Chapter 8: Có một chút ghen.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Mai mốt con không về thì hãy báo. Đừng để mẹ con lo nữa, biết không?.

- Da. Thưa ba. :- Mỹ Mỹ vừa ngắt lời, thì cũng cúp máy.

Sau đó, Tổng Tài cũng từ từ chồm người qua xem ai điện Mỹ Mỹ.

- Này! Anh nhìn gì vậy? :- Mỹ Mỹ chợt quay lại.

- À...à không gì. :- Tổng Tài vội vàng ngó lơ.

Mỹ Mỹ không nói gì, đi vào tiệm thức ăn nhanh mua một vài thứ.

- Cô đi đâu vậy? :- Tổng Tài liền hỏi.

- Tôi đi mua thức ăn. :- Mỹ Mỹ ngơ ngác.

- Không. Đi ăn với tôi. :- Tổng Tài chạy lại nắm tay Mỹ Mỹ dắt đi.

Tại nhà hàng Trung Hoa...

- Tại sao lại phải ăn mấy món này? :- Mỹ Mỹ mặt yểu xìu.

- Tôi thấy các món này hợp khẩu vị với tôi. :- Tổng Tài lấy menu.

- Mấy món này chán phèo. :- Mỹ Mỹ nói xong liền dựt lấy menu của Tổng Tài.

- Cho tôi một phần canh kim chi, nấm đông cô thái thảo, sủi cảo xào, mì bách hợp, cơm chiên nấm linh chi, bò sắc phô mai,... :- Mỹ Mỹ vui vẻ đặt menu xuống.

- Mấy món này chán phèo hả? :- Tổng Tài lau mồ hôi.

- Anh nhớ là anh bao tôi đấy nha. :- Mỹ Mỹ chỉ tay.

- Tôi sai khi tôi đưa cô đến đây. :- Tổng Tài cười khổ.

- Yên tâm. Mấy món này rẻ lắm, mỗi món chỉ có 1.850 trở lên à. :- Mỹ Mỹ vẫn thản nhiên, tròn hai mắt nhìn Tổng Tài.

- Cô biết món bò sắc phô mai bao nhiêu không? :- Tổng Tài làm vẻ nghiêm trọng.

- Đương nhiên là biết. :- Mỹ Mỹ bĩu môi.

- Nó chỉ có 8.560 thôi mà. :- Mỹ Mỹ xịu xuống.

- Tôi đùa đấy, cô cứ ăn thoải mái. :- Tổng Tài cười nhẹ, sau đó đặt tay xoa đầu Mỹ Mỹ.

Nhân viên từng người bắt đầu bưng dọn từng món lên bàn cho Mỹ Mỹ. Mùi thơm từ từ sực lên mũi của cô.

- Quoaa, thơm quá. :- Mỹ Mỹ bắt đầu cầm đôi đũa lên.

Các món ăn không chỉ thơm về hình thức, mà nó còn được trang trí rất tỉ mỉ và khéo léo. Nhìn cực kỳ hấp dẫn và ngon miệng.

Mỹ Mỹ liền gấp miếng lớn nhất của sủi cảo bỏ vào trong miệng.

- Quaoo, ngon thật. :- Mỹ Mỹ lóe sáng hai đôi mắt.

Sủi cảo phần bột bên ngoài mềm mại, bên trong phần nhân thì bùi bùi của nước sốt, mặn mặn của thịt bầm hòa hợp lại khiến Mỹ Mỹ ăn lia lịa.

- Cô là heo à? :- Tổng Tài sực cười.

- Cái gì chứ? :- Mỹ Mỹ vẫn còn thức ăn trong miệng.

Tổng Tài thấy vậy cùng bắt đầu dùng đũa và ngồi ăn cùng.

Từ phía xa xăm, có vẻ đó là Phúc Minh. Anh đi lại, vui vẻ vỗ vai Mỹ Mỹ.

- Eyy, sao em lại ở đây? :- Phúc Minh tươi cười.

- Dạ em đi ăn. :- Mỹ Mỹ đáp lại.

- Ủa? Chủ tịch cũng ở đây ạ? :- Phúc Minh ngạc nhiên.

Mặt của Tổng Tài liền biến sắc khi thấy Phúc Minh quá gần gũi với Mỹ Mỹ trước mặt mình.

- Mỹ Mỹ cô qua đây. :- Tổng Tài nghiêm giọng.

Mỹ Mỹ chợt ngạc nhiên, không biết gì. Đành nghe lời, bỏ đũa, nuốt thức ăn sau đó đi qua chỗ Tổng Tài.

- Sao? :- Mỹ Mỹ ngồi xuống.

Tổng Tài chợt đè cô xuống.

- Ấy, anh làm gì vậy? :- Mỹ Mỹ không kịp chống cự.

Phúc Minh ngạc nhiên.

- Chủ tịch, anh làm gì vậy?.

Tổng Tài quay sang.

- Cô ấy là người của tôi.

- Anh điên à? :- Phúc Minh có chút tức giận.

- Tốt nhất, anh đừng tranh cô ấy với tôi. :- Nói xong Tổng Tài đặt tiền lên bàn rồi bế Mỹ Mỹ đi mất...

Mỹ Mỹ vẫn chưa khỏi sự ngạc nhiên của mình với phản ứng của Tổng Tài lúc nãy.

- Bộ anh ghen hả? :- Mỹ Mỹ chợt hỏi.

- Cô im đi. Tối nay, tôi sẽ trừng phạt cô. :- Tổng Tài thả Mỹ Mỹ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net