Người Cầm Quyền 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người Cầm Quyền

Tác Giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 551: Hôm nào uống vài ly 

 Những ngày tiếp theo, Hàn Đông vẫn ở trong trường học tập, có điều hắn nói qua tình hình cho giáo viên chủ nhiệm Chu, bởi vậy buổi tối hắn vốn không ở kí túc xá mà ở Hương Sơn với Lữ Nhạc như cặp vợ chồng mới cưới. Vốn dĩ nên ra ngoài cho khuây khỏa mới là tốt nhất. Có điều Hàn Đông vừa vặn ở trường học tập lại không xin phép, hắn chuẩn bị chờ đến khi tốt nghiệp, tạm thời không vội đi làm, sau đó cùng với Lữ nhạc đi nghỉ mát. 

 Đến thời điểm hiện tại, chương trình của lớp đào tạo cao cấp cũng sắp kết thúc, sự nghiệp bồi dưỡng của Hàn Đông cũng sắp chấm dứt. 

 Hai ba tháng nay hắn thiết lập được quan hệ tốt với không ít người, đương nhiên người thân thiết cũng chỉ có vài người, một trong số đó là Đường Thụy. 

 - Hàn Đông, công tác giữ bí mật của cậu làm rất tốt 

 Đường Thụy vừa cười vừa nói. 

 Hàn đông ngẩn ra, nói: 

 - Cái gì công tác giữ bí mật à? 

 Đường Thụy nói: 

 - Cậu đã kết hôn được một, hai tuần rồi, mà chúng tôi vẫn không biết, thế nào, tối nay chúc mừng một chút, để chúng tôi được gặp em dâu chứ 

 Trên thưc tế anh ta cũng biết thân phận thật của Hàn Đông, và cũng biết kết hôn cùng hắn là con gái của tổng tham mưu Lữ Quốc Trung. Đương nhiên anh cũng biết cho dù Hàn Đông có nói trước cho anh ta thì anh ta cũng không tiện tới tham dự hôn lễ bởi vì những người tham dự đều là nhân vật tầm cỡ. 

 Tuy rằng đằng sau Đường Thụy có bối cảnh nhất định, anh ấy được lãnh đạo quốc vụ viện xem trọng, sẽ nhanh chóng thăng tiến trên con đường làm quan, hiển nhiên không thể thay đổi dựa vào Hàn Đông, cho dù thế lực của Hàn hệ không mạnh lắm. Tuy nhiên có quan hệ tốt với Hàn Đông cũng không vấn đề gì, thậm chí là vấn đề tất yếu. 

 - Vậy được, tối nay tôi mời anh Đường họp mặt. 

 Hàn Đông gật đầu nói. Vốn dĩ hắn không định khoa trương, có điều Đường Thụy đã biết, hơn nữa còn chủ động đề nghị, dĩ nhiên là không có gì phải dấu diếm rồi. 

 Ngay sau đó Hàn Đông gọi điện cho Lữ Nhạc, nói với cô ấy buổi tối cùng bạn học ăn cơm. 

 - Vậy em đi đặt phòng 

 Lữ nhạc dịu dàng nói. Cô biết nếu Hàn Đông mời người đó ăn cơm thì nhất định quan hệ với người đó không tệ, cho nên cô vui vẻ đồng ý, hơn nữa còn xung phong nhận đi đặt phòng. Lữ Nhạc ở Ban 2 Bộ tổng tham mưu công tác, chủ yếu là phụ trách công việc tình báo, nói nhiều việc cũng không quá nhiều việc. Đương nhiên lúc có việc không chừng làm một ngày đến đêm vẫn không hết, mà trong khoảng thời gian này là tân hôn của cô ấy, cho dù có chuyện cũng không cần cô xử lý. 

 Có thể giúp Hàn Đông làm chút việc, Lữ Nhạc cảm thấy trong lòng vô cùng vui. Ngoài ra, tối nay cô gặp bạn của hắn với thân phận là người vợ. 

