Người Cầm Quyền 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người Cầm Quyền

Tác Giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 651: Phục tùng quyết định tập thể. 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Đới Kính Hằng cảm thấy Hàn Đông lần này thật sự muốn đối phó với Cục Quản lý đô thị, tâm trạng lập tức trở nên trầm trọng. 

 Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Nhâm Kiệt Hạo là thân tín của Đới Kính Hằng. 

 Sau khi chuyện hôm qua xảy ra, tối đó Nhâm Kiệt Hạo đến nhà Đới Kính Hằng trình bày một phen, xin Đới Kính Hằng nhất định phải chiếu cố. 

 Lúc ấy Đới Kính Hằng chỉ tỏ ra cố gắng nghĩ cách, ông ta biết Hàn Đông mới đến, chắc chắn phải tìm một bước đột phá, mà Nhâm Kiệt Hạo bây giờ chạm tới miệng súng, tình huống xử lý sự việc rất là phiền toái. 

 Vốn dĩ Đới Kính Hằng chuẩn bị tranh thủ thời gian bàn bạc với Hàn Đông, dù gì hắn thấy, công tác của Cục Quản lý đô thị vốn phức tạp, nếu những quầy bán rong đó quá khách sáo với bọn họ, vậy thì bọn họ chẳng phải là đảo lộn. 

 Chỉ cần khiến cho Đới Kính Hằng nghĩ không ra, Hàn Đông đã vậy còn đem sự việc này sớm nói ra, và nêu lên ở hội nghị thường vụ, bởi vậy có thể thấy Hàn Đông đã quyết tâm cao. 

 Chính bởi vì như vậy, tuy rằng Đới Kính Hằng bất bình thay Nhâm Kiệt Hạo, nhưng lại không thể đứng ra kháng cự lúc này. 

 “Thằng nhóc Hàn Đông này quả không đơn giản, nếu hắn đem chuyện của Cục Quản lý đô thị nói ra, chắc chắn còn có thủ đoạn kế tiếp, tạm thời có thể thấy vậy.” 

 Đới Kính Hằng nghĩ thầm trong bụng. 

 Lại nói, Đới Kính Hằng và Hàn Đông đã từng đụng độ qua. 

 Ban đầu, Hàn Đông làm Bí thư trấn ủy ở thị trấn Triệu Hoa, kéo tập đoàn Kỳ Vọng qua đó đầu tư xây dựngnhà máy rượu, lúc đó Đới Kính Hằng đảm trách Phó Chủ tịch thành phố còn là đại diện Ủy ban nhân dân thành phố tham gia nghi lễ đặt móng 

 Chẳng qua là lúc ấy đẳng cấp của Hàn Đông còn quá thấp, Đới Kính Hằng cũng không mấy để ý hắn. Sau này, Hàn Đông phát triển nhanh chóng, Đới Kính Hằng tuy thấy thằng nhóc này cũng không tệ, nhưng vì Hàn Đông không nhờ tới, với tư cách là Phó Chủ tịch thành phố, cũng chẳng hay ho gì chủ động đi tìm hắn. 

 Thời gian trôi qua, Hàn Đông bây giờ đã không còn là thiếu niên chỉ biết thưởng thức lúc trước, mà đường đường là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, là lãnh đạo của Đới Kính Hằng. 

 Giờ khắc này, trong lòng Đới Kính Hằng trăm mối ngổn ngang. 

 Đầu óc thỉnh thoảng lại hiện lên bộ dạng của Hàn Đông trước kia, mà hiện tại, chính mình lại phải cẩn thận nghiền ngẫm suy nghĩ của Hàn Đông, tránh được những xung đột không cần thiết với Hàn Đông. 

 “Thật là tạo hóa trêu người mà.” 

 Đới Kính Hằng nghĩ thầm. 

