Chương 2 Tháng 1 bình yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi Odin vừa biến mất, Balder giật mình "cái quái gì vừa diễn ra vậy?" Cậu cảm thấy vô cùng kì lạ khi mình dường như chấp nhận câu truyện hết sức hoang đường này và không biết ma sui quỷ khiến thế nào mà cậu đồng ý mọi thứ ông già kia nói. "Một cái tên mới à, lại còn là tên của con trai ông ta, sao mình lại đồng ý nhanh thế nhỉ, chả suy nghĩ gì sất. Nhưng dẫu sao đúng như lão nói "không có tên quả là bất tiện nên thôi thì cứ dùng cái tên mới này vậy."
"Mà khoan, có khi nào đây là một giấc mơ không ta, có lẽ mình nên đi ngủ một giấc thật ngon sau đó sẽ tỉnh dậy trong căn phòng nhỏ nhớ được mình là ai và nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ kì lạ. Một ý kiến tuyệt vời và cõ lẽ dưới gốc cây sẽ là một chỗ ngủ không tệ." Quyết định như thế nên Balder lại gần cái cây to bự để kiếm một chỗ râm mát ngủ cho thoải mái thì cậu phát hiện ra trên thân cây có mấy của nhỏ và một cái của lớn ở giữa. Tò mò cậu mở cánh của ra thì bất ngờ chưa, bên trong thân cây có cả một ngôi nhà. Khi mở của ra ta sẽ thấy ngay một phòng khách rộng rãi với những bộ bàn ghế gỗ được bọc da, nhồi bông đầy đủ và tuyệt đẹp, đặc biệt có một cái lò sưởi với ống khói đâm thẳng lên trần nhà, suyên qua thân cây và những vòm lá rậm rạp. Trên trần nhà có một cái đèn hình cầu đang toả ánh sáng nhẹ, chả biết nó hoạt động kiểu gì mà lại phát sáng được. Bên trái phòng khách có 2 cánh cửa, cánh cửa đầu tiên dẫn đến một căn phòng khá rộng rãi, có cửa sổ rộng và cả một cái giường ngay dưới cửa sổ, trên trần cũng có một cái đèn tương tự như phòng khách. Cánh cửa thứ 2 dẫn đến một căn phòng trống chỉ có một ngọn giáo được cắm ở giữa phòng. "Đây chính là ngọn giáo Gungnir có thể xuyên thủng mọi thứ và tự tìm mục tiêu khi được ném đi của Odin sao." Balder vui mừng hét lên, nhưng cậu chẳng thể nào mà cầm nó lên được, nó quá nặng. Thất vọng vì có một thứ vũ khí bá đạo như thế mà mình lại chẳng dùng được nên cậu đành tiếp tục tham quan ngôi nhà mong sẽ tìm được thứ gì đó thú vị. Bên phải phòng khách chỉ có 1 cánh cửa và nó dẫn đến một căn phòng rộng lớn thông với bên ngoài. Trong căn phòng rộng lớn này có một cái lò cùng một bàn rèn ở giữa, xung quanh có các giá để dụng cụ và có một cái bàn gỗ dài được kê ngay gần bàn rèn. Có một điều kì lạ là không hề có bất kì một dụng cụ nào, búa, dao, kéo chẳng có thứ gì.
Tham quan nhà đã xong và Balder vẫn không quên mục đích của mình "đi ngủ". Cậu chạy ngay vào phòng có chiếc giường và lao lên đó, một cảm giác dễ chịu chạy khắp cơ thể, không biết đã qua bao lâu nhưng có vẻ như chiếc giường cùng những nội thất khác không có vẻ gì là hư hỏng cả, trông chúng vẫn mới và vẫn còn dùng rất tốt. Nghĩ lan man một hồi cuối cùng Balder cũng chìm vào giấc ngủ.
"Con đã thắng em rồi, con đã thắng." Một cậu bé nói
"Mày thắng nó thì sao chứ, mày luôn cố gắng và chăm chỉ nhưng mày không phải thiên tài như em mày, nó chỉ cần nghiêm túc là sẽ lại hơn mày thôi. Mày biết mà, mày chỉ là đồ bỏ đi, một kẻ phế vật," cái bóng đen hình một người đàn ông đáp lại. Cái bóng hình người phụ nữ lại lên tiếng: " cuộc đời thật bất công, tại sao tao lại sinh ra mày hả thứ phế vật, tao chỉ cần mày bằng một góc nhỏ xíu của em mày thôi mà cũng không được sao hả thứ bỏ đi."
Rồi một bóng đen khác xuất hiện và thêm nhiều cái bóng nữa cũng hiện ra: " tên khốn thất bại, cố gắng thì được cái gì cơ chứ, sao mày phải cố gắng khi không phải thiên tài,..." Tất cả chúng, những cái bóng đen ấy đều cười, cười thành tiếng rất lớn, cười nhạo vào sự cố gắng trong vô vọng của một đứa trẻ.