 - Được rồi, em sắp xếp xong thì báo cho anh, bọn anh tan học về thì đi luôn 

 Hàn Đông cười nói 

 Sau đó Hàn Đông lại mời thêm ba người nữa. Đó là Hứa Thành Vũ, Phong Trạch Thi, Chương Lập Quốc. Hứa Thành Vũ là phó chủ tịch thành phố Ninh Giang tỉnh Giang Việt, vì thành phố Ninh Giang là một trong những thành phố cấp phó tỉnh trong toàn quốc, cho nên phó chủ tịch thành phố Hứa Vũ Thành này tự nhiên thành cán bộ cấp Giám đốc sở, mà Phong Trạch Thi và Chương Lập Quốc hai người đều là chủ tịch thành phố cấp 3. Ba người trẻ tuổi chưa tới bốn mươi tuổi có thể nói là phong nhã hào hoa đang bay trên con đường làm quan. 

 Mấy người này quan hệ với Hàn Đông tốt nhất, và Hàn Đông hiểu được tình hình công tác trước kia của họ, cũng hiểu được bọn họ không tệ, nên chân thành kết bạn với họ. 

 - Hàn Đông, anh mời cơm có phải có chuyện vui gì không? 

 Hứa Thành Vũ cười hỏi. Thân hình anh hơi béo, nhưng sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn là biết kiểu người cả ngày làm trong văn phòng. 

 Hàn Đông mỉm cười nói: 

 - Có chuyện tốt, đến lúc đó sẽ biết. 

 Phong Trạch Thi nói: 

 - Chuyện gì tốt vậy, bây giờ nói luôn cho chúng tôi, đừng làm chúng tôi mất hứng. 

 Chương Lập Quốc nói với Đường Thụy: 

 - Chủ nhiệm Đường khẳng đinh biết chuyện gì. 

 Đường Thụy nói: 

 - Mấy người đừng hỏi nữa, chuẩn bị uống rượu là được rồi. 

 Nhìn thấy Hàn Đông và mọi người ở đó vui vẻ nói chuyện, trong lòng Tô Xán thở dài, lớp bồi dưỡng lần này y không đạt được chút kết quả nào. Vốn dĩ nghĩ sẽ được một phen oai phong, thuận tiện lôi kéo vài người, mở rộng tầm ảnh hưởng của bản thân, nhưng vì sự tồn tại của Hàn Đông nên y lập tức tiêu tan, sự chú ý của mọi người, tất cả đều hướng về Hàn Đông. Thậm chí y mơ hồ cảm thấy có một số người so sánh y với Hàn Đông. Tuy không biết kết quả so sánh ra sao nhưng y vẫn tự mình biết, trong lòng tự nhiên vô cùng buồn bực. 

 Ngoài ra mùng 1 tháng 10 lúc Hàn Đông kết hôn, nghe nói đồng chí lãnh đạo chủ yếu trung ương đương nhiệm tặng lễ vật và thư chúc mừng, đó là vinh hạnh khó có được. Hơn nữa Tô Xán còn biết ông nội của Hàn Đông Hàn Chấn Lương có quan hệ mật thiết với Nam Tuần Trưởng. Tuy nhiên ông nội của Tô Xán phát ngôn trong cuộc tranh luận cải cách năm 92 biểu lộ ôn hòa, nên mối quan hệ với Nam Tuần Trưởng rất xa cách. 

 Tuy rằng hiện nay thân phận Nam Tuần Trưởng không lớn được nhưng ông vẫn có sức ảnh hưởng ở nước Trung Hoa. Ông có thể đề bạt một số nhân vật thế lực lớn. Những người này tuy không cùng phe phái nhưng họ có điểm chung đó là đều được Nam Tuần Trưởng trọng dụng. 

 Cho nên thông qua mối quan hệ này sự phát triển của Hàn hệ trong vài năm không thể ngăn chặn được, rất nhanh bọn họ sẽ có một ủy viên thường vụ cấp cao. So sánh với thế lực Tô gia thì giậm chân tại chỗ, thậm chí có chút giảm sút. 