 Mà giờ khắc này các ủy viên thường vụ khác cũng đều âm thầm suy nghĩ về dự tính và mục đích mà Hàn Đông nhấn mạnh đề ra với Cục Quản lý đô thị 

 Họ biết, hiện giờ nhất cử nhất động của Hàn Đông, chắc chắn đều có mục đích cả, cân nhắc cẩn thận, cũng có thể đại khái biết phương hướng và ý nghĩ trong việc làm của Hàn Đông. 

 Hàn Đông nêu ra hết những gì mắt thấy tai nghe về Cục Quản lý đô thị, nghiêm túc phê bình, chỉ ra trách nhiệm không thể trốn tránh của Ban lãnh đạo, cần phải truy cứu trách nhiệm tương quan. 

 - Bí thư Khâu, cô là quản lý Đảng và quần chúng, cô nói xem. 

 Hàn Đông giao quyền phát ngôn lại cho Khâu Hiểu Mai. 

 “Hàn Đông làm vậy là cố tình đẩy mình ra mà.” 

 Khâu Hiểu Mai nghĩ thầm, bà ta chậm rãi ngẩng đầu lên nói 

 - Hiện tượng mà Bí thư Hàn vừa mới đề cập đến, tôi cho rằng quả thật cần phải xử lý nghiêm, xây dựng một cách xử trí điển hình đối với Ban lãnh đạo Cục Quản lý đô thị, tôi cho rằng chỉ cần nắm được vấn đề chủ yếu thì được rồi. Nhâm Kiệt Hạo là Cục trưởng Cục Quản lý đô thị, đã gây nên vấn đề như vậy, ông ta không còn thích hợp đảm nhiệm chức vụ này nữa, vì vậy tôi đề nghị: bãi bỏ chức vụ hiện có của Nhâm Kiệt Hạo, đồng thời bổ nhiệm Phó chủ nhiệm phòng Nghiên cứu Chính sách Thành ủy Cốc Ninh Phối làm Cục trưởng Cục Quản lý đô thị. 

 Mọi người đều hơi kinh ngạc nhìn về phía Khâu Hiểu Mai, không thể ngờ bà ta trực tiếp đề nghị cách xử lý nghiêm khắc đến như vậy, và còn nói ra người tiếp nhận chức vụ của Nhâm Kiệt Hạo. 

 Lập tức mọi người phản ứng lại ngay, toàn bộ ánh nhìn đều hướng về phía Hàn Đông. 

 Lúc này trông vẻ mặt Hàn Đông rất bình tĩnh. 

 “Xem ra Hàn Đông đã nói trước với Khâu Hiểu Mai, không biết tiếp theo hắn còn muốn làm gì nữa?” 

 Chủ tịch thành phố Khương Vinh Quang nghĩ thầm 

 “Tuy rằng Cục Quản lý đô thị đúng là có vấn đề, nhưng Cục Quản lý đô thị là một trong số các ban ngành của Ủy ban nhân dân thành phố, Hàn Đông không nói trước với mình, trực tiếp định đoạt với Khâu Hiểu Mai, vậy là quá đáng lắm.” 

 - Bí thư Khâu, buổi họp hôm nay, không hề đề cập đến vấn đề nhân sự, về việc của Cục Quản lý đô thị, tôi thấy hay để lần sau tập trung thảo luận vậy. 

 Lời nói của Khương Vinh Quang tuy bình thản nhưng không khí trong phòng họp trong chốc lát đã nặng nề hẳn. 

 Khâu Hiểu Mai sau khi Hàn Đông điểm danh mới đề nghị như vậy, thể hiện rất rõ là mang ý chí của Hàn Đông. Khương Vinh Quang chắc chắn không thể không hiểu, vậy ông ta nêu lên ý kiến phản đối là có ý nhắm vào Hàn Đông. 

 Mọi xung đột của hai phe Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố không cách nào tránh khỏi. 

 Mọi người cũng đều biết chút ít. 

 Chỉ có điều lần đầu tiên Hàn Đông triệu họp, liền có chút căng thẳng. 