"Dừng lại, đừng nói nữa, đừng cười nữa, tôi xin mấy người mà làm ơn đi. Dừng lại, dừng lại,...."
Balder bật dậy trong cơn hoảng loạn, mồ hôi chảy đầm đìa: " một cơn ác mộng ư, hi vọng chỉ là một cơn ác mộng ."
Sau một hồi trấn tĩnh lại Balder mới để ý cảnh vật xung quanh, vẫn là căn nhà cây ấy chẳng có gì thay đổi "chà có vẻ như không phải là mơ rồi." Quên đi cơn ác mộng vừa gặp, Balder thất vọng ra khỏi căn nhà cây. Mặt trời đã lên quá đỉnh đầu và cậu bắt đầu thấy đói. Vừa hay cái cây mà cậu đang ở cũng có quả, một loại quả cậu chưa thấy bao giờ, trông nó giống quả roi nhưng to hơn và có màu cam, dưới đáy quả có một cục gì đó màu đen có lẽ là hạt. Trèo lên cây Balder hái đầy những quả đó, cắn một miếng cậu cảm thấy vị ngọt mát lan toả trong miệng, thịt quả có kết cấu như táo nhưng ngọt hơn nhiều, ăn những quả ấy khiến cho tinh thần thoải mái và cơ thể cũng tràn đầy năng lượng một cách kì lạ.
Cả buổi chiều hôm ấy Balder đã đi do thám địa hình xung quanh nhà. Đằng sau là những dãy núi nhấp nhô có cao có thấp, bên phải có dòng suối chảy qua, bên trái có khu rừng tre rộng lớn, đằng trước là mội cái hồ nước vĩ đại, xung quanh là rừng cây xanh.
Hòn đảo rất rộng lớn nên Balder chỉ do thám ở gần nhà cho khỏi lạc đường và kể cả có không bị lạc thì cũng chẳng thể khám phá hết trong vài ngày chứ nói gì đến một buổi chiều.
Tối hôm ấy do chẳng có việc gì làm nên Balder đành đi ngủ sớm. Cậu đã lo về cơn ác mộng nhưng đêm hôm đó cậu ngủ mà không mơ một giấc mơ nào nên cứ thế ngủ ngon lành đến sáng.
Nguyên cả một tuần Balder dùng để khám phá hòn đảo. Bên trong những ngọn núi là những cái hang hùng vĩ, tối đen như mực. Cái hồ nước kia hoá ra nằm ở trung tâm của hòn đảo và những con suối chằng chịt ở khắp nơi. Hòn đảo được chia làm nhiều khu vực khác nhau như đầm lầy, rừng mưa, hoang mạc, núi đồi,....
Sau một tuần Balder cơ bản đã thông thuộc đường đi trên đảo

Cả tuần đầu chỉ ăn hoa quả làm cậu ngán đến tận cổ, cậu muốn ăn thịt, vừa hay trên đảo có rất nhiều loài động vật nhỏ mà cậu có thể ăn nhưng bắt được chúng cũng là cả một vấn đề. Những con thỏ trên đảo nhanh một cách đáng sợ, một khi chúng phát hiện ra mình đang bị nhắm tới thì sẽ biến mất ngay. Những con gà thì quá nhanh nhẹn và hung dữ, chẳng thể bắt nổi bằng tay không.
Nhưng làm gì có thử thách nào là không thể vượt qua đối với con người, chúng ta có trí óc và chúng ta biết làm dụng cụ.
Đập nhỏ những tảng đá, Balder chọn lấy những mảnh đá sắc bén và có hình dạng phù hợp rồi cậu tiếp tục đục đẽo, mài dũa những mảnh đá ấy cho đến khi ưng ý.
Cầm một mảnh đá sắc bén Balder chặt những cây tre với đủ mọi kích cỡ, từ nhỏ như cái đũa, to như cán dao, to như cái cổ tay, to hơn nữa thì chặt không nổi.
Mang những cây tre về nhà, Balder chia những cành nhỏ thành những đoạn dài khoảng 1m, chia những cành to làm hai đoạn, một đoạn khoảnh 2m và một đoạn khoảng 1,5m.
Đoạn 1,5m Balder chẻ một ít ở đầu, gắn một viên đá hình thoi được mài sắc lên đó. Lấy vỏ cây tách thành từng sợi mảnh rồi phơi khô sau đó bện chúng lại với nhau thành một sợi dây chắc chắn. Dùng nhựa thông làm chất kết dính và dùng dây buộc thật chặt hòn đá trên đầu đoạn tre và thế là cậu đã có một cây giáo đá xịn khỏi bàn.