 "Xem ra mình nhất định cùng tiểu tử này sống mái một phen" Tô Xán nghĩ thầm "ông cho mày chết" 

 Tiết cuối cùng buổi chiều, Hàn Đông liền cùng Đường Thụy, Hứa Vũ Thành, Phong Trạch Thi cùng Chương Lập Quốc cùng đi tới Lâm Hải Các, Lữ Nhạc đã đặt phòng tốt nhất chờ ở đó. 

 Hứa Thành Vũ đám người, trong lòng vô cùng hoài nghi, không biết Hàn Đông rốt cuộc có chuyện vui gì. 

 Rất nhanh đã tới Lâm Hải Các, mọi người nhìn thấy một cô gái trẻ đẹp ngồi trong phòng đều nao nao. 

 Hàn Đông mỉm cười nói: 

 - Xin giới thiệu với mọi người một chút, đây là vợ tôi, Lữ Nhạc. 

 Sau đó giới thiệu từng người với Lữ Nhạc. 

 - Hóa ra là em dâu 

 Hứa Thành Vũ ngộ ra, có điều trong lòng có chút nghi hoặc là Hàn Đông kết hôn khi nào, nghe nói hình như hắn chưa kết hôn. 

 Đường Thụy nói: 

 - Em dâu, chúc mừng em và Hàn Đông, tối nay chúng ta mượn hoa hiến phật, mời hai vợ chồng vài ly. 

 Chương Lập Quốc nói: 

 - Hàn Đông, tổ chức đám cưới khi nào thế, công tác giữ bí mật tốt quá. 

 Hàn Đông nói: 

 - Không dám kinh động mọi người, chúng tôi kết hôn một tháng mười. 

 Phong Trạch Thi nói: 

 - Mười tháng một tổ chức, không ngờ không thông báo cho chúng tôi một tiếng. 

 Đường Thụy nói: 

 - Thôi di, chúng ta cũng đừng nghiêm khắc quá, Hàn Đông muốn khiêm tốn chút, tối nay uống thêm vài ly là được rồi. 

 Trong mọi người, anh ta là hiểu rõ vấn đề nhất, đồng thời tuổi anh ta lớn nhất, vừa bước qua tuổi bốn mươi. Ngoài ra vị trí của anh ta là trọng yếu nhất, cho nên nghiễm nhiên có phong thái lão đại, đám người Hứa Thành Vũ nghe lời của anh ta xong, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là chúc mừng Hàn Đông. 

 Đúng lúc này, một bên cánh cửa mở ra truyền tới một giọng nói kiêu ngạo: " Ai đó, dám chiếm căn phòng tốt nhất, để bọn họ đổi một phòng khác. " 

 Sau đó cửa bị đẩy mạnh ra, một loạt người tiến vào. 

 - Rất xin lỗi, rất xin lỗi... 

 Một nhân viên phục vụ tỏ vẻ thất lễ đi vào. 

 Hàn đông ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhíu mày, người tiến vào lại là Mã Bình Nguyên, tuy nhiên nhìn dáng vẻ của y, dường như cũng không phải nhân vật chính. 

 Cùng Mã Bình Nguyên và hai người người nam khác đứng cùng một chỗ, là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi vẻ mặt kiêu ngạo, y cúi đầu nhìn thấy Lữ Nhạc ngồi bên Hàn Đông, ánh mắt lập tức sáng ngời. 

 Cùng đến còn có Tiết Bác, lúc y liếc nhìn Hàn Đông, khẽ biến sắc, ngượng ngùng nói: 

 - Hóa ra là anh Đông ở trong này à. 

 Hàn Đông thấy y ở cùng Mã Bình Nguyên liền thản nhiên nói: 

 - Xin lỗi, phòng này chúng tôi đặt trước rồi. 

 Kiêu ngạo hung hăng như Mã Bình Nguyên cũng không thể nói gì, trong mắt hiện lên sự nham hiểm, quay đầu nói với người đàn ông đứng giữa: 

 - Dương thiếu gia, thôi đi, chúng ta tìm một quán khác đi. 