 Khiến trong lòng mọi người âm thầm khiếp sợ, hiểu hai vị lãnh đạo chủ yếu này, chỉ e đều không phải đèn cạn dầu. 

 Ngày thứ hai Hàn Đông nhậm chức, là phải động tay với ban ngành trực thuộc thành phố, có thể thấy hắn đến đã có chuẩn bị trước. 

 Mà Khương Vinh Quang không nhượng bộ, trực tiếp nhảy ra phản đối, có thể thấy ông ta không cam lòng nhìn thấy Hàn Đông khoa tay múa chân đối với các ban ngành của Ủy ban nhân dân thành phố. 

 Ủy viên thường vụ thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mạnh Tuyết Hải cúi đầu nhìn đăm đăm vào ngòi bút, trong lòng không mấy vui. 

 Về vấn đề nhân sự của Cục Quản lý đô thị, Hàn Đông không hề trưng cầu ý kiến của bà ta, mà lại thương lượng xong xuôi với Phó bí thư quản lý Đảng và quần chúng rồi trực tiếp đưa ra quyết định luôn. 

 Tình huống này, đối với Trưởng ban Tổ chức mà nói, là cực kỳ bất lợi. 

 Bí thư Thành ủy và Phó bí thư liên hợp lại, vậy về cơ bản, quyền lực về nhân sự của Trưởng ban tổ chức sẽ bị thu nhỏ lại. 

 “Chỉ có điều không biết có phải Hàn Đông và Khâu Hiểu Mai đã đạt đến hiệp nghị của sự việc này không?” 

 Mạnh Tuyết Hải nghĩ thầm 

 “Bởi vì nguyên nhân của Chủ tịch tỉnh Lý, Hàn Đông phỏng đoán không tin tưởng mình, vậy thật là một việc rất bực bội.” 

 Bí thư Đảng ủy Công an Sử Gia Hồng ngồi bên kia hút thuốc, giống như đang suy tư điều gì khó khăn lắm vậy. 

 Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Bảo Nam hơi khẽ cau mày, vùi mặt vào bồn cây phía trước, tựa như đang khảo sát xem lịch sử của nó như thế nào. 

 Những người khác cũng đều mang dáng dấp suy tư như thế. 

 Hàn Đông đưa mắt đảo quanh, liền thu hết tinh thần của đám đông vào trong mắt mình. 

 Trong lòng cười thầm, Hàn Đông nói: 

 - Vấn đề của Cục Quản lý đô thị rất nghiêm trọng, vả lại cũng có một ý nghĩa điển hình nhất định, không hề là việc nhân sự đơn giản. Vì vậy, tôi cho rằng Thành ủy nhất định phải coi đây là cơ hội, trong phạm vi toàn thành, triển khai một hoạt động cải thiện tác phong công tác, đặc biệt là đơn vị công an, kiểm sát, tòa án, cần phải có thái độ đoan chính, ngăn chặn việc không chấp hành nghiêm pháp luật. 

 Hàn Đông đã quyết định, chính là phải triển khai từ phương diện tác phong công tác, sẽ không vì sự phản đối của Khương Vinh Quang mà lắng xuống. 

 Tuy là Hàn Đông không hề muốn nội chiến với Khương Vinh Quang. 

 Nhưng Hàn Đông là Bí thư thành ủy, là nhân vật số một của thành ủy, hắn phải dựa theo ý nghĩ của mình làm tốt công việc ở thành phố Vinh Châu, vì vậy cũng không thể một mực nhân nhượng. 

 Trừ phi Khương Vinh Quang có thể đưa ra lý do đầy thuyết phục. 

 Nếu không, Khương Vinh Quang phải phối hợp mọi ý nghĩ của mình, nắm vững các công việc ở mọi phương diện rồi hẵng nói. 

 Hàn Đông nói chừng mười phút, mang ý đồ của mình nói lại một cách hoàn chỉnh cho các ủy viên thường vụ. 

