Trường kiếm cười đuổi nấm - Niếp Kiển Tù Đoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Niếp Kiển Tù Đoàn
Thể loại: Huyền huyễn, cổ đại, hài, HE Editor: A Cửu
Converter: ngocquynh520 Lịch post: không cố định nhé!
Nguồn: diendanlequydon.com
Giới thiệu:
Thế gian lục giới, chia làm thần, ma, tiên, yêu, nhân, âm. Nhân giới có một Thiên Diễn sơn, trên núi có một Vực Đoạn hồn, bên bờ có một đống đất nhỏ, trên đống đất có một gốc cây xanh bình thường, dưới tàng cây có một gốc... Linh chi.

Mới vừa có được một chút thần thức, vừa khô, vừa quắt, lại là một linh chi nhát gan. Mỗi ngày khi nhìn thấy người đều nhắm mắt lại mà mặc niệm: Đừng bắt ta hầm canh, đừng bắt ta về hầm canh... "Cũng chỉ là nấm mà thôi."
Người nhíu mày, rời đi. ... Một lần đó tiểu linh chi đã trở thành trò cười cho các linh vật khác ở Vực Đoạn hồn, mãi cho đến một ngày, một luồng ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp giúp nàng lược bớt năm trăm năm đạo hạnh mà trưởng thành ngay lập tức, hoá thành một đứa trẻ sơ sinh trắng nõn nà, bị người ôm lấy. "Sao Vực Đoạn Hồn lại có trẻ con nhỉ?"
Người cảm thấy rất kỳ quái, không rõ nguyên do, thoáng nhìn xuống phía dưới thì lại không thấy gốc nấm xấu xí kia đâu, cười nói: "Đã như vậy... Tiện thể gọi ngươi là Cổ Tiểu Ma đi."
Cổ Tiểu Ma? Tiểu Ma Cô?
(tiểu ma cô: cây nấm nhỏ)
Con bà nó, thì ra vòng vo một vòng, nàng vẫn là một gốc nấm khô quắt.
Sơ lược nội dung: Thân tiên ma quái vui vẻ oan gia kiếp trước kiếp này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net