 - Hả? Vị huynh đệ kia mặt lắm 

 Người đàn ông đứng giữa tên Lộ Lợi Dương, là chaú của chủ tịch hội đồng nhân dân Trung Hoa đương nhiệm, có thể coi là Thái tử đảng thủ đô, cũng bởi vì như vậy nên Mã Bình Nguyên mới nịnh bợ gã như vậy. Lúc này thấy Mã Bình Nguyên sau khi gặp Hàn Đông liền sinh lòng thoái ý. Trong lòng Lộ Lợi Dương có chút nghi hoặc, thằng này là ai ta, có điều thấy khí thế của hắn cũng rất tốt. 

 Chương Lập Quốc lúc này cẩn thận đánh giá Lộ Lợi Dương, khóe mắt giật hai lần, khóe miệng giật giật nhưng không lên tiếng, quay đầu nhìn về phía Hàn Đông. 

 Tiết Bác khẩn trương nói: 

 - Dương thiếu gia, đây là Hàn Đông, hiện là bí thư Tân Châu tỉnh Tứ Xuyên ... 

 - Hàn Đông? 

 Lộ Lợi Dương kinh ngạc lập tức đưa ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Hàn Đông nói: 

 - Tôi biết cậu, không thể ngờ cậu trẻ hơn so với tưởng tượng của tôi, xin tự giới thiệu tôi là Lộ Lợi Dương 

 - Xin chào. 

 Hàn Đông thản nhiên nói, từ bộ dạng Mã Bình Nguyên đối với Lộ Lợi Dương, và còn họ Lộ liền đoán ra thân phận của gã, nhưng Hàn Đông không quan tâm, không để ý họ là gí của Lộ Bác Thạch, Hàn Đông đều không sợ gã, dù sao Lộ Bác Thạch cũng sắp về hưu, hơn nữa không có người mới thay thế vị trí này, bởi vậy thế lực bọn chúng sẽ dần yếu đi. 

 Đương nhiên nếu không phải Lộ Lợi Dương đi cùng Mã Bình Nguyên thì Hàn Đông cũng sẽ khách sáo với gã, dù sao Lộ Bác Thạch cũng về hưu nhưng vẫn có chút ảnh hưởng, hơn nữa bọn kia nhất định còn một hai ủy viên bộ chính trị, nếu không cần thiết Hàn Đông cũng không muốn xảy ra xung đột với tên này. 

 - Vậy không quấy rầy mọi người, đây là danh thiếp của tôi, hôm nào rảnh uống vài ly 

 Lộ Lợi Dương thái độ thản nhiên nói với Hàn Đông, nói xong đưa ra một tấm danh thiếp. 

 Thấy vậy Chương Lập Quốc không khỏi tròn mắt vì kinh ngạc. 

 Chương 552: Tốt nghiệp 

 Chứng kiến Lộ Lợi Dương có thái độ đối đãi với Hàn Đông tốt như vậy, hai mắt Chương Lập Quốc mở to không khỏi kinh ngạc. 

 Tuy rằng Lộ Lợi Dương không biết y, nhưng y lại biết Lộ Lợi Dương, đã từng có dịp, y nhìn thấy Lộ Lợi Dương ở trên tỉnh cùng với mấy công tử bột, vẻ mặt thái độ khi đó, là trên cao nhìn xuống. Nhưng vì sao đối với Hàn Đông lại có thái độ khách khí như vậy, phải biết rằng vừa rồi thái độ Hàn Đông lúc bắt đầu cũng không tốt. 

 Tuy rằng cùng học hai ba tháng, nhưng đám người Chương Lập Quốc không đủ để hiểu rõ về Hàn Đông. 

 Lúc này, trong lòng Chương Lập Quốc bắt đầu suy tư, nhìn tầng lớp trên bây giờ, rốt cuộc có người họ Hàn nào dữ dằn như vậy, ngay cả cháu trai Lộ Bác Thạch là Lộ Lợi Dương đối với Hàn Đông cũng phải khách khí như vậy. 