 - Cải thiện tác phong công tác, nâng cao hiệu suất công việc, là làm tốt nền tảng ở mọi công việc. Hiện tại tác phong công tác của một số cơ quan, một số nhân viên còn thiếu tập trung, lề mề, phương thức làm việc thô, thờ ơ, như vậy sao bảo đảm chấp hành tốt các công việc do Thành ủy bố trí? 

 - Vấn đề tác phong công tác, không chỉ hiện tại phải nắm, mà sau này cũng phải nắm, phải thường xuyên không dừng nắm bắt. 

 - Để đốc thúc các đơn vị cải thiện tác phong công tác thực hiện đúng, tôi quyết định tăng mạnh công tác phòng kiểm soát thành ủy. Do Bì Trí Ba đảm nhiệm chức Phó trưởng ban thư ký thành ủy kiêm chủ nhiệm phòng kiểm soát thành ủy, nhanh chóng triển khai công tác. 

 Hàn Đông nói xong mọi sắp xếp của mình, sau đó nói: 

 - Về việc này, mọi người có ý kiến gì cứ nói. 

 Hắn nói như thế, về cơ bản là nói việc này cần phải làm, mọi người khỏi cần có ý kiến phản đối nữa, nhưng có thể nêu lên ý kiến và kiến nghị. 

 Lúc này, lập tức mọi người cảm giác được quyết tâm của Hàn Đông. 

 - Tôi đồng ý với ý kiến của Bí Thư Hàn, việc này cần phải gấp rút thực hiện. 

 Khâu Hiểu Mai trước tiên đứng ra tỏ rõ thái độ. 

 Lần này liên kết với Hàn Đông là việc nên làm, bà ta cần phải làm tốt. 

 Sau sự việc này, hai người làm như thế nào là việc sau này. 

 Phó Chủ tịch thường trực thành phố Đới Kính Hằng nói: 

 - Tăng cường xây dựng tác phong công tác, chuyện này tôi không có ý kiến. Tuy nhiên cục trưởng Cục Quản lý đô thị Nhâm Kiệt Hạo sắp xếp ra sao, Thành ủy cũng phải nhanh chóng xác định mới được. Vấn đề của Cục Quản lý đô thị vốn phức tạp, cũng không phải cái lệ của thành phố Vinh Châu, đối với công tác của Cục Quản lý đô thị, các vị đang ngồi ở đây cũng đều hiểu, vì vậy mà tôi cho rằng tuy Nhâm Kiệt Hạo chịu trách nhiệm lãnh đạo một phần nào đó, nhưng không thể vơ đũa cả nắm được. 

 Hàn Đông gật gật đầu, nói: 

 - Về sự sắp xếp công việc của Nhâm Kiệt Hạo, do ban Tổ chức khảo sát đề xuất kiến nghị, lần sau tập trung thảo luận về nhân sự cùng nhau quyết định vậy. 

 Đới Kính Hằng thở phào nhẹ nhõm, Hàn Đông không hề muốn đánh gục Nhâm Kiệt Hạo, y cũng yên tâm được một phần. 

 Gật gật đầu, Đới Kính Hằng bèn cúi đầu ghi ghi chép chép vào trong cuốn sổ. 

 Kế tiếp Trưởng ban Tuyên giáo Đàm Bá Duệ, ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố La Lập Thanh cũng trực tiếp biểu thị sự ủng hộ đối với Hàn Đông. 

 Mà Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Bảo Nam, Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an Sử Gia Hồng, Trưởng ban thư ký Thành ủy Tào Tư Hào cũng không có dị nghị. 

 Đến nước này, quyết định của Hàn Đông được thông qua không cần trì hoãn. 

