay là hôm nay anh dẫn em đi ăn có được không? :- Cẩm Tú dùng ánh mắt đáng thương nhìn anh.

- Cô không thấy công việc ở công ty rất bận sao? Giờ thì mau về đi, tôi cần tập trung làm việc. :- Thất Hàn nhanh chóng đuổi khéo Cẩm Tú đi.

Cẩm Tú là người rất mặt dày, cô làm sao có thể ra đi một cách dễ dàng như vậy? Đã cất công đến đây thì ít ra cũng phải làm gì cho nó xứng đáng.

- Đưa đi ăn một bữa thì đã sao? :- Cẩm Tú lườm anh.

- Ăn xong cô tự bắt xe về. :- Thất Hàn miễn cưỡng đưa Cẩm Tú đi ăn. Nói chung thì bây giờ anh đã không còn thích những người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt, rườm rà đứng trước mặt mình nữa. Nhìn rất khó chịu.

Dù sao anh cũng đang đói, vẫn như thường lệ. Những món ăn của Pháp vẫn làm hài lòng anh hơn. Chiếc xe thể thao màu bạc liền có mặt tại nhà hàng Moskva.

- Một spaghetti cùng capuchino. :- Thất Hàn nhẹ giọng.

- Một phần Beastack kiểu Ý và trà thảo mộc. :- Cẩm Tú tươi cười.

Sự xuất hiện của anh liền thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Vì anh là một cổ đông lớn trong giới kinh doanh, nên mọi công ty khác đều muốn hợp tác để kiếm thêm lợi nhuận.

- Nhìn xem, là Thất Hàn. Là chủ tịch công ty CNA đấy. Người đối diện chẳng phải là thiên kim đại tiểu thư nhà họ Trương sao?

- Thật đúng là trai tài gái sắc. Trời sinh một cặp.

Nghe những lời ba hoa, xua nịnh mà Cẩm Tú lại mừng thầm trong lòng. Nhìn sắc thái của anh vẫn không để tâm gì đến cô thật khiến cô rất khó chịu.

Aiyoo ~. Bữa nay đăng truyện trễ xíu hong biết ai còn thức hong nhỉ :>>.

Sò rý vì đã để các nàng phải đợi lâu nè ❤.

Đừng quên ấn vote cho tớ nè ❤.

Chúc các cậu ngủ ngonn ~.

Đọc truyện vui vẻ (〃^ω^〃).

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net