 Rất nhanh, Chương Lập Quốc liền nghĩ tới một người, mặc dù người này không có đảm nhiệm gì, nhưng lại giống như một tòa núi lớn, trong giới chính trị nước Trung Hoa có lực ảnh hưởng cực lớn. Hàn Đông họ Hàn, nếu như nói hắn có bối cảnh vô cùng cường đại, vậy cũng chỉ có thể là Hàn lão rồi. Hàn lão đâylà người khai quốc Trung Hoa có công lớn nhất, hiện nay mấy vị còn lại đều được xưng tụng nguyên lão nhân vật số một, hơn nữa sức ảnh hưởng gần bằng Nam Tuần Trưởng. 

 ”Chẳng lẽ Hàn Đông là con cháu của Hàn lão, thậm chí là hậu duệ chính thống, bằng không Lộ Lợi Dương cũng không cần phải đối với hắn khách khí như vậy chứ. Dù sao ông của hắn mặc dù phải về hưu, nhưng nói cho cùng đảm nhiệm ủy viên thường vụ hai kỳ, lực ảnh hưởng vẫn là không nhỏ, hơn nữa ông lão cũng là quan to cấp Bộ trưởng.” 

 Chương Lập Quốc trong lòng nghĩ thầm, lập tức có phần kích động, nếu thật là như vậy, vậy lần này thu hoạch ở lớp bồi dưỡng quả thực quá lớn, hiện nay y cùng Hàn Đông đã có quan hệ tốt, nếu Hàn Đông thật sự là cháu trai của Hàn lão, như vậy mình cũng sẽ có sự trợ giúp từ Hàn Đông, nếu muốn nhận được đề bạt, khẳng định vấn đề không phải là lớn. 

 Thân trong quan trường, bất kể là thật sự làm việc thực, còn là thuần túy để làm quan, tất cả mọi người đều có chung một mục tiêu, đó chính là không ngừng mà nâng cao chức quan của bản thân mình. Về phần sau khi thăng quan, mọi người muốn làm gì, thì lại không giống nhau. 

 Chương Lập Quốc dựa vào dẫn dắt của chiến hữu cũ của cha, có thể đi đến một bước này, đã bỏ ra rất nhiều, đây là khi y liều mình làm việc tích góp thành tích từng tí một trên cơ sở, mà hiện tại chiến hữu cũ của cha đã lùi về tuyến hai, trường Đảng trung ương lần này bồi dưỡng số người, coi như điều cuối cùng mà họ vì Chương Lập Quốc làm ra, sau này Chương Lập Quốc nếu muốn lên trên, trên cơ bản phải dựa vào bản thân mình rồi. 

 ”Thật tốt quá, thật sự là quá tốt, không thể tưởng được lần bồi dưỡng này thậm chí có chuyện tốt như vậy, mình đây có thể phải nắm lấy cơ hội, sau này giống như là leo lên gốc cây đại thụ, chỉ cần mình có năng lực, muốn thăng quan là chuyện đơn giản.” 

 Chương Lập Quốc trong lòng hưng phấn mà nghĩ đến, ánh mắt nhìn Hàn Đông liền thay đổi rất nhiều. 

 Chờ Hàn Đông có được danh thiếp, Lộ Lợi Dương cười, xoay người đi ra ngoài. Y nhìn thấy vẻ mặt có chút lãnh đạm của Hàn Đông, nhưng y một người rất có chủ kiến, tự nhiên sẽ không dễ dàng đem tâm tình của mình để lộ ra ngoài. Hơn nữa tên nhóc Hàn Đông này quả thật có vốn kiêu ngạo, cho nên Lộ Lợi Dương trong tư tưởng cũng không phải rất để tâm. Y phải bện một lưới lớn lợi ích, tự nhiên muốn lôi kéo thật nhiều người có bối cảnh cường lực lại có triển vọng, như vậy y có thể đạt được lợi ích lớn nhất. 

 Lúc Tiết Bác rời đi, quay lại hướng Hàn Đông ôm quyền, cười áy náy, lập tức xoay người cùng Lộ Lợi Dương đi ra. 