Đoạn tre 2m Balder còn làm một thứ thú vị hơn. Cậu dùng đá biến đoạn tre to bằng cổ tay thành hình một cây cung, ở giữa to, càng về hai đầu càng nhỏ dần, dùng sợi dây bên chắc chắn gấp đôi bình thường làm dây cung. Có lẽ nhờ có phước lành từ Odin mà cậu đã khéo tay hơn rất nhiều nên mọi thứ cậu làm ra đều thật hoàn hảo.
Với những đoạn 1m nhỏ bằng cái đũa, Balder dùng làm mũi tên. Cách làm y như cây giáo nhưng là kích thước nhỏ, ở cuối mũi tên khứa một rãnh nhỏ cố định mũi tên trên dây cung khi bắn.
Bắn thử thì mọi thứ thật tuyệt vời, do những hòn đá khiến cho đầu mũi tên nặng hơn nên khi bay tên cũng thẳng hơn nhưng nếu có thêm lông đính ở cuối thì sẽ hoàn hảo. Cả một ngày một đêm, Balder dành để luyện tập bắn cung. Tuy không đến mức bách phát bánh trúng nhưng cơ bản là cứ mười phát thì chín phát chuẩn.
Buổi đi săn đầu tiên với trang bị đầy mình vô cùng thận lợi. Đứng từ đằng xa, Balder phát hiện một con thỏ to béo đang ăn sáng. Chú thỏ mập mạp chưa kịp nhận ra mình đang bị nhắm tới thì "phập", một mũi tên bay nhanh xuyên qua cổ chú thỏ làm chú dãy một lúc rồi tắt lịm. Bữa mặn đầu tiên sau khi đặt chân lên hòn đảo, Balder muốn nó phải thật hoàn hảo. Chú thỏ được cậu chia làm hai phần, một phần nấu cang và một phần thì nướng.
Tất cả mọi thứ đều đã được Balder chuẩn bị đầy đủ từ rất lâu rồi chỉ để đợi thời khắc được ăn thịt.
Balder dùng đất sét tìm được bên bờ suối, trộn lẫn với lá khô để tăng sự vững chắc sau đó nặn thành hình một chiếc nồi lớn có cả nắp đậy rồi cậu phơi nắng để chúng khô lại. Trong lúc chờ nồi khô thì Balder bắt đầu nhóm lửa nung nồi đất. Cậu xếp những thanh củi thành hình núi trong cái lò ở phòng rèn, chèn vào đó thêm mấy cái lá khô dễ bắt lửa. Cậu lấy lá khô vo nát làm thành bùi nhùi, dùng hai cành cây khô, một to một nhỏ để tạo lửa. Cậu lấy bùi nhùi đặt lên cành to rồi dùng cành nhỏ xoay thật nhanh trên đó để tạo ma sát. Sau hơn một tiếng xoay mệt đến rã rời, cuối cùng bùi nhùi cũng cháy và lò nung đã sẵn sàng.
Nồi đất sau khi phơi khô thì đã được nung trong lò suốt cả buổi để cứng cáp hơn và không còn bị nhão ra khi gặp nước. Và cứ như thế Balder đã tạo ra rất nhiều dụng cụ nhà bếp.
Balder còn chuẩn bị cả gia vị. Muối từ biển, ớt và tiêu ở trong rừng được phơi khô, nghiền nát rồi trộn với nhau.
Balder nhóm hai đống lửa cạnh nhau ở ngoài trời. Một bên cậu dùng nồi đất, đổ đầy nước, cho thịt thỏ đã được cắt nhỏ, thêm các loại rau củ mà cậu tìm thấy trong rừng và cho thêm muối, ớt, tiêu. Bên kia cậu dùng một tảng đá phẳng, dẹp, hơi lõm ở giữa, cọ rửa sạch sẽ để làm chảo. Cho lên chảo những miếng thịt tươi sống được ướp cùng gia vị thơm lừng. Mỡ từ thịt chảy ra chảo đá làm chín những miếng thịt tươi. Mùi hương toả ra thơm lừng, những tiếng xèo xèo của thịt trong mỡ nóng càng làm Balder thấy đói hơn. Và khi mọi thứ đã sẵn sàng Balder bắt đầu ăn ngấu nghiến thức ăn. Những miếng thịt được áp chảo đá thì giòn tan lớp vỏ ngoài và mềm ở bên trong, gia vị nêm nếm rất vừa ăn, không bị mặn hay cay quá. Nước canh hầm cũng ngọt ngào, thịt và rau củ đã nhừ ăn mềm và mọng nước. Chưa bao giờ Balder ăn một bữa ngon thế này.
Những ngày tiếp theo Balder lần lượt được nếm trải mĩ vị nhân gian như gà hầm, cá nướng và vô vàn món khác. Cứ như thế Balder đã sống bình yên cho đến hết tháng đầu kể từ khi cậu đặt chân lên đảo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net