 Khương Vinh Quang cũng hiểu, hiện tại thế cục đang như vậy, Hàn Đông và Khâu Hiểu Mai bắt tay với nhau, bản thân lời nói của hắn rất có quyền năng, ngoài ra những người khác cho dù không đồng ý, cũng không thể nhanh như thế trực tiếp nhảy ra đối đầu với Hàn Đông, với kết quả này, y cũng đã có tư tưởng chuẩn bị. 

 Tuy rằng rất buồn, nhưng Khương Vinh Quang cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này. 

 - Tôi phục tùng theo quyết định tập thể của Hội nghị thường vụ. 

 Khương Vinh Quang chậm rãi nói, 

 - Có điều, trong quá trình chỉnh đốn tác phong công tác, chúng ta cũng phải chú ý một việc, không thể uốn cong thành thẳng, nếu không, rất nhiều công tác của các bộ phận, đơn vị không thể thực thi thuận lợi, vậy sẽ mang đến cho chúng ta nhiều phiền toái. 

 Chương 652: Đi sâu vào trao đổi. 

 Nhóm dịch: BachKhiet. 

 Nguồn: Mê truyện. 

 Khương Vinh Quang biết rằng kẻ yếu đấu không lại kẻ mạnh, nhưng ông ta vẫn phải thể hiện một chút, bởi vậy nhắc đến coi như là chỉnh đốn toàn diện tác phong làm việc của các ban nghành trong toàn thành phố, không thể đòi hỏi hoàn hảo, không thể uốn cong thành thẳng, nếu bởi vậy mà ảnh hưởng đến tính tích cực trong công việc của mọi người, thì đó là lợi bất cập hại. 

 Hàn Đông mang vẻ mặt tươi cười, hiểu rõ tâm trạng của Khương Vinh Quang, lão ta chẳng qua là muốn biểu thị sự hiện hữu của mình mà thôi, như vậy có thể tha thứ được. 

 Và vấn đề mà Khương Vinh Quang đưa ra cũng nên chú ý. 

 Hàn Đông nói: 

 - Chủ tịch thành phố Khương đưa ra điểm này rất quan trọng, chỉnh đốn tác phong làm việc, không phải để cho mọi người không làm việc, mà là để làm việc tốt hơn, là trong phạm vi quy tắc, cố hết sức làm tốt công tác, chứ không phải vì công tác, xem nhẹ các loại quy tắc… 

 Nhấn mạnh một hồi, ánh mắt của Hàn Đông hướng về phía Tư lệnh viên phân quân khu Diệp Xuyên đang ngồi ở kia không nói câu nào. 

 Từ sau khi vào phòng họp, Diệp Xuyên ngồi thẳng người ở đó, vẻ mặt trang nghiêm, cũng không nói chuyện với ai. 

 Lúc này, ánh mắt của Diệp Xuyên chạm mắt Hàn Đông, anh ta thoáng mỉm cười, giọng nói sang sảng: 

 - Tôi bỏ phiếu trắng. 

 Đối với thái độ của anh ta, mọi người đều không cảm thấy bất ngờ. 

 Bình thường mà nói, Tư lệnh viên phân quân khu mặc dù thuộc về Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhưng khi ở Thành ủy thảo luận hội nghị, thông thường đều không tham gia vào, thậm chí rất nhiều người rất ít khi tham dự Hội nghị thường vụ, mỗi lần đều xin nghỉ phép. 

 Hôm nay Diệp Xuyên có thể tới tham gia Hội nghị này là rất tốt rồi, bởi vậy cũng không cần anh ta có ý kiến gì. 

 Diệp Xuyên sau khi nói xong câu trên, trên mặt lập tức trở về vẻ nghiêm túc, đôi mắt kiên định nhìn về phía trước, dường như dù cho trước mắt xảy ra chuyện đại sự, cũng không làm cho anh ta thay đổi sắc mặt. 

 Hàn Đông khẽ gật đầu, nói: 

 - Ừ, mọi người đều đưa ra ý kiến rồi, chuyện ó cứ quyết định như vậy. 