 Mặt Mã Bình Nguyên âm trầm, nhưng trong lòng thầm vui mừng, bởi vì gã thấy thái độ Hàn Đông đối với Lộ Lợi Dương khá lãnh đạm, nếu như mình xúi giục đôi câu, như vậy Lộ Lợi Dương nhất định sẽ rất không thích Hàn Đông, đến lúc đó nếu có thể dùng Lộ Lợi Dương đối phó Hàn Đông, chuyện đó thì càng tuyệt vời. 

 - Vừa rồi tôi nghe người ta nói qua, hình như là cháu trai Chủ tịch Quốc hội Lộ. 

 Chương Lập Quốc chậm rãi nói. 

 - Là sao? 

 Hứa Thành Vũ kinh ngạc nhìn về phía Chương Lập Quốc, 

 - Anh không phải nhận nhầm chứ? 

 - Làm sao nhận sai được, mặc dù tôi chỉ từng gặp y một lần, nhưng chắc chắn sẽ không nhận lầm. 

 Chương Lập Quốc nói. 

 Phong Trạch Thi cũng kinh ngạc mà nói: 

 - Không thể nào, vậy là con ông cháu cha thật rồi… 

 Lời còn chưa dứt, vẻ mặt Phong Trạch Thi lại biến đổi, nhìn về phía Hàn Đông bên cạnh, trên mặt hiện lên vẻ kinh sợ, còn có xấu hổ. 

 Nếu Lộ Lợi Dương là con ông cháu cha, nhưng y lại có thái độ khách khí với Hàn Đông như vậy, vậy thì thân phận Hàn Đông không giống bình thường. Mà y xưng hô thế này lại cũng không phải là một loại cách gọi thiện chí. 

 Hàn Đông khẽ mỉm cười nói: 

 - Cái gì con ông cháu cha, tất cả mọi người là giống nhau, người bình thường mà thôi. 

 Tuy nhiên Hàn Đông càng biểu hiện bình thản, càng khiến Hứa Thành Vũ, Phong Trạch Thi và Chương Lập Quốc trong lòng đều khiếp sợ, giờ phút này Hứa Thành Vũ và Phong Trạch Thi cũng đều đoán được thân phận của Hàn Đông, trong lòng phấn chấn không ngừng, đều âm thầm nghĩ lần này tới lớp bồi dưỡng thật đúng là may mắn. 

 Đám người Lộ Lợi Dương xuất hiện ban nãy, chỉ là một sự việc nhỏ, nhưng lại khiến thái độ của đám người Hứa Thành Vũ với Hàn Đông chuyển biến không ít, đương nhiên bọn họ cũng không lập tức trở nên khúm núm nịnh bợ nịnh nọt luôn, nhưng lại nhiệt tình hơn rất nhiều. 

 Một bữa cơm uống hết ba bình rượu Mao Đài, tất cả mọi người chưa hề say, nhưng cũng đều uống rất cao hứng, một đám trên mặt đỏ hồng 

 Thấy Hàn Đông và Lữ Nhạc lên xe, Hứa Thành Vũ nói với Đường Thụy: 

 - Anh Đường, anh đã sớm biết lai lịch Hàn Đông sao? 

 Đường Thụy cười, nói: 

 - Các anh bây giờ không phải là biết rồi sao? 

 Tuy rằng anh ta không nói rõ, nhưng lại quả quyết thừa nhận phỏng đoán trong lòng Hứa Thành Vũ, làm cho bọn họ rốt cục tin tưởng thân phận của Hàn Đông. 

 Điều này làm cho trong lòng ba người Hứa Thành Vũ, Phong Trạch Thi, Chương Lập Quốc hưng phấn không thôi, không ngờ tình cờ, có thể đặt lên bối cảnh giao tình cùng Hàn Đông, đây thật sự là sự tình nằm mơ cũng không ngờ tới 

 - Anh Đường, buổi tối quay về cũng không có chuyện làm, chúng ta đi uống trà đi. 

 Chương Lập Quốc đề nghị. 