 Sau đó, Tào Tư Hào lại đề xuất công tác của văn phòng Thành ủy không thể trì hoãn, đề nghị do Bành Kiến Trung của Phòng Tổng hợp văn phòng Thành ủy đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng. 

 Đề nghị này cũng nhận được sự ủng hộ của Hàn Đông, người khác trên cơ bản cũng không có ý kiến gì. 

 Dù sao khối văn phòng Thành ủy này, chính là độc chiếm của Bí thư Thành ủy, bây giờ đến Hàn Đông cũng tỏ vẻ đồng ý, những người khác đương nhiên không cần phải nói nữa. 

 Hàn Đông nói: 

 - Hôm nay quyết định mấy hạng mục nhân sự, Ban Tổ chức phải nhanh chóng làm xong quy trình, để cho những người liên quan nhanh chóng vào vị trí công tác. 

 Sau khi tan họp, Hàn Đông dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp. 

 Trong tình huống bình thường, làm Bí thư Thành ủy, khi họp đều là người đến sau cùng, khi tan họp đều là người ra đầu tiên. 

 Khương Vinh Quang đi phía sau Hàn Đông, trong lòng rất không thoải mái. 

 Hàn Đông vừa mới nhậm chức, đã nhe răng nanh của hắn ra, xem ra về sau Hàn Đông sẽ nhúng tay vào công việc của Ủy ban nhân dân thành phố. 

 Tình trạng như vậy khiến Khương Vinh Quang rất khó chịu. 

 Nhưng không có cách nào, Hàn Đông là Bí thư Thành ủy, mình ở thành phố Vinh Châu này cũng không có căn cơ mạng lưới gì, huống hồ trên đầu còn đội mũ Quyền Chủ tịch thành phố, bây giờ cũng không thể biểu hiện quá đáng. 

 Tuy rằng Khương Vinh Quang đến trước Hàn Đông vài ngày, nhưng bây giờ xem ra, Hàn Đông ngoài ưu thế bẩm sinh của Bí thư Thành ủy ra, mặt khác còn có Trưởng ban Tuyên giáo Đàm Bá Duệ và Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch thành phố La Lập Thanh, rõ ràng đứng về phía Hàn Đông. 

 Bởi vậy theo thế cục hiện giờ, Hàn Đông chỉ cần lấy được thêm một, hai phiếu, có đề nghị gì trên Hội nghị thường vụ Thành ủy, về cơ bản đều có thể được thông qua. 

 Lấy ví dụ như cuộc họp hôm nay, Hàn Đông cùng Phó bí thư Khâu Hiểu Mai, còn có Trưởng ban thư ký Thành ủy Tào Tư Hào đã trao đổi với nhau trước, như vậy việc điều chỉnh Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Nhâm Kiệt Hạo, khi đề bạt ba người Trâu Ninh Phối, Bì Trí Ba, Bành Kiến Trung, về cơ bản không gặp trở ngại gì. 

 “Xem ra Hàn Đông này thật không đơn giản, các thủ đoạn trên quan trường đều sử dụng rất thành thạo.” Khương Vinh Quang trong lòng nghĩ thầm, "Hơn nữa hắn rất xem trọng quyền lực, công việc về sau sẽ không dễ làm rồi.” 

 Không khỏi nhíu mày, Khương Vinh Quang ngẩng đầu nhìn Hàn Đông đang đi ở phía trước, thân hình mạnh mẽ rắn rỏi, toát ra vẻ rất kiên định, mỗi bước chân đều bước rất điềm đạm, chắc chắn. 

 Lúc này, Khương Vinh Quang cảm thấy áp lực rất lớn, lão ta vốn muốn làm lớn một trận. 

 Nhưng bây giờ xem ra, bất kể con đường trước kia của Hàn Đông đi được như thế nào, nhưng đều không thoát khỏi một sự thực, đó là Hàn Đông là một thành viên trong giới quan trường Trung Hoa, chỉ là ưu tú hơn đại bộ phận quan viên mà thôi. 