 Lúc này mọi người uống vào chút rượu, đã biết được tin tức tốt như vậy, tự nhiên có phần phấn khởi, mà với thân phận của bọn họ, cũng không nên tùy tiện đến chỗ nào ăn chơi, bởi vậy đi uống trà là lựa chọn tốt nhất. 

 … 

 Ngày ba mươi tháng mười, lớp bồi dưỡng cán bộ cao cấp chào đón ngày lễ tốt nghiệp. 

 Mọi người ở trong này học tập ba tháng, từng người tự kết giao một số người, có thể nói là gặt hái rất nhiều. 

 Hôm nay đối với mọi người mà nói là một ngày vô cùng trọng đại, không chỉ bởi hôm nay là buổi lễ tốt nghiệp, cũng bởi vì hôm nay tới tham dự buổi lễ tốt nghiệp có một vài nhân vật vô cùng quan trọng. 

 Thời điểm khoảng chừng tám giờ, chủ nhiệm lớp liền báo cho mọi người, buổi lễ tốt nghiệp hôm nay, ủy viên thường vụbộ Chính trị trung ương Trung Hoa, Phó chủ tịch nước Trung Hoa đương nhiệm, hiệu trưởng trường Đảng trung ương đồng chí Cổ Thần Dương sắp tham dự buổi lễ lần này, đề nghị mọi người làm tốt chuẩn bị tương ứng. 

 Biết được tin này, mọi người rất phấn khởi, Cổ Thần Dương chính là nhân vật số 1 sau này, có thể tự mình nhìn thấy ông một lần, trong quan trường mà nói, tuyệt đối là chuyện đại hỉ sự. 

 Huống chi, nghe nói Cổ Thần Dương sẽ tự mình trao giấy chứng nhận tốt nghiệp cho mọi người, nói cách khác mọi người có cơ hội cùng nắm chặt tay với ông và vân vân, nếu Cổ Thần Dương có thể cùng mình nói đôi câu, có thể trở thành tin tức lớn, vậy là vận may trời cho. Dù sao hoạt động của Cổ Thần Dương, tin tức buổi tối nhất định có phát sóng một chút, cho nên nếu như trường hợp mình được Cổ Thần Dương thân thiết tiếp kiến lên tin tức , sau này trở về, sẽ khiến bao nhiêu người hâm mộ, cho dù cảnh này chỉ là một cái thoáng qua mà thôi, đó cũng là rất khó được đấy. 

 Tất cả mọi người đều biết, bình thường mà nói, đồng chí lãnh đạo tham gia hoạt động gì, không thể chỉ một mình ông ta lên màn ảnh, bên cạnh còn có người làm nền màn ảnh, mặc dù là làm nền, nhưng mọi người hy vọng máy chiếu có thể quay đến mình. 

 9:30, mọi người liền đi tới lễ đường, nhất nhất im lặng ngồi xuống. 

 Thời gian bắt đầu buổi lễ là mười giờ, nhưng là vì Cổ Thần Dương muốn tới, mọi người tự nhiên muốn đến trước để chuẩn bị tốt. 

 Mười giờ nghi lễ chính thức bắt đầu, đầu tiên là phó hiệu trưởng trưởng đảng nói chuyện, tổng kết lớp bồi dưỡng lần này, chúc mừng mọi người tốt nghiệp suông sẻ. 

 Tuy nhiên mọi người đều không yên lòng, đều đang lẳng lặng mà chờ Cổ Thần Dương đến. 

 Hơn mười giờ, Cổ Thần Dương cùng đi với Ủy viên Trung ương bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tôn Trí Uy và Phó hiệu trưởng thường trực trường Đảng Lâu Trạch Cường cùng tiến vào hội trường. 

 Mọi người đồng loạt đứng lên, dồn dập vỗ tay 

 Vẻ mặt Cổ Thần Dương tao nhã mỉm cười, đi đến trung tâm đài chủ tịch ngồi xuống, sau đó Tôn Trí Uy ngồi xuống bên tay trái ông, Lâu Trạch Cường ngồi phía bên tay phải ông. 

 Nghi lễ kế tiếp, là được Phó hiệu trưởng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net