 Ngoài ra, Hàn Đông cũng có nhiều điểm giống với những người khác, hắn lên làm Bí thư Thành ủy, cũng không thể thể hiện rộng rãi khoan dung hơn so với người khác. Đặc biệt là ở phương diện quyền lực của toàn thành phố, thậm chí có khả năng nắm chắc hơn so với Bí thư Thành ủy khác. 

 "Vì sao luôn phải nội đấu chứ." Khương Vinh Quang trong lòng buồn bực nghĩ thầm, trong mắt lão xem ra mình toàn tâm toàn ý muốn làm tốt công việc, nhưng Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy yêu thích nắm quyền, cho nên lão ta cảm thấy rất uất ức. 

 Trên thực tế, tâm trạng này của Khương Vinh Quang, có tính đại biểu. 

 Rất nhiều người làm quan, đặc biệt là trợ thủ, luôn hy vọng cấp trên cho mình nhiều quyền tự chủ, luôn cảm thấy mình một lòng một dạ làm việc, dường như ngoài mình ra, tâm tư người khác đều không tập trung vào công việc. 

 Còn tình hình thực tế thì sao, trên thực tế người khác cũng muốn nghĩ cách làm tốt công tác. 

 Chỉ là suy nghĩ của mọi người không giống nhau, mà lãnh đạo thông thường đều có ưu thế. 

 Bởi vậy, người làm trợ thủ đều cảm thấy oan khuất, trong lòng dễ dàng sinh ra oán thán. 

 Theo tình hình hiện tại của thành phố Vinh Châu, Hàn Đông chắc chắn là có tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh rất cao. 

 Từ khi được bổ nhiệm là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, Hàn Đông vẫn đang suy nghĩ làm thế nào nắm bắt được công việc ở thành phố Vinh Châu, nhanh chóng làm cho các công việc của thành phố Vinh Châu có được khởi sắc. 

 Đây không chỉ là vấn đề chiến tích, đối với dân chúng bình thường của thành phố Vinh Châu mà nói, cũng rất có ích. 

 Hàn Đông sở dĩ triển khai công việc từ Cục Quản lý đô thị, đưa ra vấn đề đẩy mạnh tác phong công việc, mục đích chủ yếu là chỉnh đốn quan trường của thành phố Vinh Châu, thay đổi một chút tác phong, làm cho mọi người có cảm giác cấp bách. 

 Đồng thời, ở trong quá trình này, quy phạm lại công việc thực thi pháp luật của Cục Quản lý đô thị, Cục Công an và các ban ngành khác, ít ra có thể tránh được rất nhiều mâu thuẫn xã hội. 

 Đi đến đầu cầu thang, Hàn Đông đứng lại, quay người nói với Khương Vinh Quang: 

 - Chủ tịch thành phố Khương, anh có thời gian không, đến văn phòng tôi ngồi một lát. 

 Khương Vinh Quang sửng sốt, nghĩ thầm Hàn Đông là có ý gì, đã chiếm được lợi rồi còn khoe mẽ, gọi mình vào phòng làm việc của hắn để tiếp tục thể hiện quyền uy của hắn? 

 Nhìn vẻ ôn hòa và nụ cười trên mặt Hàn Đông, Khương Vinh Quang lại càm thấy Hàn Đông không đến mức nông cạn như vậy, vì thế gật đầu, nói: 

 - Được, tôi cũng muốn nói chuyện nhiều hơn với Bí thư Hàn. 

 Hai người đi đến văn phòng của Hàn Đông, ngồi xuống khu tiếp khách, Hàn Đông đưa cho Khương Vinh Quang một điếu thuốc, nói: 

 - Chủ tịch thành phố Khương, về mặt công việc, chúng ta sau này phải trao đổi nhiều hơn mới được. 

 Khương Vinh Quang nhận lấy điếu thuốc, trong lòng tràn đầy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net